Tính Văn Khôn lần thứ hai không thể đánh trúng Lục Thiếu Du, tâm trạng càng trở nên u ám. Trong tay hắn, quyền ấn phát ra ánh sáng rực rỡ, bỗng nhiên, hắn cảm giác có gì đó ở phía sau mình, không chút do dự, hắn lập tức đánh quyền về phía sau. Quyền ấn tạo ra một cơn sóng lớn, làm không gian xung quanh rung chuyển. Một đòn của Võ Tướng Lục Trọng cũng mang sức mạnh khủng khiếp.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thân ảnh Lục Thiếu Du vừa mới xuất hiện phía sau Tỉnh Văn Khôn, vào lúc này, quyền ấn nóng bỏng bổ xuống, trực tiếp đánh vào người Lục Thiếu Du với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.

"Phanh."

Một âm thanh vang lên trong không gian, Lục Thiếu Du lập tức bị quyền ấn kia đánh cho tứ chi phân liệt. Nhiều người trong lòng không khỏi kinh hãi, đồng thời chờ đợi cảnh tượng xương cốt rơi xuống đất, máu me chảy lênh láng. Thế nhưng lúc này lại không có cảnh tượng nào như dự liệu. Thân ảnh Lục Thiếu Du đột nhiên nổ tung rồi biến mất không dấu vết.

"Đó chỉ là tàn ảnh."

Tỉnh Văn Khôn vừa mới mỉm cười thầm thì lúc này mới biết được thứ mà mình đánh trúng chỉ là một tàn ảnh mà thôi, tốc độ đối phương quá nhanh. Chỉ trong nháy mắt, Tỉnh Văn Khôn cảm thấy không khí phía sau lưng tích tụ lại, lập tức hắn cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.

"Để xem ngươi dám làm càn trong địa bàn Phi Linh Môn, đáng chết."

Một thanh âm tràn ngập sát ý vang lên, trong ánh mắt của mọi người, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện sau tàn ảnh vừa nãy, cũng chính là sau lưng Tỉnh Văn Khôn.

"Sưu."

Trong tay Lục Thiếu Du không biết từ khi nào đã có một cái găng tay màu trắng bao phủ, chân khí rót vào liền thấy chân khí thuộc tính hỏa nồng nặc bao phủ, lửa nhẹ nhàng nhảy lên, giống như móng vuốt của một linh hồn quỷ dữ.

Đột nhiên, găng tay cực kỳ sắc bén kia mang theo đòn đánh nóng bỏng, tạo ra một lực mạnh đáng sợ, ngay cả không khí cũng bị rạch ra. Đòn đánh lướt đi tạo thành một tàn ảnh hiện lên trong không trung.

Ngay trong sát na này, đòn đánh trước mặt mọi người lấy một tốc độ nhanh như chớp đánh vào đầu Tỉnh Văn Khôn.

"Cạch cạch."

Âm thanh xương cốt bị nghiền nát khiến cho trái tim người ta đập nhanh trong nháy mắt truyền ra. Đột nhiên, xương cốt trên đầu Tỉnh Văn Khôn hoàn toàn bị đánh nát, não văng ra tứ tung. Thậm chí ngay cả một tiếng kêu thảm thiết mà Tỉnh Văn Khôn cũng không kêu lên được, hắn đã ngã xuống đất chết ngay lập tức.

Lục Thiếu Du thu hồi găng tay, thân ảnh đáp xuống mặt đất, không liếc mắt nhìn thi thể này một chút nào, hắn nói:

"Tỉnh Văn Khôn của Thiên Nhất Môn dám xuất thủ với ta, trong vòng ba ngày Phi Linh Môn ta sẽ diệt Thiên Nhất Môn."

"Người nào dám ở đây gây chuyện?"

Trong đám đông, lúc này có một đội nhân mã của Phi Linh Môn đi tới, đầu lĩnh chính là Hoàng Bác Nhiên và Trương Minh Đào.

"Đệ tử bái kiến chưởng môn."

Hoàng Bác Nhiên, Trương Minh Đào lập tức chen qua đoàn người, nhìn thấy chưởng môn lập tức hành lễ. Hơn mười đệ tử Phi Linh Môn cũng kính cẩn hành lễ.

"Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên, thông báo cho trưởng lão, hộ pháp trong môn, Thiên Nhất Môn dám khiêu khích Phi Linh Môn chúng ta, lập tức dẫn người diệt Thiên Nhất Môn cho ta."

Lục Thiếu Du ra lệnh.

"Vâng, chưởng môn."

Hai người Trương Minh Đào và Hoàng Bác Nhiên đáp.

Lúc này đám người xung quanh còn chưa phục hồi tinh thần lại. Ngay cả vài Võ Tướng của Võ Đường cũng vô cùng ngạc nhiên, đệ tử Võ Đường bình thường cũng không biết Võ Đường chính là Phi Linh Môn tạo ra, mấy Võ Tướng như bọn họ đương nhiên biết quan hệ giữa Phi Linh Môn và Võ Đường. Để bảo mật, quan hệ giữa các đường, thậm chí là quan hệ với Phi Linh Môn cũng chỉ có một số ít người trong các đường biết mà thôi.

Sắc mặt đám người Quỷ Vũ Tông và Đới Đường đại biến. Lục Thiếu Du trong nháy mắt đánh chết Tỉnh Văn Khôn, đồng thời muốn tiêu diệt Thiên Nhất Môn, đây chính là muốn đánh vào mặt tông chủ Quỷ Vũ Tông, hoàn toàn không coi Quỷ Vũ Tông vào đâu.

