Vương Úc Khánh. (2)

Sưu Sưu.

Lúc này, ba người đạo sĩ từ phía sau trực tiếp đáp xuống đất. Họ đều là những đại hán khoảng ba đến bốn mươi tuổi. Cảm nhận khí tức của ba người này, hai hàng lông mày của Lục Thiếu Du không khỏi nhíu lại. Người đứng đầu là một Vũ Suất ngũ trọng. Phía sau hắn là một Vũ Suất tứ trọng và một Vũ Suất nhất trọng.

- Khí Vương Úc Khánh.

Diệp Mỹ kinh hoàng kêu lên một tiếng, ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía Linh Suất tứ trọng đang bị thương nặng kia.

- Diệp phó đường chủ, ngươi biết hắn sao?

Lục Thiếu Du quay nhìn Linh Suất tứ trọng bị thương nặng. Người này mặc một bộ y phục đỏ như lửa, mày kiếm mắt to, ánh mắt sắc sảo. Ước chừng khoảng bốn mươi tuổi. Những người có tu vi Vũ Suất thường trường thọ đến vài trăm năm, hơn nữa họ lại là những người tu luyện, nên tốc độ già đi cực kỳ chậm chạp. Vì vậy, chỉ nhìn dáng dấp không thể nào đoán ra tuổi tác thực sự.

- Chưởng môn, người này là Úc Khánh, thường được gọi là Khí Vương Úc Khánh. Binh khí hắn luyện chế ra vô cùng thịnh hành trong Cổ Vực, là hàng hiếm khó cầu. Tài nghệ trong phương diện luyện khí không phải người bình thường có thể so sánh được.

Diệp Mỹ nhanh chóng nói với Lục Thiếu Du.

- Úc Khánh, giao thứ đó ra đây, ta sẽ để ngươi chết thống khoái.

Vũ Suất ngũ trọng kia nhìn đại hán nằm trên mặt đất rồi nói.

- Quách Đại, ngươi muốn nói đến vật gì? Ta hoàn toàn không biết ngươi đang nói gì. Các ngươi nhân lúc ta đang luyện chế binh khí vây công ta. Ba huynh đệ Quách thị các ngươi thật sự vô sỉ.

Máu tươi không ngừng chảy ra từ khóe miệng đại hán kia, thương thế rõ ràng cực kỳ nghiêm trọng.

- Úc Khánh, ngươi không cần giả ngu. Ngươi bế quan ba năm, trốn ở trong sơn mạch Vụ Hải chỉ có ba huynh đệ chúng ta biết ngươi đang luyện chế linh khí. Giao ra linh khí, ta sẽ cho ngươi chết thoải mái.

Đại hán vừa nói kia lạnh nhạt nói.

- Linh khí? Linh khí nào? Ta căn bản không biết.

Ánh mắt đại hán kia trầm xuống rồi nói.

- Đại ca, nhiều lời vô ích với hắn làm gì, trực tiếp đánh chết là được. Đến lúc đó tất cả mọi thứ của hắn sẽ là của chúng ta.

Trong ba người, tên Vũ Suất tứ trọng lạnh nhạt nói.

- Ba huynh đệ Quách thị nhà các ngươi, nếu như hôm nay ta không chết vậy thì ngày khác sẽ diệt cả nhà các ngươi.

Đại hán kia quát lên.

- Úc Khánh, bằng vào danh khí của ngươi mà muốn tìm người diệt Quách gia ta quả thực cũng có khả năng. Thế nhưng ngươi sẽ không có cơ hội đó đâu. Lẽ nào ngươi cho rằng ngày hôm nay ngươi còn có thể chạy thoát khỏi tay ba huynh đệ chúng ta sao?

- Hừ.

Đại hán nằm trên mặt đất hừ lạnh một tiếng, cũng không nói gì. Bị ba huynh đệ Quách thị vây công, bản thân bị trọng thương, hắn đương nhiên biết muốn chạy trốn sẽ cực kỳ khó khăn.

- Đại ca, nhị ca. Các huynh đối phó Úc Khánh, bên kia còn có hai người không sợ chết, đệ đi giải quyết.

Trong ba người, lúc này Vũ Suất nhất trọng kia đột nhiên nhìn về phía Lục Thiếu Du và Diệp Mỹ ở xa.

- Chưởng môn, chúng ta đi mau.

Diệp Mỹ tức thì cả kinh nói:

- Là Quách thị tam hùng, trong Cổ Vực ba người này có tiếng hung ác, rất khó trêu chọc.

- Không vội, chúng ta nhìn xem một chút.

Nhìn Vũ Suất nhất trọng đang đi tới, Lục Thiếu Du cũng không có ý định muốn chạy trốn.

- Hóa ra còn có một nữ nhân dáng dấp không tồi, vừa vặn có thể bồi tiếp đại gia một phen.

Đại hán Vũ Suất nhất trọng kia trong nháy mắt đến gần Lục Thiếu Du và Diệp Mỹ. Ánh mắt lập tức nhìn về phía Diệp Mỹ nở nụ cười âm hiểm. Nữ tử như vậy quả thực là hiếm thấy.

- Chỉ sợ ngươi còn không có bản sự này. Người của ta không phải là thứ một Vũ Suất nhất trọng nhỏ nhoi như ngươi có thể động vào.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói. Vũ Suất nhất trọng, coi như bằng vào thực lực của hắn cũng có thể đánh lại. Muốn giết có lẽ không phải vấn đề quá khó.

