Trên bầu trời, đám Linh giả nhìn xuống bên dưới, không ai có thể làm gì khác ngoài việc tự an ủi bản thân rằng mình vẫn may mắn hơn những người khác. Nếu họ không kịp thời nghe theo người thanh niên bên dưới, số phận họ cũng sẽ chẳng khác gì những người dưới đó.

Chỉ sau một chút, Lục Thiếu Du lại nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Trong cơ thể, hắn đã có thêm sức mạnh từ Vũ Tướng, đồng thời thu thập không ít vật phẩm, quả thực thu hoạch không tồi.

- Chủ nhân, phía trước có một đội quân đông đảo, khoảng năm trăm người.

Thạch Vượng Yêu Vương nói.

- Chúng ta đi qua đó.

Lục Thiếu Du nói, khóe miệng nhếch lên một nụ cười. Đội quân năm trăm người, nếu không thu phục được thì có lẽ hắn sẽ nhận được không ít Vũ Tướng từ đội quân, đội quân năm trăm người đó nói không chừng cũng có hai ba Vũ Tướng.

Sưu sưu.

Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư rung lên, thân thể to lớn trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Trong khoảng thời gian này, toàn bộ đội quân trong khu vực nguy hiểm ở dãy núi Vụ Đô hầu như đều gặp phải những cuộc tấn công mang tính hủy diệt. Tất nhiên, nếu như họ quy hàng Phi Linh môn thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Mà hết thảy những chuyện này, đám người bên ngoài dãy núi Vụ Đô vẫn chưa biết đến, tin tức vẫn chưa lan truyền nhanh chóng đến như vậy.

Tại biên giới dãy núi Vụ Đô, do sự phong tỏa của cửa ra vào của Phi Linh môn, vào lúc này, đám đội quân và các đội nhỏ đã tụ tập ngày càng đông. Số lượng vào ngày thứ chín đã gần ba ngàn người, số lượng của đám đội quân đã sớm vượt qua số người của Phi Linh môn.

Dãy núi Vụ Đô luôn là vùng đất kiếm ăn của đám đội quân, vì vậy trong dãy núi này có đến hàng vạn người, hơn nữa còn có không ít đoàn đội nhỏ, nhờ vậy mà đã tạo ra sự phồn vinh của dược liệu ở khu vực sát biên giới dãy núi Vụ Đô này.

Lúc này, việc Phi Linh môn phong tỏa biên giới dãy núi Vụ Đô khiến cho đám đội quân bất mãn. Loại chuyện này coi như là Quỷ Vũ Tông trước đây cũng không dám làm. Đắc tội với toàn bộ đám đội quân không phải là chuyện tốt lành gì. Bởi trong đám đội quân, có không ít người có tu vi Vũ Tướng.

- Phi Linh môn đã quá phận, bắt chúng ta cống nạp giờ lại muốn chiếm lấy dãy núi Vụ Đô, các ngươi phải cho tất cả đội quân của chúng ta một cái công đạo.

- Nếu Phi Linh môn không có câu trả lời thỏa đáng thì đừng trách chúng ta không khách khí.

- Phi Linh môn thực sự nghĩ mình là chủ nhân của dãy núi Vụ Đô sao? Chủ nhân chân chính của dãy núi Vụ Đô chính là đám đội quân chúng ta.

Theo sự xuất hiện ngày càng nhiều của đội quân, ngay cả đám đội quân trên trấn Thiên Tinh cũng đã nghe được tin tức này trong hai ngày qua và chạy tới đây không ít. Số lượng càng nhiều, ngay từ đầu Phi Linh môn có thể trấn áp, nhưng số lượng ngày càng đông, Phi Linh môn đã sắp không thể trấn áp nổi nữa.

- Ta hạ cho Phi Linh môn các ngươi trong nửa canh giờ phải rút đi, bằng không tất cả đội quân của chúng ta sẽ động thủ với Phi Linh môn.

Lúc này tại lối vào dãy núi Vụ Đô có mười mấy Vũ Tướng vây quanh, cùng với dàn trưởng lão của Phi Linh môn, những đội quân khác cũng có Vũ Phách vây quanh đám người của Phi Linh môn.

Ở đây có một vài đội quân lớn, lãnh đạo của chúng trong khu vực biên giới dãy núi Vụ Đô cũng được coi là người nổi danh, thực lực của bọn họ không giống như những đội quân bình thường, thực lực không thua gì một sơn môn. Bình thường, việc tiến vào trong dãy núi Vụ Đô đều là vào khu vực nguy hiểm để hoạt động, một năm vào một lần cũng đủ để bọn họ sinh hoạt một năm. Bây giờ Phi Linh môn phong tỏa dãy núi Vụ Đô đối với những đội quân lớn này mà nói, ảnh hưởng vô cùng lớn.

- Các ngươi tốt nhất là lui ra, muốn vào dãy núi Vụ Đô thì phải chờ có mệnh lệnh của trưởng môn chúng ta, ai dám xông vào dãy núi thì đều sẽ bị giết không tha.

Hồ Nam Sinh quát to một tiếng, trước mặt đám đội quân lớn này, bọn trưởng lão và hộ pháp trong môn không thể trấn áp được. Trong đám người chỉ có một mình Lưu Á Lôi là Vũ Tướng, mà chỉ là Vũ Tướng nhất trọng, căn bản không thể chống lại đám đội quân đông đảo này. Hai vị cung phụng cũng không có ở đây, cho nên trong lòng đám trưởng lão và hộ pháp lúc này vô cùng bối rối.

