Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
Sơ Tranh cảm thấy thật khó hiểu khi mình không thể trực tiếp nhận được cái tên của mảnh vỡ thân phận. Cô không biết tại sao đối tượng bên ngoài lại phải thận trọng như vậy.
Cô lắng nghe được cuộc trò chuyện bên ngoài, và ý thức của cô dần trở nên rõ ràng hơn. Cô hiện đang ở dưới một tấm ván gỗ, ánh sáng yếu ớt chiếu qua một khe hở. Cô ngồi dưới đất, thân thể bị chắn, cảm thấy không thoải mái. Có vẻ như chủ đề này liên quan đến thây ma.
Cô cảm thấy mình đang trốn, vậy nên những người bên ngoài không thể là bạn của mình. Sơ Tranh tiếp tục giữ nguyên vị trí, chăm chú nghe động tĩnh xung quanh. Hai giọng nói từ xa cất lên, một người dặn dò cẩn thận khi đi xem.
Một người trong số đó bắt đầu đi về phía tấm ván gỗ, và khi sắp đi qua trước mặt cô, người đó dừng lại và nhìn về phía cô, đồng thời rút một thanh vũ khí.
Sơ Tranh phải hành động thật cẩn thận. Cô nhanh chóng quét mắt nhìn xung quanh và phát hiện mình đang cầm trong tay một cây côn sắt. Chẳng biết nó có phải là của cô hay không, nhưng giờ đây nó trở thành vũ khí của cô.
Người đàn ông bên ngoài hạ giọng quát gọi cô ra, và Sơ Tranh biết mình không còn cách nào khác. Cô từ từ đẩy tấm ván gỗ, và ngay lập tức cô lộ diện trước mặt ba người.
Cô đứng dậy, cầm côn sắt trong tay. Một nam một nữ ở cửa sổ tiến lại gần và làm rõ tình hình.
Gã đàn ông cầm vũ khí yêu cầu cô giao hết đồ đạc, nhưng Sơ Tranh chỉ mặc áo thun, quần thể thao và không mang gì khác. Cô giơ tay ra và cho thấy mình chỉ có cây côn.
Cô bước ra thêm hai bước, duy trì vẻ bình tĩnh trong ánh mắt khi đối diện với ba người. Họ trao đổi ánh mắt, và quyết định rằng việc giết cô có thể là lựa chọn tốt nhất cho họ.
Sơ Tranh không hề tỏ ra sợ hãi. Cô thậm chí còn cảm thấy hơi thích thú vì đây là một mối nguy hiểm. Người đàn ông cầm dao của nhóm bắt đầu tiến đến gần.
Nhưng ngay khi hắn ta lại gần, Sơ Tranh đã nhanh chóng ra tay. Côn sắt của cô va vào xương của hắn, phát ra âm thanh như xương cốt vỡ ra. Hành động này nhanh chóng kéo theo sự hỗn loạn trong không gian chật chội của siêu thị.
Bên ngoài, tiếng súng đã cắt ngang bầu không khí đang dần trở thành kinh khủng. Những thứ mà Sơ Tranh phải đối mặt càng trở nên đáng sợ hơn, và tình hình càng không khả quan khi cô phát hiện mình đang bị vây giữa một bầy zombie.
Sơ Tranh ngồi trên kệ hàng, bên dưới là tiếng gặm nhắm của những thây ma. Cô nhận ra rằng đâu đó xung quanh là mùi máu và sự thối rữa từ các zombie. Không thể quấy rầy bọn chúng, nhưng cô cần hiểu rõ hơn về tình trạng của bản thân.
Nguyên chủ của Sơ Tranh vừa tham gia vào một công ty lớn để thực tập, nhưng sự bùng phát của virus zombie đã làm đảo lộn mọi thứ. Nguyên chủ đã bị vây giữa đám thây ma, và cô đã mất mạng trong tình cảnh hỗn loạn đó.
Hiện tại, Sơ Tranh nhận ra mình đang ở thời điểm nguy hiểm, nơi mà nguyên chủ trong quá khứ đã bị cô lập bởi Kim Linh, một cô gái mà cô không hiểu lý do tại sao lại nhằm vào mình.
Sơ Tranh tỉnh dậy trong một hoàn cảnh nguy hiểm, xung quanh là tiếng động của zombie. Cô nhận ra mình đang ở trong một siêu thị, phải đối mặt với ba người lạ, trong đó có một kẻ cầm vũ khí đe dọa cô. Dù không có đồ đạc bên mình, Sơ Tranh bình tĩnh sử dụng cây côn sắt làm vũ khí tự vệ. Tuy nhiên, tình huống trở nên tồi tệ hơn khi cô nhận ra mình đang bị vây giữa một bầy zombie, liên tưởng đến cái chết của nguyên chủ khi virus zombie bùng phát.
Sơ Tranh quyết định rời đảo U Linh để tìm cách chữa trị cho bản thân, mặc dù sức khỏe của cô ngày càng xấu đi. Cô và Bộ Khinh, với sự hỗ trợ của một số hải tặc, trải qua hành trình dài từ biển vào đất liền. Dù nhiều lần lo lắng cho nhau, tình cảm giữa họ dần gắn bó hơn. Tuy nhiên, khi Sơ Tranh không còn sức lực và rời đi, Bộ Khinh lo lắng cho số phận của cô. Cuối cùng, mọi người chỉ tìm thấy bức thư và một chút ngân phiếu, trong khi Bộ Khinh và Sơ Tranh biến mất, để lại những hồi ức buồn trong lòng mọi người.
zombietình huống nguy hiểmmất mạngtình huống nguy hiểmvũ khíthây ma