Vừa rồi Đới Đường thực sự định sẽ ra tay cứu Tỉnh Văn Khôn, thế nhưng hắn lại đang kinh ngạc thực lực của Lục Thiếu Du, đồng thời hắn cũng muốn biết Lục Thiếu Du có thực sự dám giết Tỉnh Văn Khôn, không coi Quỷ Vũ Tông vào đâu hay không.

Tỉnh Văn Khôn bỏ mình, lúc này Đới Đường mới bừng tỉnh, Phi Linh Môn không ngờ thực sự không coi Quỷ Vũ Tông hắn vào đâu.

"Ca ca, huynh không sao chứ? Người này dám xuất thủ với ca ca, chết là điều xứng đáng cho hắn."

Lục Tâm Đồng tới bên Lục Thiếu Du, đôi mắt to tròn trong veo trừng nhìn thi thể Tỉnh Văn Khôn, không cảm thấy có vấn đề gì. Người tu luyện độc công, hơn nữa lại là người mà Lục Thiếu Du ba năm trước đây khi giết chó mang theo bên người, Lục Tâm Đồng tuy rằng chỉ mới có mười ba tuổi, thế nhưng tâm chí đã tôi luyện tới trình độ nhất định. Loại cảnh tượng máu tanh này đương nhiên không làm nàng cảm thấy kinh ngạc một chút nào. Ngược lại, Nhàn Kỳ và Bạch Toa Toa thì lại không dám nhìn kỹ.

"Đới tông chủ, đấu giá hội sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi thôi."

Lục Thiếu Du cũng có thể thấy sắc mặt của Đới Đường, có lẽ trong lòng hắn nhất định không dễ chịu chút nào. Đây chính là kết quả mà hắn muốn, bằng không hắn làm sao lại mượn cớ xuất thủ như thế.

Nói xong, Lục Thiếu Du lập tức mang theo đám người Lục Tâm Đồng, Lục Tiểu Bạch đi vào bên trong Linh Phi Tông.

"Hoá ra là Lục chưởng môn, chúng ta đã dành cho các vị một chỗ ngồi rồi."

Đại hán mặc hắc y Võ Tướng bước tới bên Lục Thiếu Du rồi thi lễ. Trong nháy mắt đánh chết chưởng môn Thiên Nhất Môn, trực tiếp muốn tiêu diệt Thiên Nhất Môn, loại sát khí này cũng khiến cho mấy Võ Tướng như bọn họ không khỏi giật mình.

"Dẫn đường đi."

Lục Thiếu Du nói, cũng không để ý tới đám người Quỷ Vũ Tông, dưới sự dẫn đường của đại hán lập tức tiến vào đấu giá hội.

"Tông chủ, Phi Linh Môn này quả thực làm càn."

Nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du đã đi vào trong Phi Linh Môn, một trưởng lão Quỷ Vũ Tông oán hận nói.

"Chúng ta đi thôi."

Đới Đường nói, ánh mắt khe khẽ thở dài, ý bảo trưởng lão Quỷ Vũ Tông kia không cần nói thêm gì nữa. Vẻ mặt hắn lúc này vô cùng nghiêm trọng. Những việc vừa rồi của Lục Thiếu Du khiến cho hắn có cảm giác, Phi Linh Môn dường như cố ý khiêu khích Quỷ Vũ Tông, cho dù là hắn xuất thủ, chỉ sợ sẽ dẫn tới phiền phức, nếu không có thực lực tuyệt đối tại sao Phi Linh Môn lại dám khiêu khích trước mặt hắn như vậy.

Mấy người còn lại của Thiên Nhất Môn đã sớm chạy trốn không biết từ bao giờ. Trong đám người đứng xem, có nhiều người cũng không xa lạ gì với Thiên Nhất Môn, lúc này nhìn thấy chuyện này không khỏi kinh ngạc.

"Người muốn vào đấu giá hội mau tiến lên phía trước, đấu giá hội sắp bắt đầu. Phí vào là bốn mươi kim tệ, nếu như không đủ tiền thì nên sớm rời đi một chút, người nào dám gây chuyện như vậy thì đừng trách ta."

Một đại hán mặc trang phục hắc y lớn tiếng nói.

Trên sân rộng kia tức thì lập tức yên tĩnh, vừa rồi có Võ Tướng Lục Trọng bị đánh chết, bọn họ đâu còn dám gây chuyện.

"Thanh niên áo xanh kia là chưởng môn Phi Linh Môn sao?"

Tóm tắt chương này:

Trong một cuộc chiến cam go, Lục Thiếu Du đã đánh bại Tỉnh Văn Khôn với một đòn chí mạng, làm cho hắn chết ngay lập tức. Trước sự chứng kiến của nhiều người, Lục Thiếu Du tuyên bố sẽ diệt Thiên Nhất Môn trong vòng ba ngày. Sự kiện này khiến không chỉ những người bên cạnh mà cả các tông môn khác như Quỷ Vũ Tông phải kinh ngạc và lo ngại về sức mạnh của Phi Linh Môn. Bên ngoài, tiếng thông báo về đấu giá hội vang lên, nhưng không khí căng thẳng vẫn còn bao phủ nơi đây.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Lục Thiếu Du gặp Tỉnh Văn Khôn, chưởng môn của Thiên Nhất Môn, trong một cuộc đối đầu căng thẳng tại trấn Hoa Môn. Tỉnh Văn Khôn yêu cầu điều kiện giao dịch nhưng bị Lục Thiếu Du từ chối thẳng thừng. Tình huống leo thang khi Tỉnh Văn Khôn tấn công Lục Thiếu Du, nhưng anh đã phản công thành công, tạo nên một trận chiến quyết liệt giữa các thế lực hùng mạnh. Tình huống diễn biến phức tạp, thể hiện rõ nét bản lĩnh và quyết tâm của Lục Thiếu Du trong việc bảo vệ lãnh thổ của mình.