Lưu Nhất Thủ hỏi Lục Tiểu Bạch. Nhận ra sự thân thiết giữa Lục Tiểu Bạch và trưởng môn, Lưu Nhất Thủ lập tức thay đổi cách xưng hô với Lục Tiểu Bạch.
- Lần này, lượng người đến hội đấu giá sẽ rất đông, hai trăm khách điếm chắc chắn không đủ chỗ. Nếu không đủ chỗ cả cũng tốt, lúc đó giá sẽ cao hơn, trong khi cung không đủ cầu, chúng ta mới có thể kiếm được tiền.
Lục Tiểu Bạch nói.
- Nhanh lên, đẩy nhanh tiến độ.
Lưu Nhất Thủ lại lớn tiếng gọi mọi người. Sau khi tin tức về hội đấu giá tại trấn Hoa Môn được truyền đi, không ít người từ các khu vực lân cận đã xuất hiện, cùng nhiều người đang tiến vào trấn Hoa Môn.
Thông tin về hội đấu giá cũng khiến nhiều thế lực xung quanh không khỏi kinh ngạc. Khôi lỗi cấp năm, đan dược cao giai lục phẩm, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, những bảo vật này thực sự rất quý giá.
Vì thế, những thế lực lân cận lập tức kéo đến trấn Hoa Môn. Những bảo vật như vậy thực sự rất khó kiếm được để đấu giá, chỉ cần một ít thế lực có chút tài phú sẽ không bỏ lỡ cơ hội. Tất nhiên, những thế lực nhỏ, tự biết thực lực bản thân không đủ mạnh để tranh giành nhưng vẫn tiến tới xem náo nhiệt.
Tại Quỷ Vũ Tông, trong đại điện trên ngọn núi cao vút, nhiều bóng người đang ngồi đó. Ngồi ở trên cùng là Đới Đường và Đới Cương Tử.
- Trưởng môn, hội đấu giá tại trấn Hoa Môn không biết là thật hay giả, hiện giờ chúng ta nên làm gì bây giờ?
Trong đại điện, một người có vẻ là trưởng lão của Quỷ Vũ Tông, khoảng năm mươi tuổi đứng lên hỏi Đới Đường.
- Khôi lỗi cấp năm, đan dược lục phẩm cao giai, vũ kỹ Huyền cấp, nếu như những bảo vật này thực sự có thì Quỷ Vũ Tông chúng ta không thể bỏ lỡ. Dù sao đây cũng là địa bàn của Quỷ Vũ Tông. Đan dược lục phẩm cao giai, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai đối với Quỷ Vũ Tông chúng ta đều là thứ khó có.
Rốt cuộc là ai mang những bảo vật như vậy ra đấu giá?
Một trưởng lão mặc áo bào trắng, tuổi khoảng hơn bốn mươi nói.
- Trấn Hoa Môn là địa bàn của Phi Linh Môn, chẳng lẽ lại là Phi Linh Môn sao?
- Theo thông tin từ gián điệp của chúng ta tại trấn Hoa Môn báo về, đây là một thế lực thần bí, không phải Phi Linh Môn tạo ra. Tôi nghĩ Phi Linh Môn cũng không thể có được loại bảo vật này.
Đới Đường nhìn mọi người, nhíu mày nói:
- Các vị, hội đấu giá lần này vô cùng kỳ quặc, chúng ta cũng nên chú ý một phen. Tới ngày đó, tôi sẽ tự mình đi một chuyến xem thực sự có đan dược lục phẩm cao giai, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hay không. Nếu như có thì Quỷ Vũ Tông chúng ta nhất định phải nắm bắt cơ hội này.
- Đại ca, huynh tự mình đi tới chỉ sợ không thích hợp. Quỷ Vũ Tông không thể không có tông chủ tọa trấn. Hơn nữa mấy năm nay Phi Linh Môn rất quỷ dị, chúng ta và Phi Linh Môn đã âm thầm giao phong mấy lần, nếu đại ca đi, đến lúc đó xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì thực sự không tốt chút nào, để đệ đi đi.
Đới Cương Tử nói.
Nghe Đới Cương Tử nói như vậy, mấy trưởng lão cũng không ngạc nhiên, ai cũng biết tông chủ và phó tông chủ bất hòa, lần này đi hội đấu giá nếu như thực sự có vũ kỹ Huyền cấp và đan dược lục phẩm cao giai mà nói, tất nhiên sẽ vào tay người đó, cả hai người này chỉ sợ đều không muốn bỏ qua.
Nghe Đới Cương Tử nói vậy, sắc mặt Đới Đường không chút biến đổi nói:
- Nhị đệ, chính là bởi vì chúng ta âm thầm giao phong với Phi Linh Môn mấy lần cho nên nhân cơ hội lần này ta cũng muốn tự mình đến Phi Linh Môn xem rốt cuộc cường giả Linh Suất ở Phi Linh Môn là ai. Mấy năm này động tĩnh của Phi Linh Môn có chút không bình thường.
- Đại ca, không bằng để đệ đi Phi Linh Môn, huynh tọa trấn trong tông môn, đệ sẽ đi Phi Linh Môn trước.
Sắc mặt Đới Cương Tử trầm xuống nói.
- Nhị đệ không cần nhiều lời, đệ tự mình tọa trấn tông môn, ta đi Phi Linh Môn một chuyến là được.
Đới Đường nói. Suy nghĩ trong lòng Đới Cương Tử này sao hắn không biết, nếu như thực sự có đan dược lục phẩm cao giai và vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, đương nhiên Đới Cương Tử này sẽ thu vào trong tay hắn.
