Trong nháy mắt, hai cỗ lực lượng cuồng bạo đã va chạm vào nhau. Âm thanh nổ vang của chúng như sấm sét vang dội khắp chân trời, khiến toàn bộ Quỷ Vũ Tông đều nghe thấy. Người dân trong thành Quỷ Vũ cũng không khỏi ngẩng đầu lên nhìn về phía Quỷ Vũ Tông.
Chỉ trong chốc lát, Lục Thiếu Du đã có mặt trong bầu trời rộng lớn. Năng lượng khuếch tán mạnh mẽ, và một cỗ khí tức vô hình xuất hiện, làm không gian xung quanh trở nên chao đảo.
Thấy cảnh tượng này, sắc mặt Lục Thiếu Du lập tức trở nên nghiêm trọng. Anh nhanh chóng bạo bố trí một đạo quang tráo hộ thân, khí tức kinh khủng đang rung động, mới có thể ngăn cản được đám kinh khí ở bên ngoài.
Khuụt khuụt.
Kinh khí cuồng bạo khuếch tán, thân thể Lộc Sơn lão nhân lập tức bị đánh bay. Khi Lộc Sơn lão nhân còn chưa kịp hoảng sợ thì trước mặt đã xuất hiện một thân ảnh quỷ dị. Chỉ vừa chớp mắt, một đạo công kích mạnh mẽ đã như sấm sét đánh tới.
Một đạo công kích cường hãn vượt ngoài sức tưởng tượng đã đánh trúng người Lộc Sơn lão nhân.
Khuụt khuụt.
Trong nháy mắt, một ngụm máu tươi từ trong miệng Lộc Sơn lão nhân phun ra. Cuối cùng thì Lộc Sơn lão nhân cũng đã nhìn rõ được kẻ công kích mình. Đó là một thân ảnh mờ ảo, chỉ lớn như bàn tay trẻ con, toàn thân được bao phủ bởi một lớp sương mù màu đen dày đặc, đang dùng đôi mắt âm u nhìn chằm chằm vào ông.
Tất cả những chuyện này Lục Thiếu Du đều chứng kiến, nhưng cũng không thể làm gì. Ngay cả Lộc Sơn lão nhân cũng không có cách nào phản ứng, Lục Thiếu Du thậm chí chưa kịp hô lên một tiếng thì Lộc Sơn lão nhân đã phun ra một ngụm máu.
Sưu sưu.
Cũng vào lúc này, đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc đã chạy tới phía sau Lục Thiếu Du, cảnh tượng trên bầu trời mọi người cũng đã nhìn thấy, lập tức gây ra một sự kinh hoàng.
Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, Lộc Sơn lão nhân nặng nề ngã xuống mặt đất. Mặt đất nơi Lộc Sơn lão nhân ngã xuống nứt nẻ, sắc mặt ông tái nhợt.
Chưa từng có ai ở Quỷ Vũ Tông có thể làm bị thương Lộc Sơn lão nhân. Mọi người lập tức nhìn lên bầu trời, nơi xuất hiện một thân ảnh mờ ảo bằng bàn tay trẻ con. Thân thể giống như một lớp sương mù màu trắng tràn ngập khí tức khiến cho những người xung quanh lòng dạ trống rỗng. Xung quanh có một đám lớn sương mù màu đen, có vẻ vô cùng quỷ dị. Hình dáng của thân ảnh bằng bàn tay trẻ con kia khiến cho mọi người cảm thấy nặng nề trong lòng.
- Thôi Mệnh phán quan.
Nghi hoặc qua đi, Lục Thiếu Du lập tức chấn động. Thân ảnh lớn bằng bàn tay trẻ con này chính là linh hồn thể của Thôi Mệnh phán quan. Trong không trung vào lúc này cũng có một cỗ linh hồn uy áp cường hãn.
- Đó là...
- Là Thôi Mệnh phán quan.
Lúc này nhìn thấy rõ thân ảnh trên bầu trời, đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc không khỏi hoảng hốt. Tất cả mọi người đều từng gặp Thôi Mệnh phán quan, giờ đây nhìn thấy hắn xuất hiện, đương nhiên sẽ cảm thấy vô cùng hoảng sợ.
- Lộc Sơn cung phụng, ngươi có sao không?
Lục Thiếu Du nhanh chóng chạy tới bên người Lộc Sơn lão nhân, đỡ ông đứng lên rồi nói.
- Có chút phiền phức.
Lộc Sơn lão nhân bất đắc dĩ nói, sau đó lập tức nhét vào miệng một viên đan dược, rồi lại nói:
- Chưởng môn, linh hồn thể của Thôi Mệnh phán quan đã mất đi bản thể, tu vi giảm mạnh, nhưng cho dù hắn chỉ là linh hồn thể, thực lực cũng tương đương với Vũ Suất cửu trọng đỉnh phong. Ta rất khó có thể chống lại.
- Không ngờ Đới Cương Tử không phải cấu kết với Hóa Vũ Tông mà lại là Linh Vũ giới. Đới Cương Tử này không ngờ lại có quan hệ với Linh Vũ giới.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, nhìn vào linh hồn thể của Thôi Mệnh phán quan, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm trọng. Hiểu ra rằng Đới Cương Tử này có ý đồ không tốt, hóa ra là có quan hệ với Linh Vũ giới.
