Có lẽ chính câu nói cuối cùng của Sơ Tranh đã chạm đến góc khuất nhất trong trái tim Thẩm Liệu. Cậu đột nhiên vươn tay ôm lấy Sơ Tranh. Quản gia vừa đuổi đến thì bất ngờ thấy cảnh tượng này.

Thẩm Liệu không rõ vì sao lại có người bảo cậu đi lừa gạt tình cảm người khác. Nhưng cậu chưa bao giờ có tình cảm với ai nên hoàn toàn không hiểu nổi. Mấy người kia chỉ định cảnh cáo cậu thôi. Sơ Tranh bảo quản gia tìm camera giám sát khu vực đó rồi đưa cho Thẩm Liệu xác nhận. Mấy người đó còn ngang nhiên nhận tội, không ngờ có người thực sự dám kiếm chuyện nên cứ thế bước tới.

Quản gia tìm thấy bọn họ ở trong nhà. Sơ Tranh đưa Thẩm Liệu theo cùng. "Anh ở trên xe chờ đi." Sơ Tranh nói với Thẩm Liệu rồi tự tin đi xuống cùng vệ sĩ và quản gia. Thẩm Liệu muốn xuống cùng nhưng phát hiện cửa xe đã bị khóa. Cậu lo lắng nhìn ra ngoài nhưng vẫn không thấy Sơ Tranh.

Thời gian trôi qua chậm chạp. Khoảng nửa tiếng sau, Sơ Tranh quay lại cùng quản gia, còn mấy tên kia thì cúi gục đầu không còn vẻ huênh hoang như trước. Sơ Tranh mở cửa xe: "Xin lỗi đi." Mấy tên vội xếp hàng, đồng loạt cúi người: "Thật xin lỗi, hãy tha lỗi cho bọn tôi."

Thẩm Liệu ngạc nhiên trước màn xin lỗi dồn dập, mãi vẫn chưa thể hoàn hồn. "Nếu vẫn chưa hết giận, anh cứ nói cách xử lý." Sau khi hoàn hồn, Thẩm Liệu vội lắc đầu. Quản gia cảm thấy Thẩm Liệu giống như một cậu bé ngoan ngoãn đang bị dụ dỗ làm chuyện xấu. "Được rồi," Sơ Tranh nói, "nếu Thẩm Liệu không muốn thì thôi."

"Mấy người nếu còn lần sau..." "Không dám, không dám nữa," Mấy tên đó vội vã lôi kéo nhau trốn thoát, không dám ở lại nữa.

Mấy người này tìm Thẩm Liệu để gây chuyện vì có người mạo danh cậu làm điều sai trái, mới dẫn đến việc này. Họ chưa từng thấy "Thẩm Liệu" nên chỉ có thể tự đi điều tra. Vì vậy mà Thẩm Liệu gặp rắc rối. Cậu không rõ tình hình, nhưng Sơ Tranh không có ý định giấu, kể lại những gì mấy tên kia khai báo cho Thẩm Liệu nghe. Thẩm Liệu chắc đã đoán ra người nào nên sắc mặt chợt biến đổi.

"Anh biết là ai à?" "Sao cơ?" "Không có gì." Sơ Tranh không hỏi thêm, "Tôi sẽ giúp anh xử lý việc này." "Xử lý thế nào?" Thẩm Liệu không rõ về những chuyện này, gặp phải cũng không biết nên xử lý thế nào. "Người này dám dùng tên anh để lừa đảo, chắc chắn không thể dễ dàng bỏ qua." Sơ Tranh xoa đầu cậu, "Yên tâm, tôi sẽ chú ý, không gây ra động tĩnh lớn đâu."

Lấy danh nghĩa Thẩm Liệu gây chuyện không phải ai khác mà chính là đàn em của Tạ Mục. Họ thường xuyên sai bảo Thẩm Liệu. Khi mạo danh Thẩm Liệu, bọn họ không thấy sai trái gì. Thế nên việc họ mạo danh cậu để lừa tình không hề xa lạ.

Và rồi, Tạ Mục cảm thấy mình từ khi trở về bệnh viện liên tục gặp xui xẻo. Hắn nghe theo lời bạn bè đi xin bùa nhưng toàn bùa dởm. Trong khi bản thân lo chưa xong thì cũng không có thời gian quấy rầy Thẩm Liệu. Vì vậy, thành tích của Thẩm Liệu không bị ảnh hưởng, tăng lên nhiều, bỏ xa Đỗ Nhược.

Đỗ Nhược nhìn thành tích tăng vọt của Thẩm Liệu mà chán nản. Còn Tạ Mục mặc kệ không quan tâm tới chuyện thành tích vì hắn bận lo cho vận xui của mình.

Một lần, vào tiết thể dục, Tạ Mục bị ném đồ trúng tay nên xin phép nghỉ không học. Hắn đi tới căng tin, định đi qua đường nhỏ thì gặp Thẩm Liệu và một người khác. Hắn theo bản năng nấp vào chỗ khác. Tạ Mục thấy người đang nói chuyện cùng Thẩm Liệu là Sơ Tranh. Hắn không tin vào mắt mình khi thấy họ thân mật với nhau, Thẩm Liệu hơi cúi đầu nhưng không hề kháng cự. Tạ Mục không thể đứng yên, cơn giận bốc lên khiến hắn không kịp suy nghĩ và lao ra ngay lập tức.

Tóm tắt chương trước:

Thẩm Liệu trở về sau khi thăm bệnh viện và nhìn thấy Tạ Mục quay lại trường sau thời gian nằm viện. Trong lớp học, Thẩm Liệu bị thầy giáo la mắng vì quên mang sách, và Sơ Tranh lên tiếng bênh vực Tạ Mục. Câu chuyện trở nên căng thẳng khi Thẩm Liệu bị một nhóm người lạ tấn công trong ngõ nhỏ. Sơ Tranh phát hiện và lập tức quay lại giúp Thẩm Liệu, thể hiện tình bạn và sự bảo vệ của cô đối với cậu.

Tóm tắt chương này:

Sơ Tranh giúp Thẩm Liệu đối phó với những người mạo danh cậu để gây chuyện và lừa gạt. Sau khi xử lý xong sự việc, Thẩm Liệu cảm thấy lo lắng nhưng Sơ Tranh cam kết sẽ giúp đỡ. Trong khi đó, Tạ Mục cảm thấy xui xẻo và lo lắng về thành tích học tập của Thẩm Liệu. Cuối cùng, khi Tạ Mục thấy Thẩm Liệu và Sơ Tranh thân mật với nhau, cơn giận của hắn bùng phát, dẫn đến một phản ứng không thể lường trước.