- Tất cả phải chết.

Trương bào Lý Trì Chính vung kiếm lên, ánh mắt lộ vẻ điên cuồng. Trường kiếm trong tay run run, hình ảnh của hắn như một con quỷ vung vẩy, tạo thành một bức màn tàn ảnh, một mảnh kiếm quang cực kỳ chói mắt bao trùm không gian.

Sưu sưu.

Hàng trăm ngàn kiếm quang được phát ra, không gian xung quanh như bị xé nát. Trong khoảnh khắc này, chỉ có tiếng gió rít lên. Tiếp theo, kiếm quang biến mất, hơn ba mươi đệ tử của Thanh Phong Môn lập tức bị giết chết.

- Phó chưởng môn, không ổn rồi. Phi Linh Môn và Quỷ Vũ Tông đã tới, còn giết không ít đệ tử của chúng ta.

Từ sâu trong sơn cốc, ở một sườn núi đổ nát, hơn mười thân ảnh đang đánh giá cấm chế tràn ngập năng lượng trước mặt, nghe thấy đệ tử bẩm báo như vậy sắc mặt liền trở nên trầm trọng.

- Người của Phi Linh Môn và Quỷ Vũ Tông không phải mới rời đi sao? Tại sao lại trở lại nhanh như vậy? Có phải bọn họ thực sự muốn chết không?

Một lão giả mặc hoàng bào lớn tiếng nói.

- Phó chưởng môn, các vị trưởng lão, lần này trong Phi Linh Môn có không ít cường giả mới đến.

Tên đệ tử có chút kinh hoảng nói. Vừa rồi cường giả trong Phi Linh Môn đã một chiêu đánh chết hơn ba mươi đệ tử, khiến trong lòng hắn không khỏi lạnh lẽo.

- Chúng ta đi xem một chút.

Người được gọi là Phó chưởng môn lúc này sắc mặt trầm xuống, lập tức bước ra khỏi sơn cốc.

- Ta muốn xem Phi Linh Môn có cường giả gì, sao bọn chúng lại cho rằng Thanh Phong Môn ta không thể giết được bọn chúng?

Một số trưởng lão Thanh Phong Môn nổi giận, sát khí bùng lên.

- Đám Thanh Phong Môn này có một Vũ Suất tam trọng, một cái tát của ta cũng đủ giết chết.

Nhìn vào sơn cốc, Thiên Độc Yêu Long nhíu mày, tâm thần hắn đã sớm bao phủ không gian xung quanh.

- Đại trùng tử, đừng nói là ngươi, một ngụm của ta cũng có thể nuốt hắn.

Tiểu Long ở trên vai Lục Thiếu Du lắc đầu nói. Vũ Suất tam trọng hắn không để vào mắt.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vào trong sơn cốc, năng lượng từ bên trên cấm chế truyền đến, thế nhưng cấm chế này vẫn không ai có thể mở được.

Mà đối với chuyện của Thanh Phong Môn lần này, Lục Thiếu Du vốn không muốn gây chiến. Dù sao chuyện này không hợp với kế hoạch của hắn. Thế nhưng có một số việc lại vượt quá dự liệu của hắn.

Giống như việc người Thanh Phong Môn đã thương hộ pháp Trương Khiếu. Đuổi người Phi Linh Môn và Quỷ Vũ Tông ra khỏi sơn cốc. Đây chính là một cái tát đánh vào mặt Phi Linh Môn. Nếu như Phi Linh Môn mặc kệ mà nói thì sau này sẽ bị người khác chế nhạo. Tuy rằng hiện tại thực lực Phi Linh Môn không mạnh. Có một số việc cần nhẫn nhịn. Thế nhưng điểm này không thể tỏ ra yếu kém. Bằng không không chỉ bị người khác dè bỉu, ngay cả sĩ khí của đệ tử Phi Linh Môn cũng bị đả kích.

Thực lực Phi Linh Môn hiện tại nếu như không tính Bạch Linh thì đã có một Vũ Vương, còn có Thiên Độc Yêu Long thất giai. Về phần Vũ Suất, Linh Suất, yêu thú lục giai vô cùng nhiều. Thực lực như vậy tuy rằng không tính mạnh, thế nhưng cũng không kém. Tuy nói việc nhỏ không nhẫn khó thành đại sự, thế nhưng ngay cả mặt mũi cũng bị mất thì cho dù mưu lớn đến đâu cũng có tỳ vết.

Lục Thiếu Du lúc này cũng hiểu rõ. Tự mình hắn đến đây cũng khiến cho vô số đệ tử Phi Linh Môn quan tâm. Mỗi một hành động của hắn sau này đều là tấm gương học tập cho toàn bộ đệ tử Phi Linh Môn. Thân là chưởng môn Phi Linh Môn, mỗi một hành động sau này sẽ trực tiếp ảnh hưởng tới tác phong của Phi Linh Môn.

Bất luận một cố thực lực nào cũng đều có một nhân hồn, Phi Linh Môn gần đây mới đi vào quy đạo. Thứ thiếu chính là nhân hồn, mà hiện tại hắn sẽ vì Phi Linh Môn mà đắp nặn một nhân hồn. Sau này chính là tác phong hành sự của Phi Linh Môn.

