Ngao Bưu muốn thuyết phục Sơ Tranh để cô cùng mình xây dựng một cơ đồ vĩ đại. Nhưng Sơ Tranh kiên quyết từ chối, nói rằng huy hoàng đó chỉ có thể do một mình cô tạo ra, nếu không sẽ không xứng với kết quả. Sau một hồi suy nghĩ, cô nhận ra rằng kho báu hải tặc không chỉ còn lại một hòn đảo mà có rất nhiều, và cô quyết định sẽ nắm giữ chúng tất cả.

Ngao Bưu cảm thấy khó chịu nhưng không biết nói gì, đành im lặng. Sơ Tranh không ngần ngại đe dọa hắn, khẳng định mạng sống của hắn phụ thuộc vào cô. Ngao Bưu cảm thấy nghẹn lại trong cổ họng khi hiểu được thực tế rằng mình không có quyền tự quyết định.

Khi Sơ Tranh chỉ huy những hải tặc khác đầu hàng, lòng họ tràn đầy lo lắng. Hải tặc mạnh nhất bọn họ, Ngao Bưu, cũng không thể đối phó với cô, thì họ hi vọng gì vào việc thắng lợi? Dần dần, một số người bắt đầu bỏ vũ khí, đầu hàng.

Sơ Tranh giao Ngao Bưu cho một hải tặc khác, rồi nàng tiếp tục tìm kiếm những người khác. Nàng phát hiện Đại đảo chủ và Diệp Tú Tú đang bị giam giữ cùng nhau trong một nhà tù. Cả hai người đều đã bị hành hạ khá nhiều, với Đại đảo chủ thì gãy cả chân, còn Diệp Tú Tú thì gần như ngất xỉu.

Khi được hỏi nên xử lý họ thế nào, Sơ Tranh quyết định không giết họ mà chỉ giam giữ, cảm thấy như vậy là an toàn nhất.

Trong khi tìm kiếm, Sơ Tranh gặp Trang Bình, người mà nàng đã từng quen biết. Hắn có vẻ rất chật vật, nói rằng vợ và con của hắn đã chết. Khi nghe những lời này, Sơ Tranh hiểu được sự đau khổ và bất lực của Trang Bình. Hắn không có khả năng để cứu giúp họ, và ngay cả việc báo thù cũng không dám nghĩ tới.

Sơ Tranh an ủi hắn, khẳng định rằng ai cũng sợ chết, nhưng không phải ai cũng có thể làm những điều cần thiết. Cuối cùng, Sơ Tranh quay lưng bỏ đi, để lại Trang Bình trong những suy tư về bản thân mình.

Khi về đến phòng, Sơ Tranh thấy Bộ Khinh đang ngồi viết chữ. Sau một thời gian thực hành, chữ viết của hắn cũng đã cải thiện khá nhiều. Bộ Khinh phấn khởi khi có Sơ Tranh khen ngợi, và hắn bày tỏ mong muốn được học cách viết tên nàng thật đẹp.

Sơ Tranh hướng dẫn hắn, và khi hai người gần gũi nhau, bầu không khí giữa họ dường như trở nên ngập tràn cảm xúc. Bộ Khinh cảm thấy tim mình đập mạnh khi gần nàng, và không thể cưỡng lại được sự hấp dẫn từ nàng. Cuộc trò chuyện giữa họ tự nhiên dẫn đến những cảm xúc sâu sắc hơn, khi Bộ Khinh cảm thấy ngại ngùng và xấu hổ trước sự quan tâm của Sơ Tranh. Dưới ánh mắt tràn đầy chiều sâu của nàng, hắn lặng lẽ đáp lại, tạo nên một khoảnh khắc thật đặc biệt giữa họ.

Tóm tắt chương này:

Sơ Tranh từ chối đề nghị của Ngao Bưu để cùng xây dựng một cơ đồ, khẳng định chỉ có mình cô mới có thể tạo ra vinh quang. Sau khi đánh bại nhiều hải tặc, Sơ Tranh phát hiện Đại đảo chủ và Diệp Tú Tú trong tình trạng bị giam giữ. Cô quyết định không giết họ, còn Trang Bình thể hiện sự đau khổ về cái chết của gia đình. Cuối cùng, khi trở về, Sơ Tranh có những khoảnh khắc ngọt ngào bên Bộ Khinh, nơi họ chia sẻ cảm xúc và gần gũi nhau hơn.

Tóm tắt chương trước:

Trang Bình không còn hy vọng trở về, nhưng khi Sơ Tranh xuất hiện, hắn nhanh chóng dẫn cô đi cứu những người bị giam giữ. Ngao Bưu, lãnh đạo hải tặc, nhận thấy sự xuất hiện của Sơ Tranh và cảm thấy có điều không ổn. Cuộc đối đầu giữa Sơ Tranh và Ngao Bưu diễn ra căng thẳng, với những lời lẽ đầy thách thức. Cuối cùng, Sơ Tranh đè bẹp Ngao Bưu và yêu cầu hắn giao lại địa bàn, tiết lộ những mâu thuẫn sâu xa của họ.