Trong tay Thôi Hồn Độc Suất, Đông Vô Mệnh đang thi triển những chiêu thức phức tạp. Hắn không ngừng hấp thu năng lượng từ dược đỉnh, và giờ đây đã đến thời khắc quan trọng nhất.
Khi toàn thân đen kịt, Thôi Hồn Độc Suất nhảy ra khỏi dược đỉnh và lập tức ngồi khoanh chân xuống. Một nguồn khí tức mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn bộc phát ra ngoài.
Thời gian trôi qua, trong mật thất không có ai nhận ra sự động tĩnh nào.
Tại đại điện của Phi Linh Môn, Lục Thiếu Du đang ngồi ở đó. Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, cùng với Thiểm Điện Báo Ngô Dũng mới gia nhập gần đây, tất cả các đường chủ và trưởng lão đều có mặt.
Các đường nhanh chóng báo cáo về tình hình phát triển trong vài tháng qua, và giờ đây toàn bộ trưởng lão cùng hộ pháp của Phi Linh Môn mới hiểu được thực lực hiện tại của họ, khiến ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.
Nói chung, trong khoảng thời gian này, Phi Linh Môn phát triển rất nhanh, xung quanh dãy núi Vụ Đô không có thế lực nào có thể ngăn cản được. Tuy nhiên, nếu như tiếp tục phát triển, họ sẽ đụng phải những thế lực khác.
- Trưởng môn, gần đây ở ngoài Cửu Hoa Sơn chúng ta gặp phải chút phiền toái nhỏ. Có một môn phái mang tên Tinh Hà Môn gần đây luôn kiêu ngạo, ngăn cản Phi Linh Môn chúng ta. Hoa Mãn Ngọc nói.
- Tinh Hà Môn có địa vị như thế nào? Lục Thiếu Du nhíu mày, dường như nhớ ra điều gì đó. Khi đi đến Vụ Tinh Hải, hắn đã thu được một quyển vũ kỹ huyền cấp sơ giai, và như đã nghe đến tên Tinh Hà Môn này.
- Thưa trưởng môn, Tinh Hà Môn thực ra không có địa vị gì lớn. Nhưng họ cũng không kém Quỷ Vũ Tông trước đây bao nhiêu, không thuộc về Nhất tông Nhất giáo Nhất trang Nhất môn. Cho nên nếu suy xét thì quả thực so với Quỷ Vũ Tông còn kém hơn. Trong môn có ba Vũ Suất, thực lực mạnh nhất chính là Lưu Tinh Hà, nghe nói đã đạt đến Vũ Suất cửu trọng. Hoa Mãn Ngọc giải thích.
- Tinh Hà Môn. Lục Thiếu Du nhíu mày, ánh mắt đảo qua đại điện rồi nói. - Các vị, không biết ý kiến của các vị về Tinh Hà Môn này ra sao?
- Trưởng môn, bọn họ dám ngăn cản Phi Linh Môn thì thái độ tốt nhất là trực tiếp tiêu diệt bọn họ. Thanh Hỏa lão quỷ lớn tiếng nói.
- Tiêu diệt chỉ là hạ sách. Thực lực Tinh Hà Môn cũng không yếu. Phi Linh Môn ta tuy rằng không sợ nhưng nếu bọn chúng liều mạng thì cũng sẽ gây ra thương vong cho chúng ta. Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh phản bác.
- Thanh Hỏa và Lộc Sơn cùng với hai tiên sinh đi với Vũ Đường đến đó một chuyến. Tận lực thu phục, nếu không thể thu phục thì trực tiếp tiêu diệt. Lục Thiếu Du nói.
- Vâng, trưởng môn. Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân đồng thanh đáp.
- Ngô trưởng lão, thương thế của ngươi thế nào rồi? Lục Thiếu Du nhìn Thiểm Điện Báo Ngô Dũng.
- Trưởng môn, thương thế đã không còn trở ngại gì nữa rồi. Chữa thương trong một tháng, mặc dù thương thế nặng nhưng dùng một viên đan dược lục phẩm cao giai cũng đã hồi phục được kha khá. Ngô Dũng đáp.
- Vậy thì lần này Ngô trưởng lão và hai vị tiên sinh cùng nhau đi đến đó đi. Lục Thiếu Du nói.
- Vâng, trưởng môn. Ngô Dũng đáp. Ánh mắt nhìn mọi người trong Phi Linh Môn, đặc biệt là sáu đường khác khiến hắn có chút thất kinh. Lúc này hắn mới tin tưởng lời nói của hai người Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân trước đó.
- Báo. Đột nhiên, một đệ tử Phi Linh Môn vào và thông báo.
Dưới sự nhìn chăm chú của Lục Thiếu Du, Hoa Mãn Ngọc lập tức bước ra khỏi đại điện. Đệ tử kia nói xong liền nhanh chóng rời đi.
- Trưởng môn. Có người ở cửa hàng Phi Linh Môn chúng ta muốn gặp trưởng môn. Hoa Mãn Ngọc lập tức quay lại trong đại điện rồi nói.
Lục Thiếu Du nở nụ cười, lập tức nói:
- Các vị có thể rời đi, Lộc Sơn cung phụng, Thanh Hỏa cung phụng, Ngô trưởng lão, ba người trước tiên đi giải quyết việc Tinh Hà Môn đi.
- Vâng, trưởng môn. Mọi người đáp rồi lập tức lui xuống.
- Trưởng môn, người của Vân Dương Tông tới đây có lẽ vì trấn Thiên Tinh. Mọi người tản đi, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cười nhạt nói.