Ánh mắt Hoa Mãn Ngọc, Hoa Mãn Lâu nhìn vào sơn cốc cũng bốc lửa. Tất cả mọi người gia nhập Phi Linh Môn lúc này đều đã tìm được lòng trung thành của mình với sơn môn. Hiện tại Phi Linh Môn lại bị Thanh Phong Môn tát một cái, trong lòng đám người này đương nhiên vô cùng giận dữ. Hoa Mãn Lâu trước đây là cốc chủ Bách Thú Cốc, địa vị cũng không đặt Thanh Phong Môn vào mắt. Bây giờ lại càng không đặt Thanh Phong Môn vào mắt.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính còn khoa trương hơn. Bọn họ vốn là tán tu nổi danh trong Cổ Vực, vốn là người không sợ trời, không sợ đất. Giờ đã gia nhập Phi Linh Môn, thấy Phi Linh Môn bị một cái bạt tai như vậy trong lòng vô cùng không vui.

Cả đám người lúc này cũng không coi Thanh Phong Môn ra gì. Bọn họ biết, Bạch Linh bên người chưởng môn chính là Cửu Vĩ Yêu Hồ thất giai, cho dù là bên trong Phi Linh Môn cũng có Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh tọa trấn. Loại thực lực này đã sớm không sợ Thanh Phong Môn nữa.

Lúc này, cả đám đệ tử Phi Linh Môn và Quỷ Vũ Tông đồng loạt sát khí nhảy vào sơn cốc. Bên ngoài đã có không ít người chú ý. Sau khi tin tức bảo bối lan truyền, xung quanh đã có không ít thế lực tam lưu và tán tu tới đây. Thế nhưng trước mặt Quỷ Vũ Tông và Thanh Phong Môn, bọn họ không dám tới gần.

Trong đám tán tu này dường như cũng có một ít người có thể coi là cường giả, thế nhưng cũng không có ý định tới gần. Đối mặt với sơn môn như Thanh Phong Môn cũng có không ít cố kỵ.

Ngoài hơn cốc, lúc này hai ngàn người của Thanh Phong Môn mang theo vẻ mặt bối rối đứng ở cửa sơn cốc. Hơn mười đạo thân ảnh nhảy về phía trước, lúc này đám đệ tử Thanh Phong Môn mới thở phào.

- Chưởng môn, kẻ đứng đầu chính là Phó chưởng môn Phùng Bách Cường của Thanh Phong Môn. Phía sau đều là trưởng lão hộ pháp của Thanh Phong Môn.

Nhìn chăm chú vào đám người trong sơn cốc, Hoa Mãn Ngọc nhanh chóng hạ giọng nói với Lục Thiếu Du.

- Là ai dám xông vào địa bàn của Thanh Phong Môn chúng ta?

Đại hán gầy gò nhìn đám người Phi Linh Môn và Quỷ Vũ Tông vừa tới hét lên. Lúc này hắn đã nhìn thấy không ít thân ảnh xa lạ. Ánh mắt đảo qua lập tức nhìn thấy Hoa Mãn Ngọc và Hoa Mãn Lâu, vẻ mặt sững sờ, hai người này hắn chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhận ra.

- Nực cười. Đây là địa bàn của Thanh Phong Môn sao? Đây luôn là địa bàn của Quỷ Vũ Tông, Thanh Phong Môn đi quá giới hạn còn đã thương người Phi Linh Môn ta, bút sổ sách này hiện tại nên tính đi chứ.

Lục Thiếu Du nhíu mày chậm rãi tiến lên rồi nhìn Phùng Bách Cường nói. Thực lực Vũ Suất tam trọng hắn không để vào trong lòng.

- Ngươi là người phương nào?

Trước đám người Thanh Phong Môn chính là Phó chưởng môn Phùng Bách Cường, lúc này ánh mắt nhìn vào Lục Thiếu Du, dường như cũng đã biết thân phận của Lục Thiếu Du. Theo hắn biết, chưởng môn của Phi Linh Môn chính là một thanh niên áo xanh.

- Phi Linh Môn, Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du đảo qua đám người rồi nói:

- Hộ pháp trong môn ta là do ngươi đã thương tổn?

Nhìn Lục Thiếu Du, toàn thân Phùng Bách Cường không khỏi ngẩn ra, dường như trong lòng không khỏi cảm thấy lạnh lẽo. Mà nghe thấy người này đúng là chưởng môn Phi Linh Môn, trong lòng hắn cũng vô cùng kinh ngạc. Hắn đã sớm nghe nói, Lục Thiếu Du chưởng môn Phi Linh Môn khi trước đã trực tiếp đánh chết một Vũ Suất tứ trọng của Côn Sơn Môn.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Trương bào Lý Trì Chính của Thanh Phong Môn nổi cơn điên, giết hại hàng loạt đệ tử Phi Linh Môn và Quỷ Vũ Tông. Khi nhận thấy nguy cơ từ đối thủ, Phó chưởng môn cùng các trưởng lão khẩn trương ứng phó. Lục Thiếu Du, chưởng môn Phi Linh Môn, xuất hiện quyết định không nhượng bộ. Căng thẳng leo thang giữa các môn phái, nhân vật đối đầu thể hiện rõ khí thế và quyết tâm bảo vệ uy danh của mình, tạo ra một bầu không khí dồn nén trước cuộc chiến không thể tránh khỏi.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện mô tả cuộc đối đầu căng thẳng giữa Quỷ Vũ Tông và Thanh Phong môn. Sau khi bị đe dọa bởi cường giả Vũ Suất của Thanh Phong môn, Trương Khiếu đã bị thương, khiến cho Lục Thiếu Du và các đệ tử cảm thấy phẫn nộ. Họ quyết định không ngần ngại mà lập kế hoạch phản công. Sự xuất hiện của các nhân vật chủ chốt và tinh thần chiến đấu quyết liệt thể hiện rõ sự căng thẳng và quyết tâm của các đệ tử trong cuộc chiến này.