- Ồ. Tiểu tử ngươi quả thực vô cùng càn rỡ. Lẽ nào là đệ tử sơn môn nào mới tới, sống an nhàn quá lâu rồi sao? Đại gia ta ngày hôm nay trước tiên sẽ giải quyết ngươi.

Vũ Suất nhất trọng này ngạc nhiên, một cỗ sát ý tỏa ra. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du.

- Ngươi cũng xứng sao?

Ánh mắt Lục Thiếu Du lóe lên vẻ vui mừng, hắn luôn muốn tìm một tên Vũ Suất nhất trọng làm đối thủ, lúc này chính là cơ hội, thực lực Vũ Suất nhất trọng này vừa vặn làm đối thủ của hắn.

- Khắc khắc. Tiểu tử không biết trời cao đất rộng, muốn chết.

Ánh mắt Vũ Suất nhất trọng này toát ra sát ý. Nói xong, trong tay đánh ra một đạo chưởng ấn lam sắc, tốc độ như thiểm điện trực tiếp bắn về phía Lục Thiếu Du.

Phanh.

Một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh vào ngực Lục Thiếu Du. Trong nháy mắt thân thể Lục Thiếu Du bị nghiền nát.

- Chưởng môn.

Sắc mặt Diệp Mỹ đại biến khe khẽ hô lên một tiếng. Lập tức ánh mắt khẽ nheo lại, lúc này nàng cũng thấy thân thể nghiền nát của Lục Thiếu Du không có máu tươi bắn ra nên đây chỉ là một đạo tàn ảnh mà thôi.

- Ồ?

Lúc này sắc mặt Vũ Suất nhất trọng kia hơi ngạc nhiên. Dường như hắn thật không ngờ tốc độ của Lục Thiếu Du lại nhanh như vậy. Trước mặt hắn cũng có thể chạy trốn, trong lòng lúc này vô cùng kinh ngạc.

- Tốc độ của Vũ Suất nhất trọng quả thực vẫn có chút chậm chạp.

Thân thể Lục Thiếu Du xuất hiện cách đó mười thước. Trên vai Diệp Mỹ lúc này xuất hiện Tiểu Long và Bạch Linh. Lục Thiếu Du đã âm thầm nói với Bạch Linh không cần xuất thủ để hắn một mình thử sức thực lực Vũ Suất nhất trọng này một chút.

- Tiểu tử. Tốc độ cũng không chậm nha.

Sắc mặt Vũ Suất nhất trọng kia tức thì âm trầm.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt cười:

- Là tốc độ của ngươi quá chậm mà thôi.

- Lão tam, đừng đùa nữa. Nhanh giải quyết tiểu quỷ kia đi.

Phía xa, hai người còn lại đã không nhịn được nữa. Hai người bọn hắn còn tưởng rằng lão tam nhà mình đang chơi đùa với Lục Thiếu Du.

- Tiểu tử kiêu ngạo.

Vũ Suất nhất trọng này nhíu mày lạnh lùng quát lên một tiếng. Chân khí quanh người bùng ra. Bàn tay nhẹ nắm chặt. Trong chiếc nhẫn chứa vật có một đạo lưu quang hiện lên, một thanh đại đao xuất hiện trong tay hắn. Thanh đại đao này dài chừng một thước. Trên thân đao có vài đạo bí văn, hào mang tỏa ra bốn phía, phẩm chất quả thực không tồi.

- Trước tiên bổ sống tiểu tử này đã.

Bàn chân tên Vũ Suất nhất trọng kia khẽ điểm một cái. Đại đao trong tay vung lên rồi đánh về phía Lục Thiếu Du. Thân thể hắn giống như một đạo lưu tinh, nhanh như thiểm điện.

Đại đao trong tay đại hán Vũ Suất nhất trọng này mang theo lực lượng mạnh mẽ trực tiếp xé rách không gian, đao mang trên trăm thước nhanh chóng hình thành, sau đó hung hăng bổ xuống phía dưới. Trên đao mang này rõ ràng đã khiến cho không gian xung quanh chấn động. Cường giả Vũ Suất lực lượng công kích ít nhiều cũng kèm theo một chút lực lượng không gian.

Trong nháy mắt thân thể Lục Thiếu Du đã bị bao phủ trong đó. Lúc này kình phong cường hãn khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy toàn thân đau đớn.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện mô tả cuộc đối đầu căng thẳng giữa Vương Úc Khánh và ba anh em Quách thị. Khi Vương Úc Khánh đang bị thương nặng, các đạo sĩ Quách thị tìm kiếm một linh khí quý giá mà hắn đang luyện chế. Lục Thiếu Du và Diệp Mỹ, đang theo dõi từ xa, phát hiện ra tình hình nguy hiểm. Mặc dù địch thủ có sức mạnh vượt trội, Lục Thiếu Du quyết định đối đầu với Vũ Suất nhất trọng nhằm thử sức và cứu giúp đồng đội. Cuộc chiến trở nên kịch tính khi những đòn tấn công ác liệt được tung ra.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện mô tả tình hình căng thẳng ở Quỷ Vũ Tông sau cái chết của Đới Lão Quỷ. Hà Dược Đông và Đới Cương Tử hay biết về tình hình nhưng không tiết lộ. Lục Thiếu Du và Diệp Mỹ bắt tay vào việc tìm kiếm huynh muội Hoa gia, nhờ sự trợ giúp của các yêu thú. Trong một pha giao tranh, một Linh Sư bị tấn công và rơi xuống gần Lục Thiếu Du. Không khí nặng nề với những âm mưu và khả năng chiến đấu mạnh mẽ từ các nhân vật chính, khiến độc giả hồi hộp mong chờ điều tiếp theo.