Lúc này, một số trưởng lão của Quỷ Vũ Tông lập tức ra lệnh cho đệ tử trong tông, và đoạn người Quỷ Vũ Tông nhanh chóng rời đi. Một người đàn ông gầy gò đứng đó, mặt mày co quắp, có vẻ như không thể tin rằng đối phương lại rút lui dễ dàng như vậy.
- Phó chưởng môn, sao không giết bọn họ để trả thù cho đệ tử trong môn? Một vài trưởng lão trong Thanh Phong môn liền lên tiếng.
- Để cho bọn họ đi, chưởng môn từng nói, cố gắng đừng xung đột với người của Phi Linh môn.
Mặc dù toát lên vẻ khó chịu, nhưng thực lực của Phi Linh môn khiến hắn phải e dè.
- Ha ha, Quỷ Vũ Tông nhanh chóng cút đi, đây chính là địa bàn của Thanh Phong môn chúng ta. Tiếng cười vang lên trong Thanh Phong môn, tạo nên một không khí vui vẻ, khiến không ít đệ tử của Quỷ Vũ Tông cảm thấy tức giận nhưng lại không thể làm gì. Đáng nói là, những đệ tử phẫn nộ đều là người được Phi Linh môn cài cắm vào.
Khi mặt trời bắt đầu lặn, không gian trở nên lạnh lẽo với những áng mây đỏ trên bầu trời.
Phù.
Lục Thiếu Du dừng lại trong sự ngộ nhận, thu ấn vào tay, thở một hơi dài. Trước mặt hắn, xuất hiện hơn mười con yêu thú khổng lồ, trong đó có một con yêu thú phi hành kỳ lạ, chính là tọa kỵ Hổ Mãng Thú của Hoa Mãn Ngọc.
- Tham kiến chưởng môn, tham kiến Độc Long cung phụng. Nghịch Lân Yêu Bằng nhanh chóng đuổi kịp. Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trí Chính và không ít hộ pháp nhanh chóng hành lễ.
Nhiều đệ tử cũng hành lễ, tất cả đều len lén nhìn về phía người chưởng môn. Giai thoại về tiểu chưởng môn này vẫn lan truyền ở khu vực sát biên giới Cổ Vực.
- Hoa đường chủ, chúng ta còn bao lâu nữa mới đến? Lục Thiếu Du hỏi.
- Chưởng môn, ở ngay phía trước. Hoa Mãn Lâu đáp. Lúc này, phía trước đã xuất hiện một dãy núi non trùng điệp. Trong núi cũng không có nhiều cây cối.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn về phía trước. Hắn còn thấy không ít người trên lưng yêu thú phi hành. Đám yêu thú này cảm nhận được khí tức của Nghịch Lân Yêu Bằng nên đều lùi sang một bên, không dám lại gần.
- Chưởng môn, việc này khiến người tự mình đến, có phải là quá để mắt tới Thanh Phong môn kia không? Trên lưng Hổ Mãng Thú, Hoa Mãn Ngọc, với trang phục trắng muốt, vẻ ngoài xinh đẹp, như muốn phá vỡ bộ y phục săm soi mình, khiến không ít đệ tử không dám nhìn lại.
- Mọi việc không thể sơ ý, huống chi chuyện này không chỉ liên quan đến một mình Thanh Phong môn. Lục Thiếu Du nói.
- Mặc kệ nó, thực lực Phi Linh môn chúng ta hiện tại há có phải thứ mà Thanh Phong môn kia có thể động vào. Nếu như Thanh Phong môn này muốn tự tìm cái chết, vậy thì trực tiếp tiêu diệt bọn chúng. Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói. Hiện tại, thực lực của Phi Linh môn đã không giống như trước.
- Ôi, kia không phải đám người Trương Khiếu hộ pháp sao? Ánh mắt Hoa Mãn Ngọc lập tức nhìn xuống phía dưới. Trên một đỉnh núi phía dưới lúc này tụ tập không ít người. Sau khi quan sát tỉ mỉ, Hoa Mãn Ngọc nhanh chóng nhận ra đám người Trương Khiếu.
- Chúng ta xuống phía dưới xem. Lục Thiếu Du nhíu mày, nhanh chóng ra lệnh cho Nghịch Lân Yêu Bằng xuống phía dưới.
- Là chưởng môn và Hoa trưởng lão tới. Tại một đỉnh núi, không ít người nhìn thấy một đoàn yêu thú phi hành bay tới, tức thì họ thở phào.
Sưu sưu. Trên lưng yêu thú phi hành, năm trăm đệ tử tinh anh trong Phi Linh môn nhảy xuống đỉnh núi. Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Bạch Linh, Thiên Độc Yêu Long, Hoa Mãn Ngọc, Hoa Mãn Lâu cũng lập tức đáp xuống trước mặt đám người Trương Khiếu.
- Tham kiến chưởng môn. Mọi người hành lễ.
- Lục chưởng môn, rốt cuộc người cũng tới rồi. Nhìn thấy Lục Thiếu Du đến, Đới Tường An cũng nhẹ nhõm thở phào.
- Trương Khiếu hộ pháp, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Lục Thiếu Du nhìn khắp mọi người, lúc này hắn đã sớm nhận ra trên người Trương Khiếu có dấu hiệu bị thương, mà thương thế cũng không nhẹ.
