- Ngươi còn nói rằng mình không cố ý nữa, chỗ đó của ngươi cứng quá, chọc ta đau muốn chết, ngươi đúng là đồ hỗn đản.

Ánh mắt của Lữ Tiểu Linh ngượng ngùng, nhưng cũng đầy vẻ giận dữ, trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du ngay lập tức sững sờ, mồ hôi lạnh lạnh toát ra, rồi vội vàng đứng dậy, cười gượng:

- Đây chỉ là phản ứng tự nhiên thôi, ta không thể kiểm soát được, ta thực sự không phải cố ý.

Lữ Tiểu Linh cũng đã đứng dậy, lại trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du thêm lần nữa, rồi nói:

- Không phải ta không muốn cho ngươi, nhưng hãy chờ khi ngươi vượt qua bốn cửa ải của mẹ ta đã, lúc đó ta nhất định sẽ không từ chối. Bây giờ thì mau trở về đi, nghiên cứu cầm phổ và kỳ phổ cho đàng hoàng.

- Được rồi, ta đi trước đây.

Lục Thiếu Du nhìn thấy cô gái hấp dẫn như vậy nhưng vẫn không thể chạm vào, lại thêm cái bụng dưới đang nóng bừng lên, thật sự muốn nhịn cũng không dễ.

- Được rồi, mau về nghiên cứu kỳ phổ và cầm phổ đi.

Lữ Tiểu Linh lại tiến lại gần Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du khẽ cười khổ, nhiệt độ bên dưới bụng lại càng nóng lên khó nhịn, rồi lại ôm chặt Lữ Tiểu Linh vào lòng, hai môi áp vào nhau, một tay lập tức đặt lên đôi tuyết phong của Lữ Tiểu Linh, xoa nắn nhẹ, tay kia thì đặt lên vòng eo của nàng, vỗ một cái thật mạnh, làm cho sự kích thích bên dưới lại đâm đến Lữ Tiểu Linh mấy lần.

- Được rồi, ta đi đây.

Lục Thiếu Du làm xong mọi thứ rồi lập tức rời khỏi phòng, nếu ở lại thêm nữa thì hắn sẽ không thể khống chế được bản thân.

- Không chỉ là tiểu lừa gạt, mà còn là tiểu sắc quỷ nữa.

Nhìn theo bóng lưng của Lục Thiếu Du, Lữ Tiểu Linh xoa nhẹ vào kiều đồn của mình, lẩm bẩm xấu hổ:

- Cũng không biết nhẹ tay một chút, hừ.

Nửa canh giờ sau, tại một đình viện mà Lữ Tiểu Linh đã chuẩn bị sẵn, Lục Thiếu Du cảm thấy vô cùng thoải mái. Trong một căn phòng nhỏ, Quỷ Tiên Tử đang ngồi trò chuyện với Lục Thiếu Du.

Sau khi Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh bố trí một đạo quang mang cấm chế xong, Lục Thiếu Du liền thuật lại mọi điều mà mình và Lữ Chính Cường đã thảo luận về việc kết minh với Phi Linh Môn hôm nay.

- Kết minh cũng tốt, đối với Phi Linh Môn chúng ta cũng có không ít lợi ích.

Sau một hồi suy nghĩ, ánh mắt của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lóe lên, nhẹ nhàng nói.

- Ta cũng nghĩ rằng chuyện này có lợi nhiều hơn hại cho Phi Linh Môn. Sau này Linh Thiên Môn sẽ âm thầm duy trì, chỉ cần không bị Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang làm phiền, chúng ta có thể thoải mái phát triển.

Lục Thiếu Du nói.

- Hình như ngươi đã có quyết định rồi?

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh hỏi.

- Chúng ta hãy kiên nhẫn một thời gian ngắn nữa, sau khi chuyện này xong, chúng ta cũng nên có những bước đi mạnh mẽ hơn.

Lục Thiếu Du trả lời.

- Một số thế lực không nên chọc vào, mọi thứ vẫn cần phải cẩn trọng, không thể chủ quan.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

- Oánh tỷ cứ yên tâm, chúng ta vẫn còn những con bài tẩy chưa dùng, đủ cho chúng ta mạnh dạn đối đầu.

Lục Thiếu Du đáp lại.

Hoàng hôn buông xuống, Linh Thiên Môn được bao phủ trong ánh nắng chiều, trong phòng, Lục Thiếu Du duỗi người, đầy mệt mỏi, khuôn mặt lộ rõ vẻ khổ sở.

Trong tay Lục Thiếu Du lúc này đang cầm một quyển kỳ phổ và cầm phổ, thứ này khiến hắn vừa nhìn đã thấy đầu nặng như đeo đá, liền ném sang một bên.

Cũng không biết Lục Tâm Đồng và Tiểu Long đã đi chơi ở đâu, Lục Thiếu Du ra khỏi đình viện, đi dạo vòng quanh. Bên ngoài khu vực này đã sớm có đệ tử của Linh Thiên Môn đứng chờ, những người từ các thế lực lớn đến tham dự Đào Hoa Yến, chỉ có thể đi dạo quanh nơi này mà thôi, dĩ nhiên sẽ không được tùy ý đi lại trong Linh Thiên Môn.

Trên một sườn núi, lúc này ánh nắng chiều chiếu rọi cả đỉnh núi, gió muộn thổi nhẹ, mang theo hương hoa đào ngào ngạt từ đâu đó bay tới.

