Kỷ Đồng Đồng bị giam trên sân thượng suốt cả đêm. Ngày hôm sau, cô được đưa vào bệnh viện, trong khi cha Kỷ cũng hối hả trở về. May mắn, cô chỉ bị sốt cao và tình trạng không nghiêm trọng, sau khi hạ sốt sẽ có thể về nhà nghỉ ngơi.
Không lâu sau, Kỷ Đồng Đồng trở nên gầy gò rõ rệt, trông rất đáng thương. Mẹ kế đưa cô đến ghế sofa. Khi cha Kỷ bước vào, ông ném đồ đạc lên sofa và hỏi người giúp việc về Kỷ Sơ Tranh. Người giúp việc sợ hãi chỉ lên lầu, nói rằng con bé vừa mới trở về.
"Hãy gọi Kỷ Sơ Tranh xuống đây cho tôi!" Cha Kỷ hét lên.
Mẹ kế can ngăn: "Ông làm gì mà tức giận thế, hãy bình tĩnh lại."
Cha Kỷ tức giận nói: "Nếu hôm nay tôi không giáo huấn nó nghiêm túc, không biết tương lai nó sẽ làm gì nữa."
Kỷ Đồng Đồng vẫn còn tái nhợt, mang vẻ mặt uất ức. Kỷ Sơ Tranh từ trên lầu đi xuống, mặc trang phục thoải mái, đôi tay đút trong túi vào bậc thang, bước xuống với tốc độ chậm rãi. Cha Kỷ gần như không nhận ra con gái mình, với kiểu tóc sặc sỡ và trang điểm kỳ quái.
Mẹ kế thấy sự tức giận của cha Kỷ dịu lại thì vội vàng tiếp lời: "Con bé còn nhỏ, đừng tức giận quá, giữa hai chị em chỉ là một chút mâu thuẫn nhỏ, Đồng Đồng đã không sao rồi, ông đừng lo lắng quá."
Cha Kỷ không hài lòng: "Mâu thuẫn nhỏ? Nó nhốt Đồng Đồng trên sân thượng cả đêm, nếu có chuyện gì xảy ra thì sao?" Ông nhìn Kỷ Sơ Tranh: "Tại sao con lại nhốt Đồng Đồng trên sân thượng?"
"Có chứng cứ không?" Kỷ Sơ Tranh hỏi lại với vẻ mặt lạnh lùng.
Cha Kỷ không mong đợi phản ứng như vậy từ con gái: "Đồng Đồng bảo rằng con bé thấy chính con khóa cửa nhốt nó."
"Vậy thì sao? Có ai chứng kiến không?" Kỷ Sơ Tranh đứng trên bậc thang, ánh mắt sắc bén nhìn xuống.
Kỷ Đồng Đồng không có chứng cứ để chứng minh điều cô nói. Kỷ Đồng Đồng vừa mờ ám chỉ đến Tam Mao, người bạn chơi đùa cùng cô.
Mẹ kế cảm thấy tình hình không mấy khả quan, cố gắng hòa giải: "Lão Kỷ, việc này chưa điều tra rõ ràng, sao ông có thể tức giận như vậy?"
Kỷ Đồng Đồng cũng nêu ý kiến: "Có lẽ là con nhìn lầm."
"Hừ, nói đến thật dễ dàng." Kỷ Sơ Tranh ngắt lời, "Tôi không làm."
Mẹ kế và Kỷ Đồng Đồng đều ngạc nhiên.
Khi Kỷ Đồng Đồng thể hiện vẻ bất mãn, cha Kỷ đã hạ giọng: "Đồng Đồng, con về phòng trước đi." Ông đồng ý cho qua chuyện này, sau đó ra lệnh cho Kỷ Sơ Tranh đi theo ông vào thư phòng.
Bên trong thư phòng, cha Kỷ hỏi: "Có phải con đã tìm người làm điều gì không?"
"Không phải." Kỷ Sơ Tranh bình tĩnh phủ nhận.
Cha Kỷ nhìn kỹ cô, vài phút trôi qua, ông nhíu mày: "Đồng Đồng là em gái con, cha không mong con chú ý đến nó, nhưng đừng luôn chống đối."
Kỷ Sơ Tranh tiến lên một bước, lấy điện thoại ra và phát một đoạn ghi âm. "Kỷ Đồng Đồng bảo tôi phải làm hại cô ấy, có tiền thì làm..."
Khuôn mặt cha Kỷ chuyển từ ngạc nhiên sang phẫn nộ. "Con đang nói gì vậy?"
Sơ Tranh bình tĩnh: "Kỷ Đồng Đồng và mẹ cô ta muốn lợi dụng tôi để thừa kế gia sản Kỷ gia."
Cha Kỷ bắt đầu ý thức được điều gì sai trái: "Con không sao chứ?"
"Con ổn." Sơ Tranh thu lại điện thoại và đi ra ngoài.
Cha Kỷ ngồi đó, suy nghĩ về những gì vừa xảy ra.
Trong phòng Kỷ Đồng Đồng, cô hỏi mẹ: "Chuyện của Kỷ Sơ Tranh là sao vậy? Cô ta giống như khác hẳn."
Mẹ kế nhíu mày: "Gần đây nó có quen biết với ai không?"
Kỷ Đồng Đồng trả lời: "Có một người tên Diệp Trầm."
Mẹ kế nắm tay Kỷ Đồng Đồng: "Mẹ sẽ điều tra cho rõ. Con cố gắng tránh xa cô ta một chút."
Kỷ Đồng Đồng không hài lòng: "Cô ta cho người nhốt con mà!"
"Đồng Đồng, mâu thuẫn nhỏ không nên khiến mọi chuyện rắc rối hơn."
"... Vâng, mẹ."
Diệp Trầm đối diện với những áp lực từ người khác và sự tự ti về bản thân trong cơn mưa lạnh. Kỷ Sơ Tranh xuất hiện và chăm sóc cho hắn khi hắn bất lực và đi vào trạng thái suy sụp. Sau khi được đưa tới bệnh viện, họ có những tương tác đầy cảm xúc và sự hiểu lầm xảy ra giữa hai người. Cuối cùng, Diệp Trầm quay lại trường học với những điều mới mẻ và một nhóm bạn đồng hành đang tìm cách vượt qua nỗi sợ hãi cùng nhau.
Kỷ Đồng Đồng bị giam trên sân thượng suốt đêm và được đưa vào bệnh viện với sốt cao. Cha Kỷ tức giận khi phát hiện cô bị nhốt do Kỷ Sơ Tranh, nhưng không có chứng cứ để chứng minh. Sau khi bị cha chất vấn, Kỷ Sơ Tranh bình tĩnh phủ nhận và đưa ra đoạn ghi âm về việc Kỷ Đồng Đồng muốn lợi dụng cô để thừa kế. Tình hình trở nên căng thẳng khi Kỷ Đồng Đồng hỏi mẹ kế về Kỷ Sơ Tranh, người đã thay đổi gần đây.
Kỷ Đồng ĐồngCha Kỷmẹ kếKỷ Sơ TranhNgười giúp việcTam MaoDiệp Trầm