Nghe thấy Đới Đường quyết định như vậy, sắc mặt Đới Cương Tử thoạt nhìn không được tốt cho lắm, cơ mặt co quắp một chút sau đó không nói thêm gì nữa.
- Tông chủ, Hoàng trưởng lão và Bạch trưởng lão cùng Tần trưởng lão tiến vào trong sơn mạch Võ Đô đã hơn bốn tháng, có lẽ cũng sắp trở về.
Một trưởng lão lên tiếng.
- Đúng vậy, có lẽ lần này ba vị trưởng lão cũng có thu hoạch không ít, Phi Linh Môn muốn đấu với chúng ta, nhóm họ chưa đủ tư cách.
Một trưởng lão mặc lam bào đắc ý cười nói.
Thời gian tiếp tục trôi qua. Ở một nơi nào đó trong sơn mạch Võ Đô, trên lưng Thiên Sĩ Tuyết Sư, Lục Thiếu Du chậm rãi thở ra một ngụm khí trong cơ thể, cảm nhận chân khí trong cơ thể lúc này đã đạt đến Vũ Tướng tứ trọng trung kỳ, trong mấy ngày này luyện hóa Vũ Tướng ngũ trọng của Quỷ Vũ Tông lại thôn phệ một Vũ Tướng ngũ trọng của một đoàn dong binh lớn hôm qua, thế nhưng cũng chỉ khiến cho tu vi của hắn tăng lên Vũ Tướng trung kỳ mà thôi.
Chỉ trong mấy ngày hôm nay hắn đã thôn phệ hai Linh Phách, tu vi linh lực cũng có chút đề thăng, mặt khác cũng kéo thêm mấy Linh Sư, hai Linh Phách vào Phi Linh Môn.
- Chủ nhân, chúng ta tới rồi. Đoàn dong binh kia ở ngay phía dưới, ước chừng có ba trăm người.
Thạch Vượng Yêu Vương nói.
- Ba trăm người, hẳn là có Vũ Tướng đi.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, đoàn dong binh khoảng ba trăm người cũng được coi là khá lớn, đầu lĩnh của đoàn dong binh này có lẽ sẽ có Vũ Tướng nhất trọng hoặc là Vũ Tướng nhị trọng. Mà tu vi hiện tại của hắn thôn phệ vũ giả Vũ Tướng dưới ngũ trọng không có hiệu quả gì cao lắm.
- Trưởng môn, đoàn dong binh này chúng ta định thu phục hay đánh chết?
Tương Viễn quay lại nói với Lục Thiếu Du. Trải qua nhiều ngày ở chung, giờ phút này, Tương Viễn cũng không dám xem thường vị tiểu trưởng môn này, trong lúc bất tri bất giác trong lòng đã cung kính hơn không ít.
- Mấy ngày nay chúng ta thu phục được bao nhiêu đoàn dong binh rồi?
Lục Thiếu Du hỏi.
- Trưởng môn, năm ngày gần đây đã có bảy đoàn dong binh bị chúng ta thu phục, nhân số tổng cộng chừng một ngàn tám trăm người, tiêu diệt mười một đoàn dong binh, nhân số chừng hơn hai ngàn.
Tương Viễn nói.
- Chúng ta đi xuống phía dưới thôi, có thể thu phục thì lưu lại, không thể thu phục thì trực tiếp tiêu diệt.
Lục Thiếu Du nói.
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, đám Linh giả phía sau Lục Thiếu Du không khỏi trầm xuống, mấy ngày nay bọn họ rốt cuộc đã hiểu như thế nào là sát tinh, người thanh niên trước mặt bọn họ một khi đã động thủ thì tuyệt không lưu tình.
Sưu Sưu.
Ba người cùng nhau từ trên từng tầng trời thấp nhảy xuống mặt đất, chỉ trong chốc lát trong không gian vang lên tiếng thú rống, lập tức tiếng kêu thảm thiết vang vọng.
Chương truyện mô tả sự chuẩn bị cho hội đấu giá tại trấn Hoa Môn, nơi có nhiều bảo vật quý giá như khôi lỗi cấp năm và đan dược lục phẩm. Các thế lực lân cận, trong đó có Quỷ Vũ Tông, bày tỏ sự quan tâm đến sự kiện này. Đới Đường quyết định tự mình giám sát hội đấu giá để tìm hiểu nguồn gốc các bảo vật, trong khi Đới Cương Tử lo lắng về sự an toàn của tông chủ. Song song, Lục Thiếu Du đang dẫn dắt một nhóm Linh giả chuẩn bị tiếp cận một đoàn dong binh lớn để thu phục hoặc tiêu diệt họ.
Trong chương này, Lục Thiếu Du thể hiện sức mạnh vượt trội khi đánh bại Vũ Tướng ngũ trọng của Quỷ Vũ Tông chỉ bằng một chiêu. Sau đó, hắn thu thập đồ vật và thuyết phục ba Vũ Tướng gia nhập Phi Linh Môn bằng cách hứa hẹn cấp giải dược cho họ. Đồng thời, một nhóm lớn vũ giả đang xây dựng công trình khổng lồ, điều này cho thấy sự lớn mạnh của Phi Linh Môn. Kết thúc chương, Lục Thiếu Du và đồng đội nhận thấy có nhóm lính đánh thuê mới xuất hiện, tiếp tục cuộc phiêu lưu của mình.