Sơ Tranh tỉnh lại và phát hiện mình đang nằm trong một chiếc quan tài không đóng kín. Bầu trời tối tăm và nặng nề, không khí tràn ngập mùi máu cùng sự thối rữa. Xung quanh, những tiếng trống trận và tiếng chém giết vang lên, khiến cô cảm thấy hoang mang.
Cô ngồi dậy, thầm nghĩ đến tình trạng của mình. Quan tài chất đống trên vô số thi thể, như một ngọn núi cô đơn. Xung quanh, những loài thú mang khí thức đen tối đang tìm kiếm thức ăn, thỉnh thoảng có tiếng nhấm nuốt vang lên đầy ghê rợn.
Sơ Tranh không khỏi hoang mang, không biết mình đang ở đâu hay mình là ai. Lúc này, cô chỉ có thể cầu nguyện mình không bị đụng đến. Cô nhớ lại Cửu Châu Đại Lục, nơi có nhiều chủng tộc cùng sinh sống, nhưng con người và ma thú luôn trong tình trạng chiến tranh không ngừng. Mặc dù có những khoảng thời gian hòa bình, nhưng hiện tại là thời kỳ hỗn loạn.
Nguyên thân của Sơ Tranh là một cô gái lang thang, không biết thân nhân, sống một cuộc đời khổ cực. Sau khi được sư phụ nhận nuôi, cuộc sống của cô đã thay đổi. Mặc dù không có thiên phú đặc biệt, nhưng cô vẫn trở thành đệ tử của trưởng lão tông phái Mạnh Vị Hàn. Thời gian huấn luyện giúp cô sống trong cảnh được nâng niu như công chúa. Tuy nhiên, sự thật phũ phàng là Mạnh Vị Hàn không xem cô là đệ tử, mà chỉ muốn sử dụng cô để phục sinh một người khác. Khi khám phá ra điều này, Sơ Tranh cảm thấy tuyệt vọng nhưng không thể rời bỏ Mạnh Vị Hàn, vì mạng sống của cô đã được hắn cứu.
Khi Mạnh Vị Hàn thực hiện kế hoạch của mình, Sơ Tranh phát hiện cô vẫn tồn tại, nhưng chỉ là một linh hồn. Cô nhìn thấy cơ thể mình bị chiếm dụng và nhận ra Mạnh Vị Hàn đang thể hiện tình cảm với người chiếm thân xác của cô. Sự phản bội đó khiến lòng cô bị tổn thương. Sau đó, Sơ Tranh lại rơi vào một bóng tối dày đặc và khi tỉnh lại, thấy mình trong một cơ thể xa lạ, và lại gặp Mạnh Vị Hàn cùng người khác.
Nguyên chủ từng chết một lần, không muốn chết nữa, nên đã cầu xin Mạnh Vị Hàn tha cho mình, nhưng hắn không chấp nhận. Sơ Tranh ngao ngán nhìn bầu trời u ám, cảm thấy như bị cuốn vào một kịch bản bi thảm mà chính mình không có quyền quyết định.
Cô quyết định phải tìm cách sinh tồn trong trạng thái kỳ lạ này. Mặc dù không thừa hưởng ký ức của cơ thể mới, nhưng cô biết mình rất đói, và việc đầu tiên cần làm là tìm thức ăn. Cô cẩn thận nhìn ra ngoài từ chiếc quan tài, quan sát những con ma thú xung quanh đang tìm kiếm thức ăn trong đống đổ nát.
Đột nhiên, một con ma thú với đôi mắt to lớn như chuông đồng xuất hiện, khiến Sơ Tranh hoảng sợ. Cô chưa kịp chuẩn bị, chiếc quan tài đã bị lật nhào. Trong tình thế nguy hiểm, Sơ Tranh sử dụng năng lực của mình để kéo bản thân ra ngoài, khiến chiếc quan tài lăn lộn một cách hỗn độn. Mặc dù trời đất đảo lộn, cô lập tức đứng dậy, nhưng bầu không khí trở nên căng thẳng và kỳ quặc.
Ngay sau đó, ma thú trên cao gầm nhẹ, và một cuộc truy đuổi bắt đầu khi chúng nhận ra có thức ăn. Sơ Tranh phải chạy trốn, leo lên "ngọn núi" làm từ quan tài để tránh những con ma thú đang lao tới. Trong không khí, ánh sáng bạc lấp lánh khi cô chiến đấu với những sinh vật khát máu đó, liều lĩnh chạy trốn khỏi tình huống nguy hiểm này.
Sơ Tranh tỉnh lại trong một chiếc quan tài giữa bầu trời tối tăm và mùi máu thối rữa. Cô hoang mang không nhớ mình là ai và nơi mình đang ở. Nhớ lại cuộc sống khổ cực trước đây và sự phản bội từ Mạnh Vị Hàn, cô quyết định tìm cách sinh tồn trong cơ thể mới. Khi bị ma thú truy đuổi, Sơ Tranh phải chạy trốn và chiến đấu để sống sót, đối mặt với những nguy hiểm và cuộc sống hỗn loạn xung quanh.
Phí Giáng và Sơ Tranh trải qua một buổi tối ấm áp bên nhau. Sơ Tranh nhận ra món quà mình tặng, một viên đá, đã được Phí Giáng đánh giá cao và khẳng định nó có giá trị vì tình cảm mà cô gửi gắm. Khi bữa tối diễn ra, không khí trở nên ngọt ngào và ấm áp, dẫn đến một khoảnh khắc thân mật giữa họ. Phí Giáng thậm chí hứa sẽ không bán bất kỳ món quà nào mà Sơ Tranh tặng, thể hiện sự trân trọng trong tình cảm của cả hai.