Con à, bốn ải của mẫu thân sao lại dễ dàng như vậy. Hơn nữa, chỉ có mẫu thân mới có thể tự mình trấn thủ ải cuối cùng, điều này không thể làm tổn thương đến danh dự của con gái mẫu thân được.

Phu nhân cười khẽ, ánh mắt hiện lên sự nham hiểm.

- Tiểu Linh, mẫu thân con muốn khảo nghiệm tiểu tử kia. Cha nghĩ cũng cần phải làm như vậy. Con gái của Lữ Chính Cường ta không thể để tiểu tử kia dễ dàng lấy đi như vậy được.

Ánh mắt Lữ Chính Cường thay đổi, lập tức mỉm cười nói:

- Mẫu thân, vậy thì người cũng đừng làm khó hắn quá.

Lữ Tiểu Linh thấy Lữ Chính Cường đã đồng ý, bất đắc dĩ nói:

- Nếu như hắn có bản lĩnh vượt qua bốn ải của mẫu thân, thì mẫu thân muốn làm khó hắn cũng không được.

Phu nhân mỉm cười, liếc mắt nhìn Lữ Chính Cường nói:

- Trước đây khi cha con cầu hôn, mẫu thân cũng phải qua bốn ải đó.

Trên Phi Linh Sơn, không biết từ khi nào thiên địa biến thành một mảnh trắng xóa, tuyết rơi không ngừng. Bốn phía như được trang trí bởi một tấm vải trắng, từng bông tuyết rơi xuống mặt đất tạo nên một khung cảnh rất ý vị.

Toàn bộ ngọn núi lúc này tràn ngập màu trắng. Tuyết rơi không ngừng mang theo cảm giác lạnh lẽo bao phủ tất cả. Không gian lúc này hoàn toàn ngập tràn màu trắng.

Sưu sưu.

Ngay trong không gian trắng xóa này, tiếng sấm vang lên. Một đạo lưu quang màu xanh nhanh như chớp xuyên thấu không gian rồi lướt qua không trung, để lại một đường cong mỹ lệ. Thân ảnh vô cùng bất định, mở ảo, giống như sao băng xuyên qua không gian trắng xóa này.

Tốc độ bị đẩy cao, tiếng sấm càng lúc càng to, thân ảnh kia càng giống như chớp, thân thể bỗng biến mất rồi xuất hiện ở phía xa.

Sưu sưu.

Lúc này hai đạo lưu quang đột ngột xuất hiện và lập tức theo sau lưu quang màu xanh. Dường như đang toàn lực đuổi theo, thế nhưng dù làm cách nào cũng không thể đuổi kịp.

- Tốc độ như vậy trong Vũ Suất không ai có thể địch lại.

Trong núi non, trên một đỉnh núi trắng xóa có hai thân ảnh xinh đẹp xuất hiện. Dưới không gian trắng xóa này càng khiến hai nàng trở nên thấu thoát, chính là Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Bạch Linh. Ngoài ra còn có Lục Tâm Đồng, Tiểu Long và Thiên Sí Tuyết Sư, Nghịch Lân Yêu Bằng.

- Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân dường như dùng toàn lực cũng không thể đuổi kịp ca ca.

Lục Tâm Đồng nhìn theo ba đạo thân ảnh đang truy đuổi nhau trên bầu trời rồi nói. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn lúc này không khỏi vui vẻ.

- Không sai, Vũ linh khí phi hành Địa cấp không phải là vật phàm. Mặc kệ là ai, nếu có Huyền Ảnh Thanh Dục này mà nói muốn giết người có tu vi đồng cấp quả thực là chuyện vô cùng dễ dàng.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thấp giọng nói.

- Chưởng môn, chúng ta không đuổi kịp người, chúng ta chịu thua.

Trên bầu trời, hai đạo lưu quang thu lại, chính là Thanh Hỏa lão quỷ cùng với Lộc Sơn lão nhân. Hai người nhìn về phía trước, bốn mắt nhìn nhau lúc này tuyệt đối chấn động. Loại tốc độ này quả thực khiến cho bọn họ không nói được lời nào.

- Thu.

Một tiếng sấm rền vang lên. Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện trên bầu trời, khí thế khiến cho không gian vặn vẹo. Một cỗ khí tức chấn động nhân tâm đang tràn ra khiến cho Thanh Hỏa lão quỷ cùng với Lộc Sơn lão nhân bị áp chế tuyệt đối.

- Chúc mừng chưởng môn thu được bảo vật.

Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân nói.

- Hai vị cung phụng, tốc độ vừa rồi của hai người cũng không kém ta bao nhiêu.

Lục Thiếu Du khẽ nói. Tâm thần thu lại, Huyền Ảnh Thanh Vũ lập tức thu vào trong đan điền. Thời gian một tháng hắn đã thành tạo thi triển Huyền Ảnh Thanh Vũ.

- Chưởng môn, người cứ nói đùa. Chúng ta đã dùng gần như toàn lực thế nhưng cũng khó đuổi theo được.

Lộc Sơn lão nhân nói.

Lục Thiếu Du mỉm cười, đối với tốc độ của Huyền Ảnh Thanh Vũ vô cùng thỏa mãn. Đặc biệt phối hợp với Phù Quang Lược Ảnh thì tốc độ quả thực như hổ thêm cánh. Bảo vật như vậy khiến cho Lục Thiếu Du lúc này càng ngày càng thích thú.

- Chưởng môn.

