Thúy Vân tiếp nhận tình hình tại Hàng Châu, nơi mà cô cùng Mao Tiểu Phương và Vân Nhi sống chung. Trong một thời gian ngắn, Mao Tiểu Phương bị thương và cần phải dưỡng bệnh, vì vậy cả nhóm quyết định thuê một ngôi nhà để cùng nhau sinh hoạt. Thúy Vân không có nơi nào để đi, gia đình cô đã mất, nên cô quyết định ở lại Hàng Châu, phòng trường hợp nếu có ai đó tìm mình, nhất định sẽ đến đây.

Thúy Vân chia sẻ rằng cô đã học hỏi được nhiều kỹ năng và muốn mở một quán ăn nhỏ. Dù không ngờ rằng quán ăn lại trở thành một trong những tửu lâu lớn nhất, nhưng chuyện không suôn sẻ khi những người của quan phủ đến yêu cầu đóng các loại phí, khiến cho quán ăn của cô không thể duy trì. Vào lúc Thúy Vân đang thất vọng, Mao Tiểu Phương đã lãnh trách nhiệm giúp đỡ cô. Hắn đã nỗ lực chữa trị cho con trai của thị trưởng, từ đó được thị trưởng cảm kích và hỗ trợ mở quán ăn cho Thúy Vân.

Với sự giúp đỡ của quan phủ, Thúy Vân mở quán ăn của mình, kinh doanh rất thuận lợi. Món ăn mà cô nấu, đặc biệt là món cá dấm Tây Hồ, được khách hàng khen ngợi rất nhiều. Sau một thời gian điều hành quán ăn, Thúy Vân mời Vân Nhi cùng tham gia công việc, và dần dần tuyển thêm đầu bếp và bồi bàn.

Khi đang nói chuyện, Thúy Vân chào một số cô gái đến giúp việc tại quán. Cô quyết định cho họ ở lại quán để tiện chăm sóc và cũng để bớt cảm giác cô đơn. Sau đó, Thúy Vân nhận ra hai người đã mệt mỏi, cô muốn đưa họ nghỉ ngơi một lát.

Diệp Thiếu Dương, một người bạn, đến ăn cùng Thúy Vân, nhưng khi biết thời gian của mình có hạn, anh khuyên cô không cần phải chuẩn bị gì quá phức tạp. Thúy Vân cảm thấy buồn khi Diệp Thiếu Dương sắp rời đi và quyết định chuẩn bị một số món ăn. Tuy nhiên, Diệp Thiếu Dương khẳng định rằng anh sẽ thường xuyên ghé thăm cô, vì anh đã tìm được cách để đi lại giữa các thời không.

Cuối cùng, Thúy Vân bất ngờ lấy một bao quần áo da ra, bên trong có vàng mà cô đã cất giấu cho Diệp Thiếu Dương, nói rằng đó là để anh sau này có thể phát triển cuộc sống. Diệp Thiếu Dương rất cảm động với tấm lòng của Thúy Vân và bày tỏ rằng tiền của anh cũng chính là của cô. Họ tâm sự về cuộc sống hiện tại và những kế hoạch trong tương lai.

Sau khi tạm biệt, Diệp Thiếu Dương trở về nơi của mình thông qua Sơn Hải Ấn, một hệ thống cho phép anh di chuyển giữa các thời không, khép lại câu chuyện trong một bầu không khí ấm áp và đầy hy vọng.

Tóm tắt chương này:

Thúy Vân ở lại Hàng Châu cùng Mao Tiểu Phương và Vân Nhi trong thời gian Mao dưỡng bệnh. Cô quyết định mở quán ăn nhưng gặp khó khăn với quan phủ. Mao giúp chữa trị cho con trai thị trưởng, nhờ đó quán ăn của Thúy Vân được hỗ trợ và phát triển. Thúy Vân tuyển thêm nhân viên và chào đón bạn là Diệp Thiếu Dương. Tuy Diệp chuẩn bị rời đi, nhưng anh hứa sẽ thường xuyên gặp cô. Cuối cùng, Thúy Vân tặng Diệp vàng để hỗ trợ tương lai của anh, tạo nên một khoảnh khắc ấm áp và đầy hy vọng trước khi tạm biệt.

Tóm tắt chương trước:

Trong một quán ăn, Diệp Thiếu Dương gặp lại Thúy Vân, người đã chăm sóc anh trong quá khứ. Sau khi không có tiền trả cho bữa ăn, anh quyết định tìm bà chủ để giải thích. Gặp lại bạn cũ, cả hai xúc động khi nhớ lại những kỷ niệm xưa. Thúy Vân, dù đã trải qua nhiều khó khăn, vẫn luôn mong chờ ngày Diệp Thiếu Dương trở lại. Cuộc hội ngộ khiến cả hai xúc động và gợi nhớ về quá khứ đầy ý nghĩa của họ.