Phía cảnh sát nhận được tố cáo về việc có người cầm vũ khí bắt cóc nhân viên cấp cao của một công ty và lập tức tiến hành điều tra. Khi đội cảnh sát đẩy cửa vào hiện trường, họ không thể tin vào mắt mình: những người bị bắt cóc ngồi yên ổn, trong khi những kẻ bắt cóc thì nằm lăn ra đất, bất tỉnh.
Sơ Tranh đưa giấy chứng nhận thân phận và tài liệu của những người này cho phía cảnh sát. Nhìn thấy giấy tờ, người đến kiểm tra lập tức gọi thủ trưởng. Thủ trưởng gọi điện cho cấp trên để xác minh và kết quả cho thấy các giấy tờ đều là thật.
Sơ Tranh nghĩ thầm: “Bây giờ mình phải làm sao để tránh khỏi rắc rối đây?” Thủy trưởng thở dài: “Nhưng mà… những người này không khớp với thông tin.” Nếu không phải vì phải giữ hình tượng của mình, có lẽ cô đã muốn tát vị thủ trưởng kia vài cái.
“Có nghĩa là những người này là giả sao?” Sơ Tranh cảm thấy thật không thể tin. Thủ trưởng khẳng định: “Đúng vậy, tôi đã gửi tài liệu lên rồi, mọi chuyện đều được xác minh.”
Khi những người bị bắt cóc bị dẫn đi, họ vẫn còn trong trạng thái không thể tin nổi. Họ không ngờ rằng mình lại bị bắt như vậy. Sơ Tranh đứng ở cửa nhìn theo, rồi giám đốc điều hành cẩn thận tiếp cận cô hỏi: “Sếp, tại sao họ lại đến công ty chúng ta?”
Sơ Tranh ngẫu hứng lấp liếm: “Tôi đâu có biết, tôi mới làm bà chủ, không rõ công ty các người trước kia đã làm gì.” Giám đốc điều hành im lặng. Nếu không có vấn đề gì bất ngờ xảy ra, có lẽ những người này đến vì Tần Lạc. Nhưng Tần Lạc đâu rồi?
Sơ Tranh tập hợp mọi người và tổ chức một cuộc họp, yêu cầu mọi người chú ý duy trì trật tự công ty, không để xảy ra sự cố nào. Cô trở về nhà thì thấy dì Đặng đã ngủ, cô lén lút vào phòng. Căn phòng tối om, Tần Lạc vẫn chưa về.
Cô vào game để kiểm tra, nhưng không thấy Tần Lạc đâu. Khi chuẩn bị thoát game, Điêu dân to gan gửi tin nhắn hỏi: “Tiểu tỷ tỷ thổ hào, dạo này cô làm gì thế?” Sơ Tranh trả lời: “Phá sản.” Điêu dân không thể không tỏ ra nghi ngờ: “Hôm nay chẳng thể thấy cô.” Cuộc trò chuyện tiếp tục như thế cho đến khi Sơ Tranh đóng lại và ngồi ở đại sảnh.
Trong lòng Sơ Tranh nhanh chóng sắp xếp lại những thông tin trước khi Tần Lạc biến mất. Tần Lạc không có gì bất thường so với thường lệ, vì thế cô cho rằng hắn cũng không nghĩ đến việc này. Máy chủ mà Tần Lạc quản lý hoạt động rất quan trọng, cô nhất định phải tìm ra nó.
Sáng hôm sau, Sơ Tranh quyết định mang người đến công ty game, cảm giác có người theo dõi nên đã phải vòng đi vòng lại để tránh. Tại công ty, người phụ trách tiếp đón cô và tỏ ra bất ngờ vì tuổi trẻ của cô. Sơ Tranh hỏi xem thiết bị giám sát, thấy mọi thứ đều hoạt động tốt. Nhưng khi hỏi về một phòng nghiên cứu không mở, người phụ trách giải thích rằng đó là một dự án chưa thanh toán phí.
“Đã đóng cửa từ bao giờ?” Sơ Tranh hỏi. “Hai ngày rồi,” người phụ trách trả lời với vẻ mặt bất lực. “Có lẽ do nhiều việc, tôi không dễ gì biết khi nào họ sẽ xử lý.”
Ánh mắt Sơ Tranh trở nên nặng trĩu. Thời gian chênh lệch không lâu, và căn phòng nghiên cứu khiến cô cảm thấy nghi ngờ. Cô đề nghị người phụ trách rằng cô sẽ trả tiền thuê cho những máy chủ và mong đảm bảo rằng chúng hoạt động bình thường.
Khi trở về nhà, lòng Sơ Tranh nặng trĩu. Tần Lạc vẫn chưa về. Cô bực bội mở đồ trên bàn ra nhưng càng xem càng thấy khó chịu. Cuối cùng, cô ngã người xuống ghế, cảm thấy bất lực và không biết thẻ người tốt kiếm đâu ra.
Lần này, không có tin tức gì về Tần Lạc. Cô thở dài, quyết định đi tắm. Sau khi tắm xong, cô nhìn qua chiếc mũ trò chơi trên kệ và cuối cùng cũng đội vào, đăng nhập vào game. Mặc dù đã khuya, không khí xung quanh rất tĩnh lặng. Sơ Tranh định xem một chút rồi thoát, nhưng không hiểu sao lại đứng ở cửa phòng của Tần Lạc.
Cô đặt tay lên cửa, rồi rút lại. Nhưng sau một phút, cô lại quay về, đạp cửa vào và phát hiện Tần Lạc đang nằm trên giường, đang ngủ rất say. Sơ Tranh không thể tin nổi, cô tiến lại gần và nhận ra gương mặt hắn. Tư thế ngủ của hắn thật kỳ quặc. “Tần Lạc,” cô thô lỗ đẩy hắn một cái.
Hắn lười biếng mở mắt và thì thầm: “Tiểu Sơ…”
Đội cảnh sát điều tra vụ bắt cóc nhân viên cấp cao nhưng phát hiện những người bị bắt cóc lại bình yên trong khi kẻ bắt cóc đã bất tỉnh. Sơ Tranh phải đối mặt với những giấy tờ giả và những nghi ngờ về sự xuất hiện của Tần Lạc. Cô tổ chức cuộc họp để giữ trật tự trong công ty và cảm thấy áp lực về việc tìm kiếm Tần Lạc khi anh ta bỗng dưng biến mất. Mặc dù thất vọng sau một ngày dài, cuối cùng Sơ Tranh tìm thấy Tần Lạc đang say ngủ trong game.
Sơ Tranh trở lại công ty và ngay lập tức đối mặt với một nhóm người mặc suit đến yêu cầu kiểm tra. Dù bị nghi ngờ, cô tỏ ra bình tĩnh và yêu cầu xác minh thân phận của họ, khiến những người này cảm thấy lúng túng. Sơ Tranh nghi ngờ họ có thể là giả mạo và quyết định báo cảnh sát. Cuộc đối đầu diễn ra căng thẳng khi cô kiên quyết bảo vệ quyền lợi của công ty mình, đồng thời khẳng định quyền yêu cầu xác minh từ phía những người kiểm tra.
bắt cócgiấy tờ giảcông ty gameNghi ngờTần LạcNghi ngờbắt cóc