Sơ Tranh thoáng giật mình khi nhìn thấy tiến độ tổng hợp thẻ cảm ơn chỉ có 28%. Có vẻ thẻ cảm ơn của công chúa Thường Hoan hữu dụng hơn cô nghĩ. Cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc đang lo lắng gọi mình.
"Tiểu Sơ, con ra ngoài một chút được không? Mẹ muốn xem vết thương trên trán con."
Cô lắc đầu từ chối, không muốn ra ngoài. Tuy cảm thấy hơi đau ở trán, nhưng Sơ Tranh quyết định giả vờ như không có gì để tránh phải tiếp xúc. Giọng nói của người phụ nữ kia càng lúc càng lo lắng, và cuối cùng, cô ấy đành phải rời đi để lấy thuốc.
Khi cô cảm thấy căn phòng lại yên tĩnh, Sơ Tranh mới từ từ vén chăn lên. Trước mắt là một không gian rộng rãi, với những món đồ trang trí gọn gàng, mang phong cách thanh lịch của thiếu nữ. Cô thấy một hộp thuốc mỡ màu đỏ nằm cạnh giường.
Xuống giường, cô tiến lại gần gương. Hình phản chiếu trong gương là một thiếu nữ xinh đẹp, nhưng vết sưng trên trán lại khiến nét đẹp ấy bị ảnh hưởng không nhỏ. Cô khẽ động đậy, cơn đau lập tức dội đến, khiến cả đầu như nổ tung.
"Phải bình tĩnh," cô tự nhủ, hít một hơi thật sâu để ổn định lại tâm trí. Sau đó, Sơ Tranh ngồi quay lại trên giường, chậm rãi tiếp thu ký ức của nguyên chủ.
Nguyên chủ tên là Lộ Sơ Tranh, xuất thân từ một gia đình khá giả. Bố mẹ cô đều hiền lành, nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Mẹ Lộ đã bỏ qua sự phản đối của gia đình để kết hôn với cha Lộ, người có xuất thân khó khăn. Sau khi kết hôn, cha Lộ đã phấn đấu hết mình để nuôi sống cả gia đình, và họ đã có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Nhưng trong gia đình luôn có những vấn đề phát sinh từ phía người thân. Anh trai và em trai của cha Lộ là những người nghiêm túc nhưng cũng rất ích kỷ, thường xuyên lợi dụng cha Lộ để thu lợi cá nhân. Họ không ngừng quấy rối cuộc sống của gia đình Sơ Tranh, bao gồm cả việc mượn tiền đầu tư rồi không trả.
Khi Lộ Thiến - con gái của nhà bác cả - đến sống chung, cuộc sống của Sơ Tranh càng trở nên tồi tệ hơn. Lộ Thiến không chỉ lấy đồ của cô mà còn cướp cả bạn trai, làm cho Sơ Tranh cảm thấy vô cùng bực bội. Mặc dù cô đã phản ánh với bố mẹ, họ lại chỉ khuyên cô kiên nhẫn chịu đựng.
Cuộc sống tiếp diễn với những mâu thuẫn kéo dài cho đến khi Sơ Tranh bước vào cấp ba. Cuối cùng, đã có một sự cố xảy ra: mẹ cô gặp tai nạn giao thông và cha cô phải nhập viện do sức khỏe giảm sút. Trong lúc đang chăm sóc cho cha mẹ, Sơ Tranh đã phải bỏ học và tìm công việc phụ. Cuộc sống trở nên ngột ngạt hơn khi họ phải đối diện với những khoản nợ không thể chi trả.
Cuối cùng, khi mọi thứ vượt qua giới hạn, cha mẹ cô qua đời để lại một tương lai đầy u ám cho Sơ Tranh. Trong cơn tuyệt vọng, cô đã có một quyết định không thể quay lại. Chuyện của nhà bác cả trở thành một phần bi thảm không thể xóa nhòa khỏi ký ức, và mọi thứ đã kết thúc một cách tiêu cực.
Thời điểm này, Sơ Tranh cảm nhận được những ký ức trĩu nặng, nhưng cô sẽ không để cho những điều đó làm mình gục ngã. Mục tiêu bây giờ là tìm cách thoát khỏi cái vòng lẩn quẩn của số phận.
Sơ Tranh nhận ra tiến độ tổng hợp thẻ cảm ơn vẫn chưa cao. Cô phải đối mặt với cơn đau trên trán và những ký ức về một quá khứ khó khăn. Gia đình cô gặp nhiều rạn nứt, đặc biệt là từ phía người thân. Mâu thuẫn với Lộ Thiến ngày càng gia tăng, và cuộc sống không hề dễ dàng khi cha mẹ cô đang lâm bệnh. Sau khi trải qua nhiều mất mát, Sơ Tranh quyết định không để ký ức đau thương chi phối mình, mà tìm cách vượt qua số phận.
Một ngày cuối thu, Sơ Tranh chứng kiến sự suy sụp của Chúc gia khi Chúc Đông Phong đối diện với án tử hình. Hứa Kiêu Vi rời khỏi kinh thành để tránh sự trêu chọc, trong khi Công chúa Thường Hoan thể hiện sự thích thú khi thấy cô gặp nạn. Ân Thận quyết định rời bỏ triều đình, gây ra sự hoang mang cho Hoàng đế và các đại thần. Một năm sau, trong lễ Tết Hà Đăng, Ân Thận và Sơ Tranh tìm đến nhau giữa không khí huyền ảo của đèn lồng và pháo hoa, tượng trưng cho mối liên kết bền chặt của họ.