Kịch chiến giữa Lục Thiếu Du và Vũ Suất nhất trọng đã chính thức bắt đầu.

Ánh sáng loé lên, dưới chân Lục Thiếu Du, một vòng xoáy bất chợt xuất hiện, thân ảnh của hắn với tốc độ quỷ dị lập tức tránh thoát.

Bùng!

Đao mang do Vũ Suất nhất trọng đánh xuống trực tiếp va chạm với mặt đất. Chỉ trong tích tắc, mặt đất xuất hiện vô số vết nứt, các khe nứt lan tỏa ra xung quanh, những cây đại thụ che trời nổ tung, gỗ vụn bay tứ phía.

"Đây là tốc độ của Vũ Suất nhất trọng sao? Quả thực khiến ta thất vọng quá nhiều."

Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện cách đó khoảng trăm thước, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Vũ Suất nhất trọng, lạnh nhạt nói. Lúc này, toàn thân Lục Thiếu Du đã được bao phủ bởi từng lớp lân phiến.

Nhìn Thanh Linh Khải Giáp bao trùm cơ thể Lục Thiếu Du, Khí Vương Úc Khánh ở phía xa cũng phải kinh ngạc trước cảnh tượng này.

"Muốn chết."

Sắc mặt Vũ Suất nhất trọng trở nên trầm xuống. Dường như lúc này mặt hắn đã mất hết huyết sắc. Đao trong tay chuyển động, đao mang sắc bén lần thứ hai hung hăng chém vào không gian, mang theo khí thế cường hãn phát ra âm thanh vang vọng trong không trung, bắn về phía Lục Thiếu Du.

Nhìn thấy công kích thứ hai của Vũ Suất nhất trọng, sắc mặt Lục Thiếu Du vẫn không hề biến đổi. Quang mang chợt loé, quanh thân hắn lập tức được bao phủ bởi một vòng xoáy. Tiếng gió rít lên trầm thấp vang lên, thân ảnh hắn ngay lập tức biến mất một cách quỷ dị. Với mắt thường, có thể thấy thân ảnh Lục Thiếu Du nhanh chóng rời khỏi đao mang rồi biến mất. Đao mang chém xuống mặt đất.

Bùng!

Đao mang cắt ngang không gian, mang theo khí thế khủng bố bổ xuống nơi Lục Thiếu Du vừa đặt chân. Đao mang hạ xuống khiến toàn bộ mặt đất rung động. Trong âm thanh bạo liệt, một cái khe lớn từ vị trí đao mang bổ xuống kéo dài ra xung quanh.

Bùng!

Những cây đại thụ gần cái khe này lập tức nổ tung, khí thế lúc này mới chậm rãi khuếch tán ra.

Sức lực cường hãn như vậy khiến Diệp Mỹ nhíu mày, loại thực lực này nàng dù ít cũng không thể chống lại. Vũ Tướng cửu trọng và Vũ Suất nhất trọng cách nhau một ranh giới lớn, thường nhân như nàng khó có thể vượt qua được.

"Haha, hóa ra Vũ Suất nhất trọng cũng chỉ có vậy mà thôi."

Thân ảnh Lục Thiếu Du tiếp tục xuất hiện ở phía xa, miệng khẽ cười to một tiếng. Trong lòng hắn biết rằng vừa rồi nói là dễ dàng, nhưng hắn cũng phải dùng toàn lực thi triển Phù Quang Lược Ảnh mới có thể nguy hiểm thoát ra được. Tốc độ của Vũ Suất nhất trọng tuyệt đối không thể coi thường. Mà thực lực của Vũ Suất nhất trọng trước mắt hắn cũng khá cường hãn.

Chỉ là lúc này trong lòng Lục Thiếu Du cũng vui vẻ. Trước đây, bản thân hắn ở trước mặt Vũ Suất nhất trọng vô hình chung phải chịu một áp lực rất lớn, thế nhưng lúc này áp lực ấy đã giảm đi rất nhiều.

Tu vi hiện tại của hắn đã là Vũ Tướng thất trọng đỉnh phong, hơn nữa lại thêm các loại thủ đoạn, cho nên lúc này Lục Thiếu Du tuyệt đối có thực lực để đánh một trận với Vũ Suất nhất trọng. Chiến ý trong mắt Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện.

"Lão tam, đệ đang làm gì vậy? Mau giải quyết tiểu tử kia đi."

Xa xa, tên Vũ Suất tứ trọng nói. Hắn vẫn đang tưởng rằng đệ đệ của mình đang chơi đùa.

Một đao nữa lại thất bại, hai hàng lông mày của đại hán Vũ Suất nhất trọng không khỏi nhíu lại. Tốc độ của Lục Thiếu Du khiến hắn cảm thấy đau đầu và kinh ngạc, ánh mắt nhìn vào Lục Thiếu Du lúc này tràn ngập hàn ý.

"Tiểu tử, tốc độ không tồi. Thế nhưng ngươi vẫn còn kém một chút."

Ánh mắt sắc bén khẽ đảo qua. Trong mắt Vũ Suất nhất trọng này hiện lên một vẻ lạnh lẽo. Đại đao trong tay run lên, một cỗ chân khí cường hãn xuất hiện, không gian xung quanh gợn sóng. Đồng thời một đao nhanh chóng bổ về phía Lục Thiếu Du. Một đao này, tốc độ và độ lớn của nó so với hai đao trước còn mạnh hơn rất nhiều. Đến lúc này, Vũ Suất nhất trọng đã thực sự động thủ với Lục Thiếu Du.

