Lục Vinh lần đầu tiên biết đến những sinh vật kỳ lạ này từ khi còn nhỏ. Không rõ nguyên nhân, ông có khả năng nhìn thấy chúng trong một khoảng thời gian. Gia đình ông tỏ ra lo lắng, cho rằng ông gặp ma quái, và đã dẫn ông đi tìm các đại sư nổi tiếng để trị liệu, nhưng không ai giúp được. Cuối cùng, ông cũng mất khả năng nhìn thấy chúng, nhưng hình ảnh những sinh vật đó vẫn ám ảnh trong tâm trí ông, không thể nào quên.
Sau một thời gian, ông tình cờ phát hiện rằng chúng không phải là quỷ, mà là một loại sinh vật khác, kỳ lạ hơn, không thuộc về thế giới này. Khi ấy, ông đã không còn nhìn thấy chúng nữa và đã trưởng thành, vì vậy, ông không còn sợ hãi nữa. Ông yêu một cô tiểu thư nhà Tinh, và đã từng mơ ước sống bên cô cho đến già. Thế nhưng, mọi thứ đổ vỡ khi những kẻ khác cố tình chia rẽ họ, và cô ấy đã chết. Ông quy mọi lỗi lầm cho những kẻ này, đổ mọi hận thù lên đầu họ.
Khi còn là một chàng trai nghèo, ông không đủ sức để đối phó với sức mạnh của gia đình Tinh. Khi cô tiểu thư qua đời, ông chìm đắm trong nỗi đau, và từ đó, ông bắt đầu phát triển ý tưởng trả thù. Ông tình cờ tìm thấy một quyển sách nói về những sinh vật mà ông đã thấy trước đây, bao gồm các đặc điểm và tập tính của chúng.
Thời gian trôi qua, ông mày mò nghiên cứu về những sinh vật này và nhận ra chúng sống nhờ vào cơ thể con người mà không gây tổn hại lớn. Nhưng khi cho con người ăn những sinh vật này, nó sẽ trở thành thứ độc dược cực kỳ nguy hiểm. Lục Vinh đã dành nhiều thời gian để nghiên cứu và lập kế hoạch. Ông nhận ra rằng nếu hạ độc người Tinh gia, không ai có thể phát hiện ra, vì những sinh vật này không thể bị kiểm tra bằng công nghệ thông thường.
Cuối cùng, ông đã thực hiện thành công kế hoạch của mình. Bệnh tật âm thầm xâm chiếm Tinh gia, nhưng không may cho ông, họ đã tìm thấy sự giúp đỡ từ một người khác, khiến cho kế hoạch của ông thất bại. Trong lúc tuyệt vọng, ông đã trải qua nhiều thí nghiệm với chính bản thân mình. Ông đã hy vọng rằng sức chịu đựng của ông sẽ khiến ông có thể kết thúc mọi thứ, nhưng trong một lần xô xát, ông bất ngờ ngất đi và khi tỉnh dậy, ông phát hiện mình đã trẻ lại ít nhất ba mươi tuổi.
Lục Vinh rơi vào vòng luẩn quẩn, liên tục trải qua chu kỳ già yếu rồi trẻ lại. Ông đã không nhớ rõ mình đã trải qua bao nhiêu lần như vậy. Dù rất muốn kết thúc cuộc đời, ông vẫn không thể. Những cơn đau đớn hành hạ ông, nên ông quyết định tìm cách đổi lấy một cơ thể khỏe mạnh hơn.
Cuối cùng, ông tin rằng Tinh Thần có thể giúp ông trong việc này. Ông đã phái người theo dõi Tinh Thần và phát hiện ra rằng hắn đang phát triển một trò chơi có tên gọi "Phồn Tinh", nơi mà ông nghi ngờ có liên quan đến các sinh vật mà ông đang tìm kiếm.
Ông nghĩ rằng đây có thể là cơ hội cuối cùng của mình, và quyết định bắt Tinh Thần để ép buộc hắn tiết lộ mọi thông tin. Tuy nhiên, trong quá trình này, bất ngờ xảy ra và Tinh Thần bị giết. Chính điều này đã làm mọi thứ trở nên rối ren thêm.
Qua những thông tin điều tra sau này, người ta tìm ra rằng Lục Vinh đã chết từ rất lâu và những gì còn lại chỉ là một quá khứ mờ mịt. Lịch sử gia đình ông có những điểm tối nghĩa, và những mảnh ghép cuộc đời ông không thể nối lại với nhau như mong muốn.
Lục Vinh từ nhỏ đã thấy những sinh vật kỳ lạ, nhưng sau này không còn khả năng này. Ông yêu cô tiểu thư nhà Tinh, nhưng mọi thứ tan vỡ khi cô qua đời. Quyết tâm trả thù, ông nghiên cứu về những sinh vật đó và lập kế hoạch hạ độc Tinh gia. Tuy nhiên, kế hoạch thất bại khi họ được trợ giúp từ người khác. Trong quá trình tìm kiếm sức mạnh, ông trẻ lại và không thể chấm dứt cuộc sống đau đớn. Cuối cùng, ông tìm cách tiếp cận Tinh Thần nhưng mọi chuyện trở nên hỗn loạn khi Tinh Thần bị giết, để lại nhiều bí ẩn về quá khứ của Lục Vinh.
Lục Vinh đề nghị với Sơ Tranh để sử dụng một vật phẩm, đảm bảo không gây hại. Sơ Tranh từ chối nhưng phản ứng khi nhìn thấy sự hỗn loạn do Lục Vinh gây ra. Cô giải cứu Tinh Kiều và bắt đầu thẩm vấn Lục Vinh về những sinh vật mô phỏng mà ông ta triệu hồi. Trong quá trình hỏi cung, Lục Vinh thú nhận về cơn đau đớn trong thân thể mình và mong muốn đổi thân thể, mở ra những bí ẩn về hắn và những sinh vật kia.