Trung niên mặc áo lam không hề tỏ ra yếu thế. Sau khi hít một hơi thật sâu, sau lưng hắn xuất hiện hơn hai mươi thân ảnh, kèm theo một cỗ khí tức không kém gì.

- Ha ha, Tỉnh chưởng môn, tất cả nên bình tĩnh.

Lúc này, có mười mấy thân ảnh xuất hiện ở cửa vào, chính là nhóm người của Quỷ Vũ Tông.

Lục Thiếu Du cũng nằm trong số đó, ánh mắt hắn đảo qua và nhận ra người trung niên áo lam này chính là chưởng môn Tỉnh Văn Khôn của Thiên Nhất Môn, bên cạnh hắn có hai Vũ Tướng và sáu Vũ Phách, số còn lại đều là Vũ Sư. Mấy ngày trước tại sơn mạch Vụ Đô, một thế lực của Thiên Nhất Môn đã tiến vào đó và cuối cùng bị hắn tiêu diệt.

- Tham kiến Đới tông chủ.

Đám người Tỉnh Văn Khôn bất ngờ gặp được nhóm người Đới Đường, sắc mặt toàn bộ đều vui vẻ, lập tức nói:

- Đới tông chủ, ngài đến thật đúng lúc. Trấn Hoa Môn này là địa bàn của Quỷ Vũ Tông, Linh Phi Tông thật sự quá làm càn.

Nói đến chuyện này, Đới Đường đã sớm chú ý, sắc mặt hắn hơi biến đổi, ánh mắt ngay lập tức rơi vào người đại hán kia.

- Ai dám làm càn tại Linh Phi Tông ta?

Một tiếng quát nhẹ truyền đến, ngoài đại môn của Phi Linh Tông, mấy đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện. Nói xong, lúc này tổng cộng có năm người đáp xuống đất, khí tức trên người tràn ra, đám người này đều có thực lực Vũ Tướng, thực lực cao nhất cũng đã là Vũ Tướng bát trọng.

Lục Thiếu Du nhìn tất cả mọi chuyện, năm người này cũng có thể là người của Vũ Đường. Năm Vũ Tướng, cao nhất là Vũ Tướng bát trọng, thực lực cũng coi như là cường giả.

- Linh Phi Tông tính là vật gì, ở đây không phải là địa bàn của Linh Phi Tông các ngươi.

Tỉnh Văn KhônĐới Đường bên người, nhất thời khí thế lại càng tăng, năm Vũ Tướng trước mặt, hắn cũng không có để vào mắt.

- Linh Phi Tông ta ở nơi nào thì nơi đó chính là địa bàn của Linh Phi Tông ta. Mặc kệ ngươi là ai lập tức cút cho ta, bằng không giết không tha.

Đầu lĩnh Vũ Tướng bát trọng kia lập tức hừ lạnh một tiếng. Tuy nhiên, khi ánh mắt đảo qua Đới Đường rõ ràng đã hơi sững sờ một chút, dường như hắn đã nhận ra tu vi của Đới Đường.

- Thiếu Du tiểu huynh đệ, đây là địa phương Linh Phi Môn ngươi làm chủ, ngươi xem xử lý thế nào đi.

Sắc mặt Đới Đường hơi đổi, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Tỉnh Văn Khôn cũng đã sớm thấy Lục Thiếu Du, cũng không có để tâm lắm. Tuy rằng ba năm trước hắn đã biết, Phi Linh Môn tiêu diệt Cửu Hoa Môn nên hắn có chút cố kỵ với Phi Linh Môn, thế nhưng đối với bản thân Lục Thiếu Du cũng không có để ý. Ba năm trước Lục Thiếu Du tuy rằng trên đại hội tông môn tỏa sáng, cũng chỉ trong đám đệ tử trẻ tuổi mà thôi. Hắn có thực lực Vũ Tướng lục trọng, đương nhiên sẽ không để Lục Thiếu Du vào mắt.

Vì vậy khi vừa nhìn thấy Lục Thiếu Du bên cạnh Đới Đường, hắn cũng không thèm bắt chuyện.

Lục Thiếu Du nhíu mày rồi chậm rãi tiến lên, động tĩnh này cũng khiến cho vô số người xung quanh, dòng người vốn đã chật kín lập tức ùn tắc.

- Tỉnh chưởng môn, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Lục Thiếu Du nhàn nhạt tiến lên hỏi.

- Hóa ra là Lục chưởng môn. Ngươi đến thật đúng lúc, ta nhớ trấn Hoa Môn này là nơi Phi Linh Môn các ngươi quản lý, tất cả đều là người một nhà. Trên trấn Hoa Môn, các ngươi có đấu giá hội không ngờ lại muốn thu phí vào của Thiên Nhất Môn ta. Đây có phải là không để Thiên Nhất Môn ta vào mắt hay không? Phi Linh Môn các ngươi cũng quản lý trấn Hoa Môn không tốt, bằng không giao cho Thiên Nhất Môn chúng ta quản lý là được.

Tỉnh Văn Khôn nói với Lục Thiếu Du vô cùng tùy ý.

- Thiên Nhất Môn ngươi xứng sao?