- Linh hồn thể.
Kiến thức của Lục Thiếu Du về linh hồn thể cũng không ít, trên Thiên Linh Lục và các ngọc giản khi trước Nam Thúc giao cho hắn cũng có nhắc đến. Vũ giả hoặc Linh giả đạt tới Vũ Vương và Linh Vương có thể khiến cho linh hồn ly thể. Và sự khác nhau lớn nhất giữa Vũ Vương và Vũ Suất chính là ở điểm này. Có thể đạt tới Vũ Vương khi gặp phải nguy hiểm bỏ mạng còn có thể khiến cho linh hồn ly thể mà chạy trốn. Mặc dù thực lực suy giảm lớn nhưng ít nhất còn giữ được mạng sống.
Mà linh hồn ly thể tuy rằng giữ được mạng sống, nhưng không có cách nào tiếp tục tồn tại bằng phương thức linh hồn thể. Mỗi ngày trôi qua linh hồn lực đều bị tiêu hao, thời gian càng lâu tiêu hao càng nhiều, mãi cho đến khi linh hồn tiêu hao hết.
Khi linh hồn tiêu hao cũng là lúc hô yên phi diệt. Đến lúc đó sẽ triệt để biến mất trong thiên địa.
Tuy nhiên linh hồn thể cũng chỉ có thể chết, ngược lại vẫn còn có cơ hội sống sót. Nếu như vận khí tốt đa phần có thể sống sót. Mà linh hồn thể muốn tiếp tục sống sót thì cần phải làm một việc rất quan trọng, đó chính là đoạt xác.
Nói về đoạt xác, đây chính là một quá trình cực kỳ tàn nhẫn. Cũng có thể nói là quá trình từ mạnh biến thành yếu. Đơn giản hơn một chút chính là đem linh hồn một người diệt sát. Sau đó đoạt được thân thể của người đó, linh hồn của mình sẽ chiếm bên trong, khi đó sẽ sinh trưởng ở bên trong thân thể của người này.
Bất luận một sinh linh nào sinh sống trong thế giới này đều cần có lục phủ ngũ tạng, gân cốt, và tất nhiên là cơ thể. Còn có huyết mạch, những điều này chính là điều kiện hàng đầu để sinh tồn. Cũng là căn bản của người tu luyện, không có cơ thể, trừ phi có tu vi đạt tới thông thiên, bằng không không ai có thể làm được.
Đoạt xác, có thể một lần nữa thu hoạch được sinh mệnh, thế nhưng trên phương diện tu vi cũng không tránh khỏi yếu đi một mảng lớn. Không phải là thân thể của mình, sao có thể đạt được thực lực như trước khi đoạt xác. Thân thể bị hủy, linh hồn lực chạy trốn thực lực cũng tổn hao nhiều. Ví dụ như Vũ Vương nhất trọng linh hồn ly thể sau đó thực lực mà linh hồn phát ra cùng lắm chỉ đạt tới Vũ Suất lục trọng, thất trọng mà thôi. Thực lực tuyệt đối yếu đi một mảng lớn.
Mà linh hồn thể sau khi đoạt xác thân thể rất khó dung hợp. Lúc đoạt xác thực lực của linh hồn thể cũng không phát huy được, cần chậm rãi dung hợp, tuy rằng có đổi mới, thế nhưng tuyệt đối không thể khôi phục thực lực của bản thể mình. Mà con đường tu luyện sau này cũng sẽ suy giảm lớn. Mượn thân thể người khác tu luyện thì thế nào cũng không bằng thân thể của mình.
Có thể nói, linh hồn thể đoạt xác có thể nhặt lại được một cái mạng, bảo toàn một chút thực lực mà thôi. Về phần những cái khác, người dùng linh hồn thể chạy trốn, cả đời này coi như đã bị hủy.
Trong một trận chiến khốc liệt tại Quỷ Vũ Tông, Lục Thiếu Du chứng kiến sự xuất hiện của Thôi Mệnh phán quan dưới hình dạng linh hồn thể. Lộc Sơn lão nhân bị thương nặng bởi một công kích bất ngờ, bộc lộ hiểm họa từ Đới Cương Tử có liên quan đến Linh Vũ giới. Sự suy giảm sức mạnh của Thôi Mệnh phán quan càng làm tăng thêm sự lo lắng, khi linh hồn thể này cần đoạt xác để tồn tại. Cuộc đọ sức giữa các thế lực đen tối và ánh sáng đang trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.
Chương truyện diễn ra tại Quỷ Vũ Tông, nơi Lôc Sơn lão nhân ra lệnh giết toàn bộ địch thủ từ Phi Linh Môn. Dưới áp lực từ hai cường giả Hoa Mãn Lâu và Hoa Mãn Ngọc, đệ tử Quỷ Vũ Tông mất tinh thần. Đới Cương Tử cố gắng chạy trốn nhưng bị Lôc Sơn lão nhân đuổi theo. Cuộc chiến quyết liệt xảy ra với chưởng ấn và chân khí, kết thúc với việc xuất hiện của một nhân vật bí ẩn trong sương mù, làm tăng thêm sự hồi hộp cho cuộc chiến.