Sắc mặt Thanh Tiêu tái xanh, anh ta nhìn chằm chằm vào Sơ Tranh, như thể muốn tìm ra một điều gì đó từ cô. Sơ Tranh quả thực khiến người ta khó hiểu, trước đây cô không như vậy.

Khi một người trong đám đông bất ngờ hỏi "Đây có phải là quỷ hầu không?", không khí trở nên căng thẳng. Một người chỉ vào cổ của Tịch Lan và nói, "Nhìn cổ của cô ấy đi, đây chính là quỷ hầu." Cổ của Tịch Lan có hoa văn giống như một người khác trong nhóm.

Quỷ hầu là một khái niệm xuất hiện đầu tiên trong Ma tộc, nơi mà họ sử dụng các biện pháp để khống chế người tu đạo và biến họ thành quỷ hầu để chiến đấu và thu thập thông tin. Dù Ma tộc và Thần tộc hiện đã hòa bình, sự xuất hiện của quỷ hầu lại khiến mọi người hoang mang.

Tuyết Uyên, một kẻ có phần kiêu ngạo, cho rằng không ai nhận ra thuật ngự hồn, giải thích rằng loại thuật này khiến chủ nhân và con rối có hoa văn giống nhau. Mọi người không hiểu thuật ngự hồn là gì, nhưng họ đều biết quỷ hầu là một sản phẩm của Ma tộc.

Tịch Lan trở nên tái nhợt khi nghe Tuyết Uyên chỉ trích. Cô ta cảm thấy áp lực và không thể tìm giải pháp nào khả thi trong hoàn cảnh này. Tuyết Uyên để lại một cảm giác không dễ chịu khi bảo nàng hãy xác minh hai người kia bằng cách vung tay áo lên, khiến Tịch Lan càng thêm lo lắng.

Khi tất cả ánh mắt đổ dồn vào Tịch Lan, nàng ta cảm thấy hoảng loạn, không biết phải làm gì trong tình huống này. Họ bắt đầu đặt câu hỏi, và sự nghi ngờ dồn dập đến từ mọi người xung quanh.

"Nàng đừng vội." Thanh Tiêu cố gắng an ủi Tịch Lan khi thấy nàng khóc lóc. Tịch Lan chỉ vào Sơ Tranh, nói rằng cô đã hãm hại nàng. Sơ Tranh không thể chịu nổi và cắt ngang lời nàng ta, chất vấn tại sao trước đó Tịch Lan không đưa ra chứng cứ gì.

Tịch Lan bối rối trước những câu hỏi từ người khác và không thể tìm được lý do hợp lý để biện minh cho mình. Mỗi điều mà nàng nói đều bị Sơ Tranh phản bác ngay lập tức, đưa Tịch Lan vào thế khó.

Sơ Tranh thẳng thừng rằng việc nhìn cơ thể là điều bình thường và ngụ ý rằng Tịch Lan không nên xấu hổ. Các thành viên trong đám đông có thể cảm nhận căng thẳng, và Tuyết Uyên cũng không muốn can thiệp vì tình hình quá rối ren.

Khi Tịch Lan bị ép vào thế bí, nàng ta dần trở nên hốt hoảng, không biết nên nói gì tiếp theo. Cuối cùng, khi bị dồn vào chân tường bởi những câu hỏi, nàng ta cảm thấy mình không thể thoát ra khỏi tình huống này. Sự châm chọc từ Sơ Tranh càng khiến Tịch Lan thêm bối rối, và nàng ta không biết nói gì để biện minh cho mình.

Tóm tắt chương này:

Sự xuất hiện của quỷ hầu gây hoang mang trong đám đông. Tịch Lan bị chỉ trích và lâm vào thế bí khi bị nghi ngờ là quỷ hầu. Sơ Tranh chất vấn Tịch Lan về cáo buộc của nàng, khiến tình hình trở nên căng thẳng hơn. Tịch Lan bối rối không biết biện minh ra sao, trong khi Tuyết Uyên và Thanh Tiêu cố gắng an ủi và đưa ra lý lẽ. Áp lực từ những câu hỏi liên tiếp khiến Tịch Lan ngày càng hoảng sợ và không thoát ra được khỏi cuộc tranh luận này.

Tóm tắt chương trước:

Trong một cuộc đối đầu căng thẳng, Tịch Lan cố gắng thuyết phục Sơ Tranh nhưng bị từ chối. Sơ Tranh sử dụng pháp thuật để gây rối loạn cho những kẻ tấn công, khiến Tịch Lan hoang mang khi thấy chúng mất kiểm soát. Thanh Tiêu can thiệp, bênh vực Tịch Lan mà không hiểu rõ nguyên nhân. Tình huống trở nên phức tạp khi hai kẻ tấn công quỳ xuống trước Sơ Tranh, làm Tịch Lan hoảng sợ, tạo nên một không khí đầy bất ổn và căng thẳng giữa các nhân vật.