Đột nhiên vẻ mặt Lục Thiếu Du trầm xuống nói:

- Linh Phi Tông ở trong địa bàn Phi Linh Môn ta tổ chức đấu giá đã giao cho Phi Linh Môn chúng ta thành ý. Phi Linh Môn ta và Thiên Nhất Tông các ngươi cũng không phải người một nhà, Thiên Nhất Môn các ngươi cũng không xứng, muốn vào thì giao phí, bằng không thì cút. Dám náo sự trên địa bàn của Phi Linh Môn ta, Tỉnh Văn Khôn ngươi còn chưa đủ tư cách.

Thanh âm của Lục Thiếu Du vừa dứt, Tỉnh Văn Khôn, Đới Đường liền biến sắc mặt. Đới Đường vốn muốn để Lục Thiếu Du giải quyết Linh Phi Tông phiền phức này, Thiên Nhất Môn chính là một thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông, dĩ nhiên hắn sẽ muốn che chở.

- Lục Thiếu Du, ngươi nói gì, ta cho ngươi nói lại lần nữa.

Tỉnh Văn Khôn tốt xấu gì cũng là nhất môn chi chủ. Lúc này bị Lục Thiếu Du nói như vậy tương đương với việc mất hết mặt mũi, hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lục Thiếu Du.

- Tỉnh Văn Khôn, ngươi tốt nhất nên cút khỏi trấn Hoa Môn cho ta. Bằng không, ngày mai ta sẽ diệt Thiên Nhất Môn các ngươi.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói. Vẻ mặt lạnh lùng, thế nhưng ánh mắt cũng không có bao nhiêu biến hóa. Vũ Tướng lục trọng bây giờ đủ sức để giết được hắn.

- Ha ha ha.

Tỉnh Văn Khôn lập tức cười rộ lên, tiếng cười vô cùng âm lệ. Rốt cuộc hắn cũng đã không nhịn được nữa, nói:

- Lục Thiếu Du, lá gan của Phi Linh Môn các ngươi có phải càng ngày càng lớn rồi không? Hôm nay ta muốn nhìn xem ngươi có thực lực gì mà mạnh miệng như vậy.

Nói xong, Tỉnh Văn Khôn cười lạnh một tiếng, bàn chân bỗng nhẹ đạp mặt đất một cái, chân khí hỏa hệ trong tay giống như một đầu hỏa mãng xuất động bắn về phía Lục Thiếu Du, không giáo huấn tiểu tử này một chút, mặt mũi của hắn sao lấy lại được.

Đối với việc Tỉnh Văn Khôn xuất thủ, Đới Đường không có ý định ngăn cản chút nào, trong lòng có dự định gì không cần nghĩ cũng biết, hắn muốn thừa cơ tìm hiểu Phi Linh Môn một phen.

Lục Thiếu Du nhíu mày, hàn ý trong mắt không biết từ khi nào đã xuất hiện. Ngay khi đạo công kích nóng bỏng của Tỉnh Văn Khôn bắn tới, quanh thân hắn đột nhiên có một cỗ chân khí hỏa hệ phóng ra khiến không gian gợn sóng, cuối cùng va chạm với công kích của Tỉnh Văn Khôn.

Phanh! Phanh!

Tiếng nổ trầm đục vang lên, năng lượng mạnh mẽ khuếch tán, đám người chung quanh không kịp lùi về phía sau, lập tức bị ảnh hưởng tới.

- Hừ.

Một đạo công kích, Lục Thiếu Du trực tiếp chống lại Tỉnh Văn Khôn khiến Tỉnh Văn Khôn vô cùng kinh ngạc, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy giận dữ. Hắn không thèm nghĩ nhiều, ánh mắt lại càng lạnh lẽo, chân khí nóng bỏng bỗng nhiên bạo phát ra, bàn chân nhẹ nhún một cái, thân thể trong chớp mắt xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du. Hỏa diễm như thực chất vây quanh trong nắm tay mang theo tiếng xé gió hung hăng đánh về phía Lục Thiếu Du.

Hàn ý từ trong mắt Lục Thiếu Du tăng lên, vòng xoáy chân khí trong nháy mắt tuôn ra, thân thể tạo thành một đạo tàn ảnh biến mất tại chỗ, tốc độ giống như quỷ mị.

Sưu!

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thân ảnh Lục Thiếu Du tránh khỏi đạo công kích nóng bỏng của Tỉnh Văn Khôn, công kích khiến cho không gian rung động.

Tóm tắt:

Trong chương này, Lục Thiếu Du gặp Tỉnh Văn Khôn, chưởng môn của Thiên Nhất Môn, trong một cuộc đối đầu căng thẳng tại trấn Hoa Môn. Tỉnh Văn Khôn yêu cầu điều kiện giao dịch nhưng bị Lục Thiếu Du từ chối thẳng thừng. Tình huống leo thang khi Tỉnh Văn Khôn tấn công Lục Thiếu Du, nhưng anh đã phản công thành công, tạo nên một trận chiến quyết liệt giữa các thế lực hùng mạnh. Tình huống diễn biến phức tạp, thể hiện rõ nét bản lĩnh và quyết tâm của Lục Thiếu Du trong việc bảo vệ lãnh thổ của mình.