Sơ Tranh nói chuyện với Tiểu Hồ Ly mà không để ý đến Tịch Lan. Tịch Lan nắm chặt lòng bàn tay, cố bỏ qua cơn giận: "Sơ Tranh, ta không muốn gây thù với ngươi."
Tịch Lan thể hiện vẻ mặt bị dồn vào thế khó, như muốn nói "ta cũng chỉ vì lo lắng cho ngươi, đừng ép ta". Sơ Tranh lạnh lùng đáp: "Vậy thì cút đi."
"Tốt nhất ngươi hãy giao Tuyết Uyên cho ta, để ta nhớ ân tình mà ngươi đã cứu ta, ta sẽ tha cho ngươi." Tịch Lan yêu cầu. Sơ Tranh không thèm nghe, chỉ đẩy một người lao tới sang một bên, thầm nghĩ: "Mạng của ta cần ngươi tha sao?"
Vừa nói, Sơ Tranh vừa dùng ngân tuyến quấn lấy một người trong hai kẻ tấn công rồi ném về phía Tịch Lan. Tịch Lan nhận ra sự bất thường nhưng người kia đã mất kiểm soát, lao thẳng về phía nàng.
"Ngươi không thể đối phó được với bọn họ." Tịch Lan nói với một giọng châm biếm, nhưng sự khẳng định đó chỉ khiến tình thế thêm căng thẳng.
Hai người kia cứ liên tục lao về phía Sơ Tranh, bất chấp sự đau đớn. Sơ Tranh chớp mắt một cái, sử dụng pháp thuật của mình để quăng bọn họ xuống đất. Tịch Lan hoảng hốt nhận ra không còn điều khiển được nữa.
"Bọn họ không biết đau đớn," nàng nói, tỏ vẻ lo ngại. "Sơ Tranh, ngươi phải trả giá cho điều này!"
Tịch Lan thất vọng lắc đầu khi nghe Thanh Tiêu xuất hiện, vẻ mặt căng thẳng. "Phu quân... Thượng thần Sơ Tranh bỗng nhiên khiến bọn họ tấn công ta," nàng giải thích với một chút sợ hãi.
"Bọn họ không phải là người của ta," Sơ Tranh lạnh lùng trả lời.
Nhưng Thanh Tiêu quá tức giận mà không chịu thừa nhận điều ấy, chỉ trích Sơ Tranh dù chưa hiểu rõ mọi chuyện. Tich Lan nhân cơ hội yếu đuối cũng cố gắng làm cho bản thân đáng thương hơn để thu hút sự bảo vệ từ các nam nhân.
Trong khi hai người kia vùng vẫy trên mặt đất, tới khi họ đứng dậy, mọi người đều cảm thấy điều kỳ quái diễn ra. Tịch Lan hoang mang, và khi hai người kia quỳ xuống, sự hoảng sợ tràn ngập.
Thanh Tiêu nhanh chóng đứng về phía Tịch Lan, trong khi Sơ Tranh mỉm cười, không hiểu sao nàng lại trở thành mục tiêu trong một trò chơi sai lầm này.
"Họ quỳ trước ta... ta không biết lý do," Tịch Lan nói trong hoảng loạn, kêu cứu.
Cuộc đối đầu căng thẳng này tiếp tục, khi các bên đều cố tìm ra sự thật trong gian nan.
Trong một cuộc đối đầu căng thẳng, Tịch Lan cố gắng thuyết phục Sơ Tranh nhưng bị từ chối. Sơ Tranh sử dụng pháp thuật để gây rối loạn cho những kẻ tấn công, khiến Tịch Lan hoang mang khi thấy chúng mất kiểm soát. Thanh Tiêu can thiệp, bênh vực Tịch Lan mà không hiểu rõ nguyên nhân. Tình huống trở nên phức tạp khi hai kẻ tấn công quỳ xuống trước Sơ Tranh, làm Tịch Lan hoảng sợ, tạo nên một không khí đầy bất ổn và căng thẳng giữa các nhân vật.
Sơ Tranh yêu cầu Hổ Vương phát Tiên Linh Diệp cho nhóm yêu tinh, dẫn đến việc tu vi của họ tăng tiến nhanh chóng. Lang Vương đến tìm Sơ Tranh gây rối với Hổ Vương vì tin rằng cô đã làm tổn thương con trai mình. Mâu thuẫn giữa Hổ Vương và Lang Vương ngày càng căng thẳng. Trong khi đó, Tịch Lan xuất hiện và đề xuất hợp tác với Tiểu Hồ Ly để khôi phục sức mạnh cho hắn, nhưng Sơ Tranh kiên quyết từ chối. Cảnh hỗn loạn dưới chân núi diễn ra khi Hổ Vương ra lệnh cho tiểu yêu tinh tấn công.
Pháp thuậtTấn cônghoảng loạncăng thẳnghoảng loạnTấn côngPháp thuậtđối đầu