Sơ Tranh chạy ra một khoảng cách, ma thú không đuổi kịp cô, mùi hương của cỏ cây hòa quyện với không khí nặng mùi thối rữa. Sau khi xác định không còn ma thú nào đằng sau, cô dựa vào một gốc cây để thở. Vừa mới đến mà đã gặp phải tình huống khẩn cấp như vậy khiến cô cảm thấy hoảng sợ.
Sau khi thở vài hơi, Sơ Tranh cúi đầu nhìn trang phục trên người. Chất liệu vải lạnh lẽo, trơn láng và mềm mại, rõ ràng không phải thứ mà người bình thường có thể mặc. Cô lục lọi từ đầu đến chân và tìm thấy một chiếc ví tiền, bên trong chứa một khối ngọc bội với hai chữ khắc trên đó: "Trầm Âm."
Ngoài ra, cô còn phát hiện trên vạt áo của mình cũng có hai chữ "Trầm Âm". Có lẽ đây chính là tên của thân thể mà cô đang chiếm hữu. Trong trí nhớ của nguyên chủ, không có bất kỳ ký ức nào liên quan đến thân thể này, điều đó khiến Sơ Tranh cảm thấy phiền muộn. Trước mắt, cái cô cần là đồ ăn vì bụng đang réo rắc.
Trong lúc ăn, Sơ Tranh chợt kiểm tra nhiệm vụ chính tuyến của trò chơi: [Chủ tuyến: Mời người chơi trấn áp ma thú, tiến độ 0%.] Cô nhíu mày: "Trấn áp này là cạo chết hay tàn sát?" Cảm giác như năng lực lý giải của cô đang bị thử thách.
Sau khi suy nghĩ một hồi mà không có cách nào tìm ra, Sơ Tranh quyết định hành động theo hoàn cảnh.
[Nhiệm vụ chính tuyến: Mời thu hoạch ba cái ma thú linh hạch, thời hạn hai canh giờ.]
Sơ Tranh chớp mắt: "Tự mình đi bắt à?" Vương Giả, một người bạn đồng hành với cô trong trò chơi, mỉm cười đáp: [Tiểu tỷ tỷ, có nhớ chúng ta làm gì không, không cần cô tự động thủ đâu! Cô tự động thủ không tính nha.]
Sơ Tranh biết rằng nhiệm vụ sẽ không tính nếu cô làm điều đó một cách tự phát, nhưng cứ thả lỏng một chút, không cần phải nghiêm trọng hóa vấn đề. Sau khi ăn no, cô nhẹ nhàng đứng dậy, nhưng không lâu sau thì cảm thấy thân thể cực kỳ mệt mỏi. Giống như thể lực của cô đang dần bị tiêu hao.
Sơ Tranh chửi thầm trong lòng: "Mẹ! Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Vương Giả lại lên tiếng: [Tiểu tỷ tỷ, ta đề nghị cô trở về nhặt cái quan tài kia về nha.] Cô ngạc nhiên: "Vì sao?" [Chỉ là đề nghị thôi mà.] Vương Giả nói một cách giòn giã.
Nhớ lại ký ức mà cô tiếp thu được, Sơ Tranh biết rằng nguyên chủ trong thân thể này luôn cảm thấy yếu ớt, nên khi bị phát hiện bởi bọn Mạnh Vị Hàn, thậm chí không có cơ hội để phản kháng.
Mẫu quan tài...
Không lẽ cô bị thiết lập là một con ma cà rồng? Không, điều đó không thể xảy ra! Tuy không biết lý do chính xác mà Vương Giả đưa ra đề nghị đó, nhưng cô quyết định nghe theo.
Quan tài nằm dưới chân "núi", bao quanh là một vài con ma thú đang lảng vảng, trong đó một con đang dùng móng vuốt của nó cố lật ngược quan tài nhưng không thành công. Sự sốt ruột của nó thể hiện rõ ràng với tiếng gầm đầy bực bội.