- Ai!

Lục Thiếu Du đang thưởng thức hương hoa đào, tâm trí đang phiêu lãng, đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức tiến gần. Không khí này mang theo nét sắc bén, tựa như không có thiện ý nào với mình.

Thân hình hắn lập tức lùi lại, Lục Thiếu Du cảnh giác, xoay người nhìn chằm chằm về phía sau.

- Mau trả đồ của ta lại cho ta.

Một giọng nói trầm thấp vang lên, ngay sau đó một thanh niên tuấn tú xuất hiện sau lưng Lục Thiếu Du. Thân hình của thiếu niên này hơi gầy, nhưng khí chất lại vô cùng nổi bật, trong mắt mang theo chút lạnh lẽo.

- Là ngươi.

Ánh mắt của Lục Thiếu Du lập tức trở nên nghiêm trọng, người này không ai khác chính là Lăng Thanh từ Linh Vũ Giới. Việc thấy Lăng Thanh xuất hiện khiến Lục Thiếu Du hơi ngạc nhiên, không ngờ hắn lại ở Linh Thiên Môn này.

- Ngươi cũng dám cả gan đến Linh Thiên Môn.

Ánh mắt Lục Thiếu Du tối lại, thực sự không hiểu nổi tại sao Lăng Thanh lại xuất hiện trong Linh Thiên Môn.

- Tại sao ta lại không thể đến Linh Thiên Môn chứ?

Lăng Thanh nhìn Lục Thiếu Du, hỏi lại.

Lục Thiếu Du hơi sững người, đúng là vậy, Lăng Thanh là người của Linh Vũ Giới thì đã sao? Linh Thiên Môn cũng không có mâu thuẫn gì với Linh Vũ Giới, việc đến đây cũng không có gì là không đúng.

- Ta nói lại lần nữa, ngươi nhanh chóng trả đồ của ta lại cho ta.

Lăng Thanh nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, sát khí trong mắt càng tăng thêm.

- Thứ gì cơ, ta không biết.

Lục Thiếu Du trả lời, sắc mặt trầm xuống. Tất nhiên hắn biết Lăng Thanh đang muốn đòi lại chiếc trữ vật giới chỉ, nhưng trong chiếc trữ vật giới chỉ ấy cũng không có bảo vật gì, nên Lục Thiếu Du không muốn giao ra. Mối quan hệ với Linh Vũ Giới không chỉ có thù hằn của Lục gia mà còn có ân oán với Nam thúc. Dù hắn muốn động thủ lúc này nhưng cũng đành phải kiềm chế, thực lực của Lăng Thanh lúc này chưa biết đã tới trình độ nào, ban đầu hắn đã là Vũ Suất Nhất Trọng trong đại hội Tam Tông Tứ Môn. Huống hồ nơi đây là Linh Thiên Môn, nếu hành động tại đây thì sẽ không tiện chút nào.

- Mau trả trữ vật giới chỉ lại cho ta, bằng không ta sẽ không khách khí với ngươi đâu.

Khí lạnh trong mắt Lăng Thanh lúc này càng tăng.

- Hừ, không khách khí thế nào? Ta muốn xem xem ngươi có thể làm khó dễ được ta hay không.

Ánh mắt của Lục Thiếu Du trở nên lạnh lùng, một cỗ kiêu ngạo ập tràn lên, dù không biết thực lực của Lăng Thanh bây giờ thế nào, nhưng hắn cũng không sợ.

- Lão đại!

- Ca ca!

Hai giọng nói vang lên, lập tức có hai bóng dáng nhỏ xinh rơi xuống, đó chính là Bạch Linh và Lục Tâm Đồng, Tiểu Long nhảy lên, lập tức từ trên vai Lục Tâm Đồng nhảy vọt qua vai Lục Thiếu Du, đôi mắt nhỏ chớp chớp, cái lưỡi thè ra nuốt vào, một cỗ lạnh lẽo tràn ngập hướng về phía Lăng Thanh.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Lục Thiếu Du và Lữ Tiểu Linh có một cuộc trò chuyện tình cảm căng thẳng, trong đó có sự ngượng ngùng và lý do rào cản tình cảm giữa họ. Sau đó, Lục Thiếu Du gặp Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và thảo luận về việc liên minh với Phi Linh Môn. Tuy nhiên, tình hình trở nên phức tạp khi Lăng Thanh từ Linh Vũ Giới xuất hiện và yêu cầu Lục Thiếu Du trả lại trữ vật giới chỉ của mình. Cuộc đối đầu giữa hai bên diễn ra trong bầu không khí căng thẳng khi có sự tham gia của các nhân vật phụ khác.

Tóm tắt chương trước:

Trong phòng riêng của Lữ Tiểu Linh, Lục Thiếu Du nhận được một trữ vật giới chỉ chứa đựng tài liệu quan trọng. Hai người cảm nhận được sự gần gũi và sự thích thú lẫn nhau. Lục Thiếu Du nắm tay Lữ Tiểu Linh, khiến cô bối rối và không thể chối từ. Khi tình cảm dâng cao, cả hai cùng trải qua những khoảnh khắc thân mật, nhưng Lữ Tiểu Linh kịp thời nhắc nhở rằng để tiến xa hơn, họ cần vượt qua bốn ải do mẹ cô tạo ra. Lục Thiếu Du hối hận khi cảm xúc lấn át lý trí.