Phía xa có một tiếng kêu vang lên. Lúc này có một thân ảnh xinh đẹp lơ lửng mà tới, đường cong linh lung mê người khiến trong đầu không khỏi sinh ra những ý nghĩ khác thường.

- Hoa phó đường chủ, có chuyện gì mà gấp gáp như vậy?

Lục Thiếu Du lắc mình đáp xuống phía dưới, nhìn Hoa Mãn Ngọc đang đi tới rồi nói.

- Hồi bẩm chưởng môn, Linh Thiên môn phái người tới phát thiếp mời.

Hoa Mãn Ngọc đưa cho Lục Thiếu Du một thiếp mời màu vàng, vừa nhìn đã biết không phải là vật phàm.

- Ồ.

Lục Thiếu Du kinh ngạc rồi lập tức mở thiếp mời trong tay ra. Ánh mắt đảo qua lập tức mỉm cười.

- Thiếu Du, Linh Thiên môn này sao tự dưng lại phát thiếp mời tới?

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh hỏi.

- Oánh tỷ, tỷ nhìn xem.

Lục Thiếu Du đưa thiếp mời cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.

- Hoá ra là Đào Hoa yến của Linh Thiên môn, không nghĩ tới Linh Thiên môn cũng mời Phi Linh môn chúng ta tham gia, quả thực khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh mở thiếp mời ra rồi lập tức mỉm cười nói.

- Oánh tỷ, lẽ nào tỷ cũng biết Đào Hoa yến này?

Lục Thiếu Du hỏi.

- Đào Hoa yến của Linh Thiên môn không phải bình thường. Ngay cả thế lực nhị lưu như Quỷ Vũ Tông, Nam Hải môn, Tầm Vũ động cũng không có tư cách tham gia. Thế lực có tư cách tham gia chí ít cũng phải là thế lực nhất lưu như Thiên Tinh tông, Thiên Quỷ tông.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Lục Thiếu Du nhíu mày. Đào Hoa yến này Lữ Tiểu Linh từng nói hắn nhất định phải tới, mà lần này Lữ Chính Cường cũng tự mình phát thiếp mời, ý nghĩa quả thực không giống như trước. Lần trước Lữ Chính Cường không mời hắn nhưng hiện tại lại phát thiếp mời đến, xem ra có chút không bình thường.

- Lẽ nào ngươi không định đi sao?

Nhìn thấy Lục Thiếu Du đang nhíu mày, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh khẽ hỏi.

- Đi, đương nhiên là đi. Không đi sao được.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu nói. Đây là chuyện hắn từng đáp ứng với Lữ Tiểu Linh, nếu như lần này không đi Linh Thiên môn có lẽ cô nàng này không bao lâu nữa sẽ giết tới cửa Phi Linh môn.

- Ca ca đi tới gặp Tiểu Linh tỷ sao? Muội cũng muốn đi.

Lục Tâm Đồng lập tức hứng thú nói.

- Được. Lần này Tâm Đồng có thể đi.

Lục Thiếu Du do dự một chút rồi lập tức đáp ứng.

Trong mật thất ở hậu sơn Phi Linh môn. Lúc này trong sơn động đang tràn ngập khói độc. Một thân ảnh hoàn toàn ngập trong dược đỉnh. Trong dược đỉnh này đầy ắp màu đen, năng lượng cuồng bạo từ đó không ngừng tràn ra. Ngay cả tường đá xung quanh cũng bị nhuộm thành màu đen.

- A!

Thân ảnh trong dược đỉnh thi thoảng kêu thảm một tiếng. Toàn thân ngập trong dược đỉnh chỉ có một cái đầu lộ ra. Thế nhưng khuôn mặt lúc này cũng là màu đen, không khó nhìn ra người này chính là Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

Trên mặt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lúc này mạch máu bành trướng, giống như có máu đen lưu động, nhìn từ ngoài vào giống như có thứ gì đó nhúc nhích trên bề mặt, quanh thân được hắc vụ bao phủ, nhìn qua vô cùng quỷ dị.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện tập trung vào cuộc khảo nghiệm mà Lữ Chính Cường dành cho người tình của con gái ông - Lữ Tiểu Linh. Không gian được miêu tả là một vùng núi trắng xóa trong bão tuyết, nơi các nhân vật thể hiện tốc độ kinh ngạc trong cuộc đuổi bắt. Đồng thời, Lục Thiếu Du nhận được thiếp mời tham gia Đào Hoa yến từ Linh Thiên môn, một sự kiện quan trọng mà Lữ Tiểu Linh rất muốn anh tham gia. Sau đó, hình ảnh của Đông Vô Mệnh trong dược đỉnh với sức mạnh bí ẩn cũng được đề cập, tạo thêm chiều sâu cho nội dung chương.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Lục Tâm Đồng chứng kiến tài năng của Lục Thiếu Du trong tu luyện, tạo cơ hội cho cả hai nhân vật tương tác. Lữ Chính Cường, cha của Lữ Tiểu Linh, thông báo rằng sẽ mời Lục Thiếu Du tham gia Hoa Đào Yến. Tuy nhiên, mẹ của Lữ Tiểu Linh, Mỹ Vi, phản đối mối quan hệ giữa con gái mình và Lục Thiếu Du do những hôn ước trước đó của anh. Lữ Tiểu Linh kiên quyết bênh vực Lục Thiếu Du, nhưng mẫu thân cô đề ra một thử thách để xác định liệu anh có đủ năng lực để có sự đồng ý từ bà.