- Chưởng môn, Thanh Phong môn phái cường giả Vũ Suất đến. Trực tiếp đuổi chúng ta ra ngoài, ta cũng bị cường giả Vũ Suất của Thanh Phong môn thương tổn, đệ tử vô dụng làm mất mặt Phi Linh môn, mong chưởng môn trách phạt. Trương Khiếu nói.
- Cường giả Vũ Suất sao ngươi có thể là đối thủ được chứ, mau ăn đan dược vào. Lục Thiếu Du nhanh chóng đưa một viên đan dược ngũ phẩm cho Trương Khiếu.
- Tác ơn chưởng môn. Trương Khiếu tiếp nhận đan dược từ tay Lục Thiếu Du, nhìn thấy chưởng môn không trách móc gì, lại cho hắn một viên đan dược ngũ phẩm, ánh mắt Trương Khiếu lập tức lộ rõ sự cảm kích.
- Thanh Phong môn cũng dám ra tay với hộ pháp của Phi Linh môn ta, hắn chán sống rồi. Sắc mặt Hoàng Phủ Kỳ Tùng trầm xuống, trong mắt hiện lên ngọn lửa giận dữ.
- Chưởng môn, chúng ta đi diệt người Thanh Phong môn đi. Cho bọn chúng một chút giáo huấn. Hoa Mãn Lâu cũng tức giận.
- Hoa trưởng lão, Thanh Phong môn phái tới không ít cường giả, người thương tổn ta chính là phó chưởng môn của Thanh Phong môn. Trương Khiếu nói với Hoa Mãn Lâu.
- Trương Cường, Vũ Suất tam trọng mà thôi. Không ngờ hắn cũng dám kiêu ngạo với Phi Linh môn ta. Trước đây hắn luôn cung kính với Bách Thú Cốc, ta chém sống hắn. Hoa Mãn Lâu phẫn nộ quát.
- Chưởng môn. Chúng ta làm sao bây giờ? Chuyện này liên quan tới danh dự của Phi Linh môn ta. Hoa Mãn Ngọc nói với Lục Thiếu Du, trong lòng nàng vô cùng rõ ràng, vị chưởng môn này cũng không phải người ăn thiệt thòi không đòi lại.
- Các đệ tử đi theo ta. Lục Thiếu Du nhíu mày lập tức nói với mọi người.
- Chưởng môn, ý của người là? Hoa Mãn Ngọc thấp giọng hỏi.
- Một Vũ Suất tam trọng nhỏ nhắn mà lại dám động vào hộ pháp của Phi Linh môn ta, không giết hắn, người khác còn tưởng rằng Phi Linh môn ta dễ trêu chọc. Lục Thiếu Du nói.
Lời nói của Lục Thiếu Du khiến không ít đệ tử xung quanh hưng phấn. Nghe nén nhục vừa rồi hiện tại chưởng môn đã có thể đòi lại.
- Đi, chúng ta đi diệt Thanh Phong môn. Đám đệ tử vô cùng hưng phấn.
- Lục chưởng môn, người nhất định phải giúp ta giáo huấn Thanh Phong môn một chút, bằng không bọn chúng còn tưởng rằng Quỷ Vũ Tông ta dễ bắt nạt. Đới Tường An thấy Lục Thiếu Du muốn đi tìm Thanh Phong môn đòi nợ, cũng vô cùng hứng thú.
Một đám đệ tử của Quỷ Vũ Tông và Phi Linh gộp lại thành một đoàn lập tức kéo nhau đi, có chưởng môn ở đây, những đệ tử Phi Linh môn vốn căm phẫn lúc này trong lòng đều sôi sùng sục, hiện tại đã có chưởng môn tới, không còn sợ đám người kia nữa.
Trong sơn cốc, khi có hơn mười đạo thân ảnh nhìn thấy đám người phía dưới nối đuôi nhau đi lên, cả đám nở nụ cười lạnh nhạt.
- Ha ha, người của Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn quả thực không sợ chết, còn dám tới.
Sưu sưu. Người này còn chưa nói hết, trong nháy mắt có một đạo lưu quang bắn tới. Một đạo lưu quang này trong nháy mắt bổ xuống, người xuất thủ chính là phó đường chủ Vũ đường Lý Trí Chính.
Màn này khiến cho đám đệ tử Thanh Phong môn đang muốn cười to khinh thường lúc này cứng lại, ánh mắt trở nên kinh hoàng.
Chương truyện mô tả cuộc đối đầu căng thẳng giữa Quỷ Vũ Tông và Thanh Phong môn. Sau khi bị đe dọa bởi cường giả Vũ Suất của Thanh Phong môn, Trương Khiếu đã bị thương, khiến cho Lục Thiếu Du và các đệ tử cảm thấy phẫn nộ. Họ quyết định không ngần ngại mà lập kế hoạch phản công. Sự xuất hiện của các nhân vật chủ chốt và tinh thần chiến đấu quyết liệt thể hiện rõ sự căng thẳng và quyết tâm của các đệ tử trong cuộc chiến này.
Phi Linh Môncường giả Vũ SuấtQuỷ Vũ TôngThanh Phong mônbáo thù