Mà ngay khi Vũ Suất nhất trọng này chưa động thủ, Lục Thiếu Du đã âm thầm ngưng tụ thủ ấn. Khi Vũ Suất nhất trọng chém ra một đao, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du chợt kết. Chân khí trong kinh mạch nhanh chóng tuôn ra rồi hội tụ trong lòng bàn tay. Trong không trung tức thì năng lượng hệ mộc nhanh chóng từ bốn phương tám hướng hội tụ tới.

Trong nháy mắt, quang mang quanh người Lục Thiếu Du đại thịnh, khí tức trở nên khác thường.

Đao mang đánh xuống, một đạo trường ấn trong suốt như một khối ngọc xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du.

"Âm Nhiên Tiêu Linh Chưởng."

Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng. Hàn ý trong mắt bắn ra. Tức thì chưởng ấn trong suốt trên tay lúc này bắn về phía trước. Tiếp theo chưởng ấn nhanh chóng bành trướng, trực tiếp bao phủ đao mang của Vũ Suất nhất trọng đang tiến tới kia.

Tốc độ công kích của hai người đều nhanh như thiểm điện, vì vậy không có một chút dừng lại nào. Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt. Chưởng ấn và đao mang nhanh chóng va chạm với nhau.

Sưu!

Hai cỗ lực lượng va chạm khiến không gian khẽ run rẩy. Lập tức một đám kinh khí cuồng bạo khuếch tán. Sóng gợn trong không gian như sôi trào lên, tạo thành thanh âm bạo liệt vang lên trong không trung.

Bùng!

Âm hưởng bạo liệt vô cùng lớn vang lên giữa không trung. Một cỗ năng lượng khổng lồ, kinh khủng tới cực hạn trong nháy mắt nổ tung như một quả bom. Kinh phong bắn ra bốn phía. Kinh phong liên miên không dứt chất chồng lên nhau giống như thiên la địa võng lập tức bao phủ không gian chừng nghìn thước.

Cả phiến không gian này vặn vẹo, rung động, một cỗ khí tức vô hình trong nháy mắt khuếch tán ra chung quanh.

"Vũ kỹ Huyền cấp."

Mà lúc này sắc mặt mấy người phía xa đại biến. Khí thế như vậy cũng không phải là thứ mà Vũ kỹ Hoàng cấp có thể làm được.

Diệp Mỹ nhíu mày, tuy rằng nàng cũng nhận được một bộ Vũ kỹ Huyền cấp. Thế nhưng cho tới bây giờ còn chưa hoàn toàn tu luyện thành công. Thế nhưng Vũ kỹ Huyền cấp vị chưởng môn này đánh ra đã hoàn toàn đạt tới trình độ vô cùng thành thạo.

Trong quang mang lục sắc hình cung kinh khủng kia, đao mang lúc này đã ảm đạm. Quang mang lục sắc cũng bị xé rách tạo thành mấy cái khe. Hai cỗ lực lượng đan xen với nhau đồng thời sắc mặt Vũ Suất nhất trọng lúc này đại biến. Trong quang mang lục sắc hình cung này không ngờ lại trực tiếp hút ra chân khí của hắn, trong nháy mắt khiến cho chân khí của hắn không tự chủ được mà tiêu hao.

Đám người phía xa há hốc mồm nhìn vào quang mang lục sắc hình cung. Lúc này phạm vi quang mang lục sắc bao phủ, những cây đại thụ bên trong đột nhiên vàng úa, trong nháy mắt lá cây mang theo kinh phong sắc bén khuếch tán về bốn phía. Trên mặt đất đột nhiên nứt nẻ, đá bị nghiền nát.

Chỉ trong nháy mắt, phương viên chung quanh quang mang bị san bằng trụi lủi không còn một thứ gì. Đại thụ che trời héo rũ mặt đất nứt nẻ, vô số cái khe khuếch tán ra bốn phía. Sinh cơ trong không gian này hoàn toàn đều mất.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện mô tả trận chiến căng thẳng giữa Lục Thiếu Du và Vũ Suất nhất trọng. Khi Vũ Suất nhất trọng tấn công bằng đao mang mạnh mẽ, Lục Thiếu Du đã nhanh chóng sử dụng Phù Quang Lược Ảnh để né tránh. Tình hình trở nên kịch tính khi Lục Thiếu Du đáp trả với Vũ kỹ Huyền cấp, tạo ra một quang mang lục sắc hình cung kỳ diệu, dẫn đến một cuộc chiến quyết liệt, làm nứt nẻ mặt đất và tàn phá xung quanh. Sức mạnh của Lục Thiếu Du dần dần củng cố, cho thấy sức mạnh và quyết tâm của hắn trong cuộc chiến này.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện mô tả cuộc đối đầu căng thẳng giữa Vương Úc Khánh và ba anh em Quách thị. Khi Vương Úc Khánh đang bị thương nặng, các đạo sĩ Quách thị tìm kiếm một linh khí quý giá mà hắn đang luyện chế. Lục Thiếu Du và Diệp Mỹ, đang theo dõi từ xa, phát hiện ra tình hình nguy hiểm. Mặc dù địch thủ có sức mạnh vượt trội, Lục Thiếu Du quyết định đối đầu với Vũ Suất nhất trọng nhằm thử sức và cứu giúp đồng đội. Cuộc chiến trở nên kịch tính khi những đòn tấn công ác liệt được tung ra.