Cảm giác như mình đang nhìn thấy một cảnh tượng kỳ quái trước mắt, Sơ Tranh tự hỏi làm cách nào để lấy quan tài mà không bị phát hiện.
Cô nhẹ nhàng tiến đến gần quan tài, nhưng bỗng một con ma thú ngoài lề ngẩng đầu nhìn cô với cặp mắt lớn đầy ngạc nhiên. Tim cô đập nhanh, đột ngột nhận ra tình hình sẽ không dễ dàng như cô nghĩ.
Bằng một quyết định nhanh chóng, Sơ Tranh ném đá vào một trong những con ma thú đang chiến đấu. Liền ngay đó, một cuộc chiến tranh nổ ra giữa chúng, tạo cơ hội cho cô tiếp cận quan tài. Tuy nhiên, khi cô vừa đến gần, con ma thú trước mặt bỗng quay lại nhìn cô.
Cảm giác hồi hộp ồ ạt xô tới, Sơ Tranh hốt hoảng kéo quan tài vào không gian của mình rồi lập tức chạy trốn. Con ma thú gầm lên, còn những con khác đều quay lại chú ý vào cô. Cảnh tượng như một bức tranh kỳ diệu khi nhìn từ trên cao, nhưng với Sơ Tranh, việc này vô cùng căng thẳng.
Cuối cùng, trời ơi, cô cũng đã thoát khỏi chúng! Cảm giác nhẹ nhõm chỉ tồn tại trong chốc lát, vì thân thể cô lại bắt đầu cảm thấy kiệt sức. Cô thở hổn hển cố gắng ổn định lại sức lực, vừa tức giận vừa tự hỏi tại sao mình lại bị như vậy.
Cô mở chiếc quan tài ra và cảm thấy thật kỳ lạ với vẻ ngoài của nó, không giống như một chiếc quan tài thực thụ mà giống một tác phẩm nghệ thuật với các hoa văn tinh xảo. Tuy nhiên, điều làm cô băn khoăn là chiếc quan tài không có nắp, và cô nghi ngờ rằng có lẽ nó đã bị chôn vùi đâu đó.
Không thể nào đào bới trong tình huống nguy hiểm như vậy, nên cô chỉ còn cách đứng im quan sát. Sau khi ngắm nghía, thân thể Sơ Tranh cảm giác như đỡ mệt hơn. Cô không thể lý giải được, chỉ có thể quyết định bỏ qua cảm giác ấy và nhanh chóng thực hiện nhiệm vụ trước mắt. Nhưng bất chấp việc cất giữ quan tài, cô lại cảm thấy thể lực bắt đầu tiêu hao một lần nữa.
Liệu đây là gì? Nhiệm vụ quái quỷ nào đây? Cô không thể không nghi ngờ về sức mạnh bí ẩn từ chiếc quan tài này.
Sơ Tranh gặp nguy hiểm khi bị ma thú đuổi theo nhưng kịp thời trốn thoát. Cô khám phá bản thân đang chiếm hữu thân thể với tên gọi 'Trầm Âm' và nhận nhiệm vụ thu hoạch ma thú. Sau khi ăn, cô cảm thấy mệt mỏi và quyết định nghe theo lời Vương Giả về chiếc quan tài mà nguyên chủ từng sở hữu. Cô phải đối mặt với những con ma thú để lấy quan tài, nhưng sau khi thành công, cảm giác kiệt sức lại ập tới. Trong lúc cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, cô băn khoăn về sức mạnh bí ẩn từ chiếc quan tài này.
Sơ Tranh tỉnh lại trong một chiếc quan tài giữa bầu trời tối tăm và mùi máu thối rữa. Cô hoang mang không nhớ mình là ai và nơi mình đang ở. Nhớ lại cuộc sống khổ cực trước đây và sự phản bội từ Mạnh Vị Hàn, cô quyết định tìm cách sinh tồn trong cơ thể mới. Khi bị ma thú truy đuổi, Sơ Tranh phải chạy trốn và chiến đấu để sống sót, đối mặt với những nguy hiểm và cuộc sống hỗn loạn xung quanh.