- Hư, chỉ bằng các ngươi? Ta thật sự muốn xem Phi Linh môn các ngươi có bao nhiêu thực lực lại dám phong tỏa dãy núi Vụ Đô.

Một Vũ Tướng ngũ trọng nhàn nhạt nói. Ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người của Phi Linh môn. Đối với loại đội quân lớn như bọn họ mà nói, đôi khi căn bản sẽ không thèm để ý đến Phi Linh môn, cũng không nộp cống nạp, đương nhiên sẽ không đặt Phi Linh môn vào trong mắt.

Bọn trưởng lão Phi Linh môn nhìn nhau. Trưởng môn không có mặt, bọn họ cũng không biết nên xử trí như thế nào. Bọn họ muốn làm cho đám đội quân kia sợ hãi đương nhiên không thành vấn đề, thế nhưng lúc này lại có một đám đội quân lớn, đương nhiên không thể khiến cho bọn chúng sợ hãi.

- Một Vũ Tướng nhỏ nhoi cũng dám gây sự, chết đi.

Ngay khi bọn trưởng lão Phi Linh môn không biết làm sao, đột nhiên một tiếng quát nhẹ truyền tới, một đạo thân ảnh bắn ra.

Tốc độ của thân ảnh này vô cùng nhanh chóng, nó vừa mới xuất hiện trước mặt một người thì trong nháy mắt đã mang theo khí tức nóng bỏng xuất hiện trước mặt người Vũ Tướng ngũ trọng kia.

Sưu.

Cỗ khí tức nóng bỏng khuếch tán, toàn bộ chu vi không gian chừng trăm thước tức thì gấp khúc, một cỗ hỏa diễm cuồng bạo đột nhiên hiện lên trong không gian.

Không gian giống như bị xoắn lại, cỗ hỏa diễm kia hóa thành một không gian hỏa diễm ngưng đọng như thực chất.

Phanh phanh.

Trong chớp mắt, không gian bằng hỏa diễm trực tiếp bùng nổ, một tiếng nổ lớn vang lên kèm theo không gian ba động mạnh mẽ. Khi hỏa diễm nổ tung, chu vi chung quanh gợn sóng, toàn bộ không gian lúc này tràn ngập năng lượng nóng bỏng khiến cho người ta run sợ.

A.

Từng tiếng kêu thảm thiết truyền tới, trong không gian bằng hỏa diễm bị nổ này khiến cho mấy trăm đội quân bị vạ lây, hỏa diễm cuốn tới đốt cháy không khí chung quanh, dưới nhiệt độ kinh khủng này, hơn mười người trực tiếp bị đốt thành tro tàn, những người mạnh hơn một chút thì bị thương nặng.

Phanh.

Khi không gian bằng hỏa diễm nổ tung, hai đạo quyền ấn hiện ra, cuối cùng đánh vào người Vũ Tướng ngũ trọng và Vũ Tướng tứ trọng. Khí tức nóng bỏng bàng bạc giống như một ngọn núi, trong nháy mắt bộc phát ra năng lượng kinh khủng, chân khí cuồng bạo đổ xuống thân thể hai Vũ Tướng này.

Hai tên Vũ Tướng căn bản còn chưa kịp phản ứng, dưới cỗ uy áp này, hàn ý trong lòng xuất hiện, trong tích tắc có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh vào trong cơ thể bọn hắn, lúc này bọn hắn mới biết, hóa ra người kia là cường giả Vũ Suất.

Khục khục.

Một ngụm máu được phun ra, thân thể hai Vũ Tướng trực tiếp bị quyền ấn kia đánh đập xuống mặt đất. Thân thể tạo thành một cái rãnh sâu. Mặt đất trong nháy mắt nứt nẻ. Mấy cây đại thụ trong dãy núi Vụ Đô cũng nổ tung, mảnh vụn bay ra từ bốn phía.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Lục Thiếu Du và Thạch Vượng Yêu Vương đối mặt với tình hình căng thẳng tại dãy núi Vụ Đô. Đội quân đông đảo đã tụ tập, phản đối sự phong tỏa của Phi Linh môn và yêu cầu công đạo. Khi áp lực ngày càng lớn, sự xuất hiện của cường giả Vũ Suất đã gây ra sự rung chuyển và hủy diệt trong hàng ngũ của Phi Linh môn, làm cho tình hình trở nên hỗn loạn. Sự đối đầu giữa các thế lực đang dần bùng nổ, báo hiệu một cuộc chiến khốc liệt sắp diễn ra.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện mô tả sự chuẩn bị cho hội đấu giá tại trấn Hoa Môn, nơi có nhiều bảo vật quý giá như khôi lỗi cấp năm và đan dược lục phẩm. Các thế lực lân cận, trong đó có Quỷ Vũ Tông, bày tỏ sự quan tâm đến sự kiện này. Đới Đường quyết định tự mình giám sát hội đấu giá để tìm hiểu nguồn gốc các bảo vật, trong khi Đới Cương Tử lo lắng về sự an toàn của tông chủ. Song song, Lục Thiếu Du đang dẫn dắt một nhóm Linh giả chuẩn bị tiếp cận một đoàn dong binh lớn để thu phục hoặc tiêu diệt họ.