Hôm sau, Tiểu Hoàng Đế thượng triều. Các vị đại thần rất kích động vì chuyện Thái Hậu dẫn Tiểu Hoàng Đế rời khỏi sơn trang nghỉ mát, "khuyên nhủ" cậu không nên làm những việc nguy hiểm như vậy nữa. Tuy nhiên, Tiểu Hoàng Đế vẫn giữ vững vị trí của mình, những người này chỉ dám nói chứ không dám hành động gì.

Ngay cả Nhiếp Chính Vương cũng ra mặt, phê bình Tiểu Hoàng Đế. Sơ Tranh đã nghĩ ra một chủ ý xấu và truyền cho Tiểu Hoàng Đế một tờ giấy nhỏ, gợi ý rằng cậu có thể trị Nhiếp Chính Vương tội bất kính. Tiểu Hoàng Đế lo lắng rằng hoàng thúc sẽ nghi ngờ cậu, nhưng Sơ Tranh khuyên cậu cứ làm vậy, Nhiếp Chính Vương sẽ cho rằng cậu đang cố tình gây sự. Cuối cùng, Tiểu Hoàng Đế đã lĩnh hội được rằng mình còn nhỏ tuổi, nên Nhiếp Chính Vương nhanh chóng bị cậu khiêu khích và bị phạt đi quét tất cả các bậc thang của sơn trang nghỉ mát.

Dung Thí sau khi giải quyết chuyện của Đinh đại nhân trở về bất ngờ gặp Nhiếp Chính Vương đang quét bậc thang. Hắn châm chọc: "Vương gia thật hăng hái." Nhiếp Chính Vương, tức giận quăng chổi ra, trách Dung Thí đã dung túng cho Bệ Hạ và Thái Hậu xuất cung, ông cho rằng nếu có chuyện gì xảy ra, Dung Thí sẽ không gánh nổi hậu quả. Dung Thí lạnh lùng đáp rằng ông chỉ làm tốt việc của mình, rồi đi thẳng.

Dung Thí dự định đi thăm công chúa Ngọc Điệp nhưng khựng lại khi nhận ra cô và Sơ Tranh ở cùng một cung. Khi còn đang chần chừ, hắn nghe thấy tiếng ồn ào và tiếng nữ tử la hét. Hắn chạy vào một hành lang và thấy trong hoa viên mọi người hoảng loạn. Có thứ gì đó vù vù bay lên, tấn công người ở giữa, mà chính là Tam công chúa.

Hắn nhìn thấy Sơ Tranh đứng ở một nơi khác, hờ hững quan sát tình hình. Dung Thí nhanh chóng chuyển hướng, nhưng không thấy cô nữa. Khi hắn tìm kiếm, Sơ Tranh bất ngờ xuất hiện trong bụi cây rậm rạp, hỏi liệu hắn có cần tìm cô không.

Khi Sơ Tranh tiến lại gần, Dung Thí tự nhiên lùi về phía sau nhưng lại bị chặn lại. Cô giữ chặt hắn, dí hắn vào núi giả và hôn hắn. Hắn chưa kịp phản ứng đã rơi vào tình huống này.

Sau đó, có tiếng bước chân tiến lại gần. Sơ Tranh kéo Dung Thí ẩn vào núi giả bên cạnh, cảnh cáo hắn không được lên tiếng. Họ nín thở khi âm thanh bên ngoài ngày càng gần. Khi tiếng bước chân rời xa, Dung Thí cảm thấy cơ thể cứng ngắc, không biết phải làm gì tiếp theo. Hắn bất chợt đẩy Sơ Tranh ra, thở hổn hển và quát lên: "Thái Hậu!"

Sơ Tranh thản nhiên đáp lại và hỏi Dung Thí rốt cuộc muốn làm gì. Khi Dung Thí nhìn Sơ Tranh, cô giơ tay chỉnh sửa lại vạt áo của hắn và nói rằng từ sau cô sẽ dạy hắn. Cô hôn nhẹ lên môi hắn rồi rời đi, để lại Dung Thí đứng đó, chao đảo trong suy nghĩ.

Một thời gian sau, Bá An Hầu biết Tam công chúa bị ong vò vẽ đốt và vội vàng chạy từ kinh thành đến. Khi gặp Sơ Tranh, ông ta rất tức giận và yêu cầu Thái Hậu làm chủ cho Tam công chúa. Sơ Tranh chỉ bình tĩnh nhấp trà và hỏi ông cần làm chủ chuyện gì. Bá An Hầu cho rằng đây là việc có người làm và mong Thái Hậu minh xét, trong khi ánh mắt ông ám chỉ rằng việc này là trả thù từ công chúa Ngọc Điệp.

Sơ Tranh lạnh nhạt hỏi nguồn gốc tin đồn này và chỉ ra rằng đây chỉ là suy đoán của Bá An Hầu, đồng thời yêu cầu ông phải có chứng cứ. Khi nhận thấy thái độ của Sơ Tranh, Bá An Hầu e ngại và phải cúi đầu nhượng bộ, nhưng không quên nhắc đến tình hình của công chúa Ngọc Điệp bị ong vò vẽ đốt.

Cuộc hội thoại kéo dài giữa hai người bắt đầu trở nên căng thẳng.

Tóm tắt chương này:

Tiểu Hoàng Đế thượng triều nhưng bị các đại thần, kể cả Nhiếp Chính Vương phê bình. Sơ Tranh đã khéo léo gợi ý cho cậu trị Nhiếp Chính Vương, dẫn đến việc ông bị phạt quét bậc thang. Dung Thí tình cờ gặp Nhiếp Chính Vương trong tình huống khó xử. Trong khi tìm kiếm Sơ Tranh, Dung Thí bị cô giữ lại và hôn hắn. Tiếp sau đó, Bá An Hầu đến yêu cầu Thái Hậu làm chủ việc Tam công chúa bị ong vò vẽ đốt, dẫn đến cuộc đối đầu giữa ông và Sơ Tranh, nơi cáo buộc và chứng cứ trở thành trọng tâm chính.

Tóm tắt chương trước:

Sơ Tranh đối mặt với sự tức giận khi Công chúa Ngọc Điệp bị ong đốt do bị Tam công chúa lừa ra ngoài. Công chúa Ngọc Điệp bất tỉnh, Chi Nhi bị thương nặng. Trong khi Sơ Tranh trừng phạt các cung nữ, cô cũng phải đối phó với Dung Thí, người thể hiện sự quan tâm đến Ngọc Điệp. Khi Ngọc Điệp tỉnh lại và chứng kiến cái chết của Chi Nhi, cô quỳ trước Sơ Tranh xin điều trị, nhưng Sơ Tranh lạnh lùng yêu cầu đưa nàng về phòng, đề phòng rắc rối từ nhà ngoại của Tam công chúa.