Sơ Tranh chờ đợi sự náo loạn giữa Chúc Đông Phong và Hứa Kiêu Vi, thời gian trôi qua thật nhàn nhã. Cuối cùng, sau một thời gian xôn xao, họ đã đạt được thỏa hiệp, Tú Trúc vào Chúc phủ, và Hứa Kiêu Vi cũng đồng ý. Tuy nhiên, trong thời đại này, cho dù là những tiểu thư con nhà quyền quý như Hứa Kiêu Vi, cũng không dám tùy tiện đề cập đến hai chữ "hòa ly". Việc ly hôn như một lưỡi dao sắc, có thể chặt đứt tương lai của người phụ nữ.

Mặc dù Tú Trúc đã vào Chúc phủ, nhưng Sơ Tranh nghe nói cuộc sống nơi đó vẫn rất ồn ào, nhộn nhịp. Sau một thời gian dài, cảm thấy thời cơ đã đến, Sơ Tranh đã bảo Cẩm Chi bắt đầu hành động. Ngày hôm sau, một đại thần đã tố cáo Chúc đại nhân về việc bán quan bán tước. Mặc dù chuyện này không phải hiếm thấy trong giới quyền quý, nhưng việc tố cáo trực tiếp khiến vấn đề trở nên nghiêm trọng hơn.

Ân Thận thay mặt hoàng thượng điều tra vấn đề này. Chúc đại nhân tức giận nhưng cũng không thể làm gì hơn, chỉ có thể chấp nhận để Ân Thận phái người tới điều tra, cố gắng giảm thiểu thiệt hại xuống mức thấp nhất. Nhưng đây chỉ là khởi đầu, sau khi bán quan bán tước, lại có thêm cáo buộc về việc nuốt riêng quân lương. Từng chuyện một xảy ra, làm cho Chúc đại nhân không kịp trở tay.

Chuyện đột ngột bùng nổ khiến các đại thần trong triều đều hiểu rõ rằng Chúc đại nhân đã bị hại. Nhưng không ai biết kẻ đứng sau vụ này là ai, ánh mắt nhiều người đổ dồn về phía Ân Thận. Hắn thầm thở dài, lại phải mang cái nồi này. Dù vậy, những cáo buộc này chưa phải đã dồn Chúc đại nhân đến bước đường cùng, một vụ việc khác lại nổ ra.

Tú Trúc, cô gái trong Chúc phủ, lại bị tố cáo là dư nghiệt của triều đại trước. Bốn chữ này đủ sức khiến người khác khiếp sợ. Việc Chúc phủ cấu kết với dư nghiệt của triều đại trước càng làm tăng thêm sự nghi ngờ. Bất cứ hoàng đế nào cũng cảm thấy nhạy cảm với hai chữ "dư nghiệt tiền triều". Sự việc đã thu hút sự chú ý của hoàng đế, người đã tự mình cử người đi bắt Tú Trúc.

Tú Trúc đã không còn tung tích, nhưng trong Chúc phủ lại tìm thấy nhiều vật phẩm có liên quan đến triều đại trước, mỗi thứ đều có thể chứng minh tội lỗi của Chúc phủ. Chúc Đông Phong không thể tin: "Không thể nào! Chuyện này sao có thể!" Hắn không thể chấp nhận rằng Tú Trúc là dư nghiệt tiền triều, cảm giác như vậy thật không thể tưởng tượng nổi.

"Những thứ này chúng ta đều chưa thấy bao giờ!" Chúc Đông Phong gào lên. "Có người đang vu oan cho chúng ta!"

"Nếu không có ai vu oan, thì chỉ có điều tra mới biết được, tiểu Chúc đại nhân, mời đi theo chúng ta một chuyến." Lệnh từ hoàng đế là không thể kháng cự, nếu không sẽ rước lấy đại tội.

Trong khi Hứa Kiêu Vi được Tấn An vương phủ bảo vệ và không phải vào ngục, thì Chúc đại nhân và Chúc Đông Phong bị giam vào thiên lao, những người khác bị giam ở nơi khác. Chúc Đông Phong hỏi cha mình: "Chuyện này rốt cuộc đã xảy ra như thế nào?" Chúc đại nhân, đã nhiều ngày không ngủ ngon, đã trở nên già nua đi rất nhiều. Ông không biết mình đang bị vướng vào cái gì, những việc này có liên quan đến ông, nhưng cũng có nhiều điều không phải.

Cuộc đối thoại giữa hai cha con càng làm nổi bật lên sự mơ hồ xung quanh vụ việc. Khi Chúc Đông Phong đề cập đến Quý gia, ánh mắt Chúc đại nhân bỗng chốc trở nên căng thẳng. Có lẽ, sự việc này có mối liên quan với quá khứ của Quý gia.

Ân Thận cũng đã nhận ra rằng tất cả những việc này đều có liên quan đến Sơ Tranh. Hắn thắc mắc: "Không phải nàng đã nói không muốn lật lại bản án cho Quý gia sao?" Sơ Tranh thẳng thắn trả lời: "Ta không lật lại bản án." Ân Thận cân nhắc kỹ càng và nhận ra vấn đề chỗ này. Bởi vì hiện tại, nhà Chúc bị giam giữ, sẽ không thể liên quan đến vụ việc của Quý gia nếu họ không tự thừa nhận.

Ân Thận hiểu rằng một khi Hoàng đế cần chứng cứ chứng minh sự trong sạch của Chúc gia, họ sẽ không có khả năng cứu vãn được tình hình. Với những bằng chứng này, hoàng đế sẽ nhanh chóng có phán quyết. Chúc Đông Phong cảm thấy tuyệt vọng khi gặp phải tình hình giống như Quý gia trước đây.

"Hãy cho ta gặp quận chúa!" Chúc Đông Phong gào lên từ trong ngục tối, nhưng không ai để ý tới hắn. Hắn không muốn chết ở đây, nhưng Hứa Kiêu Vi cũng không còn dám quan tâm đến hắn nữa, cho dù trước đây cô có thể đã nghĩ đến việc giúp đỡ. Giờ đây, chỉ cần nghĩ đến những việc Chúc Đông Phong đã làm, Hứa Kiêu Vi thậm chí còn muốn hắn biến mất.

Tóm tắt chương này:

Tình hình trong Chúc phủ trở nên căng thẳng khi Tú Trúc bị tố cáo là dư nghiệt của triều đại trước và các bằng chứng liên quan đến Chúc phủ bị phát hiện. Trong khi Chúc đại nhân và con trai Chúc Đông Phong bị giam giữ, họ không thể hiểu rõ ràng vụ việc. Ân Thận nhận ra rằng tất cả đều có liên quan đến Sơ Tranh, người không muốn lật lại bản án cho Quý gia. Các cáo buộc tiếp theo đẩy họ vào tình thế tuyệt vọng khi Chúc Đông Phong gào gọi Hứa Kiêu Vi, trong khi cô lại muốn tránh xa hắn.

Tóm tắt chương trước:

Hứa Kiêu Vi không thể chấp nhận việc Chúc Đông Phong cưới Tú Trúc từ Thúy Vận lâu và đang mang thai. Cô tổ chức một cuộc ẩu đả tại Chúc phủ, trong khi Chúc Đông Phong tìm cách bảo vệ Tú Trúc. Xung đột giữa Hứa Kiêu Vi và Chúc Đông Phong nổ ra, dẫn đến tình hình căng thẳng. Cuối cùng, khi đứa trẻ trong bụng Tú Trúc không giữ được, Hứa Kiêu Vi quyết định rời khỏi Chúc phủ, làm cho tình hình thêm phức tạp.