Tần Lạc tỉnh dậy, chậm rãi ngồi dậy trên giường, dụi mắt hỏi: "Mình sao thế?"
Sơ Tranh bên cạnh tức giận đáp: "Anh hỏi tôi sao?"
Tần Lạc ôm chặt Sơ Tranh, khiến cả hai ngã xuống giường và lăn với nhau. Mặc dù không có xúc cảm chân thật, Sơ Tranh cảm thấy một điều kỳ lạ, như thể thực sự chạm vào thiếu niên kia.
"Tiểu Sơ." Tần Lạc nhẹ nhàng gọi tên cô, chỉ ôm lấy cô mà không nói thêm gì, giống như một chú cún. Sơ Tranh đẩy hắn ra nhưng không được, đành phải từ bỏ: "Anh có nhớ chuyện cũ không?"
Tần Lạc ngập ngừng: "Tôi không nhớ rõ." Hắn chỉ nhớ sau khi chia tay Sơ Tranh thì rơi vào giấc ngủ say, và khi mở mắt ra lần nữa thì nhìn thấy Sơ Tranh.
"Không sao là tốt rồi," Sơ Tranh vỗ lưng hắn. "Tôi muốn đăng xuất để đi ngủ, thả tôi ra."
Tần Lạc kiên quyết: "Tiểu Sơ ngủ cùng tôi."
"Không muốn." Cô nói, nhưng Tần Lạc vẫn không chịu buông ra: "Muốn."
Cuộc tranh cãi tiếp diễn, Sơ Tranh dứt khoát nói: "Tần Lạc, cho tôi đăng xuất!"
"Tiểu Sơ ở cùng tôi đi mà."
Mặc dù Tần Lạc không phải vấn đề lớn, nhưng Sơ Tranh cần kiểm tra xem server trung tâm của hắn có hoạt động bình thường không. Nếu server tắt, Tần Lạc sẽ biến mất.
Sơ Tranh suy nghĩ về việc di chuyển dữ liệu và hỏi Vương bát đản: "Nếu tôi di chuyển dữ liệu, Tần Lạc có thể gặp vấn đề gì không?"
Vương bát đản khuyên ngăn: "Tiểu tỷ tỷ, tôi không khuyên cô làm như vậy. Cô không biết tình hình của Tần Lạc, làm bừa có thể gây ra nhiều vấn đề."
Sơ Tranh băn khoăn về sự hiện diện của những người đang chờ đợi Tần Lạc. Vương bát đản đề xuất: "Có tiền thì muốn làm gì thì làm."
Với điều này, Sơ Tranh quyết định mua lại công ty sở hữu server của Tần Lạc. Người phụ trách không ngờ là Sơ Tranh lại muốn mua lại server của họ và đã đồng ý với một mức giá cao.
Sơ Tranh lập tức cho người tách toàn bộ server của công ty game và thiết kế các biện pháp phòng ngừa mới. Người phụ trách khẳng định rằng họ rất an toàn với biện pháp này, nhưng Sơ Tranh lý luận rằng có tiền thì tiêu xài không tiếc.
Sơ Tranh tiếp tục tìm hiểu về phòng nghiên cứu khoa học đã giải thể hơn một năm trước. Thông báo cho biết rằng dự án không có tiến triển và kinh phí cạn kiệt. Sau khi giáo sư Nguy qua đời, phòng nghiên cứu đã giải tán hoàn toàn.
Sơ Tranh nhận ra rằng không ai biết đến sự tồn tại của Tần Lạc trong dự án này. Những người bị bắt trước đó là do công ty game bên cạnh gửi đến để đánh cắp kỹ thuật, nhưng cô không tin tưởng vào điều đó.
Trong thời gian chờ đợi, Sơ Tranh dành thời gian chơi game. Cô bị giảm cấp độ do không tham gia lâu, nên cần người khác giúp nâng cấp. Cô chọn một nhóm để cùng hạ bản, và một cô gái trong nhóm đã nổi giận khi bị chỉ trích.
Cuộc trò chuyện trở nên ồn ào, nhưng Tần Lạc lại im lặng đứng bên Sơ Tranh. Khi BOSS xuất hiện, Tần Lạc bất ngờ bước lên và đánh bại nó rất nhanh.
Khi Sơ Tranh đang nghi ngờ, thì bỗng nhiên màn hình game xuất hiện những điểm đen kỳ lạ, nhanh chóng lan ra. Các thành viên trong đội cần phải đăng xuất ngay lập tức sau khi nhận ra điều bất thường.
Tần Lạc kéo Sơ Tranh, cả hai nhanh chóng trở về địa điểm an toàn. Tại đó, họ nhận ra có virus đã xâm nhập, và Tần Lạc hứa sẽ bảo vệ Sơ Tranh an toàn.
Tần Lạc tỉnh dậy và tìm kiếm thông tin về Sơ Tranh, trong khi cô bận rộn kiểm tra server của hắn. Sau một số cuộc tranh cãi và quyết định mua lại công ty sở hữu server, Sơ Tranh phải đối mặt với những khó khăn trong trò chơi và tình hình an toàn của Tần Lạc. Khi một virus bất ngờ xuất hiện trong game, cả hai nhanh chóng hợp tác để thoát khỏi nguy hiểm.