- Có lẽ bọn họ cũng không nhịn được nữa. Lục Thiếu Du cười nói. Lúc này hắn đã sớm biết rằng, sau khi đem trấn Thiên Tinh giao cho người của Vân Dương Tông, Phi Linh Môn bốn phía đều bị vây quanh, đồng thời dược liệu đều bị phong tỏa, hoàn toàn khiến trấn Thiên Tinh trở thành một nơi cô lập. Hiện tại trấn Thiên Tinh có lẽ so với trấn Đoàn Sơn trước đây cũng không khác biệt nhiều. Khắp nơi đều là cảnh tiêu điều. Người Vân Dương Tông càng không thể phát triển.
- Lục trưởng môn đã lâu không gặp. Không ngờ thực lực của trưởng môn ngày càng mạnh, chúc mừng, chúc mừng. Một lát sau, Hoa Mãn Ngọc dẫn một người vào đại điện, chính là Lôi trưởng lão của Vân Dương Tông.
- Bên ngoài sơn môn có nhiều tai mắt, tiểu tử không thể ra nghênh tiếp, mong Lôi trưởng lão lượng thứ. Lục Thiếu Du khẽ thi lễ rồi cười nói.
- Lục trưởng môn khách khí rồi. Ánh mắt Lôi trưởng lão nhìn vào Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức hành lễ: - Tham kiến Bạch cung phụng, Bạch cung phụng càng ngày càng trẻ đẹp a.
- Lôi trưởng lão nói đùa, mời ngồi. Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Sau khi hàn huyên một phen, Lôi trưởng lão mới ngồi xuống. Sắc mặt hơi đổi, nói: - Lục trưởng môn, ngươi cũng không nên làm quá vậy.
- Ồ, Lôi trưởng lão có ý gì vậy? Tiểu tử không hiểu gì hết? Lục Thiếu Du cố tình kinh ngạc nói.
- Lục trưởng môn, Vân Dương Tông và Phi Linh Môn tính ra cũng là người một nhà, chúng ta người ngay không nói chuyện vòng vo. Hiện tại trấn Thiên Tinh đã không như xưa. Nếu Lục trưởng môn không hạ thủ lưu tình thì trấn Thiên Tinh coi như xong. Lôi trưởng lão nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.
- Ha ha. Lục Thiếu Du mỉm cười nói: - Lôi trưởng lão nghiêm trọng rồi. Tình hình gần đây của trấn Thiên Tinh ta cũng nghe một chút, không ngờ Lôi trưởng lão lại tới Phi Linh Môn. Nếu tiểu tử có thể xuất lực đương nhiên sẽ tận hết khả năng. Vân Dương Tông và Phi Linh Môn dù sao cũng là người một nhà.
- Vậy đa tạ Lục trưởng môn rồi. Lôi trưởng lão nở nụ cười nói.
- Lôi trưởng lão, trấn Thiên Tinh muốn khôi phục được cảnh tượng trước đây là chuyện không hề dễ dàng. Như vậy đi, ta sẽ sắp xếp cửa hàng của Phi Linh Môn tiến vào trấn Thiên Tinh. Hơn nữa, gần đây Phi Linh môn ta và Thanh Phong môn có chút khúc mắc, có lẽ Lôi trưởng lão cũng biết. Cho nên vì không để trấn Thiên Tinh bị liên lụy, ta sẽ phái ra một ít đệ tử tiến vào chiếm giữ trấn Thiên Tinh, không biết ý Lôi trưởng lão ra sao? Lục Thiếu Du nói.
- Chuyện này... Lôi trưởng lão vừa mới vui mừng lập tức sắc mặt xấu xí. Hiển nhiên hắn hiểu chuyện chiếm giữ này không phải là ngày một ngày hai.
- Lục trưởng môn, cửa hàng Phi Linh môn có thể tiến vào. Thế nhưng trấn Thiên Tinh Vân Dương Tông chúng ta cũng có thể bảo vệ. Nào dám làm phiền Lục trưởng môn. Ý tốt này của Lục trưởng môn ta xin nhận. Lôi trưởng lão cắn răng nói. Để người Phi Linh môn tiến vào trấn Thiên Tinh, khi đó trấn Thiên Tinh là của ai, không cần nói cũng rõ.
Chương truyện diễn ra tại đại điện Phi Linh Môn, nơi Lục Thiếu Du cùng các trưởng lão thảo luận về sự phát triển của môn phái. Họ nhận thấy mối đe dọa từ Tinh Hà Môn và quyết định tăng cường lực lượng để giải quyết. Đồng thời, Lý trưởng lão của Vân Dương Tông đến thăm, mời gọi sự hợp tác để tái xây dựng trấn Thiên Tinh, nhưng có vẻ như có nhiều rắc rối và căng thẳng trong mối quan hệ giữa các môn phái. Cuộc đối thoại cho thấy sự cạnh tranh và những chiến lược khác nhau để duy trì thế lực của mình.
Chương truyện tập trung vào cuộc khảo nghiệm mà Lữ Chính Cường dành cho người tình của con gái ông - Lữ Tiểu Linh. Không gian được miêu tả là một vùng núi trắng xóa trong bão tuyết, nơi các nhân vật thể hiện tốc độ kinh ngạc trong cuộc đuổi bắt. Đồng thời, Lục Thiếu Du nhận được thiếp mời tham gia Đào Hoa yến từ Linh Thiên môn, một sự kiện quan trọng mà Lữ Tiểu Linh rất muốn anh tham gia. Sau đó, hình ảnh của Đông Vô Mệnh trong dược đỉnh với sức mạnh bí ẩn cũng được đề cập, tạo thêm chiều sâu cho nội dung chương.