Tử huyết khôi lỗi xuất hiện, sáu con mắt đồng thời chuyển động, từng tia huyết quang quỷ dị không ngừng chảy trong mắt. Nó vung cây huyết sắc cự phủ, chém thẳng xuống phía trước. Cự phủ như một ngọn núi nhỏ, chưa hạ xuống nhưng đã tạo ra một cơn gió kinh hãi, rít gào quét tan ngân sắc điện hồ bên dưới.
Một tiếng thú rống vang lên từ trong lôi quang, và khi hồ quang vừa tan ra, nó như sống lại, đan lại với nhau tạo thành một cây ngân sắc lôi kiếm, sẵn sàng tiếp đón cự phủ. Âm thanh nổ lớn rung động cả không gian, huyết quang và điện hồ giao kích, chuôi cự phủ rung lên bần bật và ngay lập tức biến thành hư ảnh. Trong chớp mắt, lôi quang lóe lên, từ đó mấy đạo thanh sắc trảo mang dài hơn trượng bắn thẳng tới tử huyết khôi lỗi.
Huyết bào nhân đứng trên vai tử huyết khôi lỗi thấy thế thì hừ lạnh một tiếng, rồi há miệng phun ra một đoàn tinh huyết, vung tay chỉ về phía các trảo mang. Đoàn tinh huyết xoay tròn hóa thành một cây huyết sắc trường thương, sau đó nhanh chóng bắn đi.
"Phốc phốc…"
Vài tiếng vang lên, huyết thương trong nháy mắt đã xuyên thủng trảo mang, sau đó đâm thẳng vào đoàn lôi điện bên dưới. Ngân quang đột nhiên lóe lên, một bóng ảnh Minh Lôi Thú to lớn được phóng đại nhiều lần từ trong lôi điện xuất hiện. Nó há miệng nuốt lấy huyết sắc trường thương, sau đó phun ra một đạo điện hồ thô to hóa thành một đầu ngân giao nhắm thẳng tới huyết bào nhân.
Một đôi mắt máu từ phía trước tử huyết khôi lỗi chợt lóe sáng, phóng ra hai đạo huyết quang, đúng lúc đánh lên điện giao. Cả hai đồng thời tán loạn tiêu thất. Tử huyết khôi lỗi, huyết bào nhân và một con Minh Lôi Thú giao thủ nhanh như chớp, nhưng không phân cao thấp.
Lúc này, vô số lục ti trong huyết vụ bắn nhanh lên không trung, trong chớp mắt đã tụ lại. Lục quang chớp động không ngừng, một thân ảnh thon thả với cước thảo kim hoa xuất hiện – đây mới chính là Mộc Thanh.
Cùng lúc đó, âm phong xung quanh cũng điên cuồng gào thét, lộ ra thân ảnh mỹ phụ đầu bạc. Sắc mặt hai người trở nên nghiêm trọng, bốn mắt không chớp nhìn chằm chằm vào con thú trước mặt. Minh Lôi Thú phía đối diện thấy vậy thì thần sắc càng trở nên dữ tợn, trong lôi điện mãnh liệt phía dưới xuất hiện thêm một bóng ảnh con thú nữa, thể tích so với con trước nhỏ hơn một chút.
Nhìn hai con Minh Lôi Thú, sắc mặt mỹ phụ đầu bạc trở nên khó coi, bà ta thì thào:
"Nơi đây lại có đến hai đầu Minh Lôi Thú, thảo nào ta hoài nghi không biết tại sao Minh Lôi Thú lại lợi hại đến vậy khiến Chu đạo hữu lần trước vừa tiến vào đã lập tức thất bại."
"Bây giờ nói điều này có ích lợi gì, thần dịch và linh mạch nơi đây hòa thành một thể, muốn chặt đứt mối liên hệ này thì cần thêm thời gian. Ba người chúng ta chỉ còn cách liều mạng!"
Huyết bào nhân hừ lạnh một tiếng, tâm tình có vẻ không tốt. Mộc Thanh và mỹ phụ đầu bạc liếc mắt nhìn nhau.
Biểu hiện của huyết bào nhân như vậy cũng bởi không biết kẻ nào đã tiêu diệt phân thân lưu lại bên ngoài của hắn nên ngay cả khi hắn nổi trận lôi đình ngay tại đây cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
"Huyết đạo hữu, thời gian từ khi hóa thân của ngươi lưu lại bên ngoài bị tiêu diệt đến nay cũng đã không ít, hơn nữa lại là trước khi Minh Lôi Thú trở về. Xem ra nơi này ngoài hai con Minh Lôi Thú chắc chắn còn có kẻ khác. Chúng không chỉ đứng ở bên ngoài mai phục mà còn có thể đã lẻn vào đây và đang xem cuộc chiến giữa chúng ta và Minh Lôi Thú."
Ánh hào quang trong mắt Mộc Thanh lóe lên, chậm rãi nói.
"Cho dù biết thì sao? Hai con Minh Lôi Thú này đã khó đối phó, không thể để tâm thêm vào việc khác. Ta vẫn không cảm ứng được ấn ký lưu lại trên người Hàn tiểu tử, xem ra hắn thật sự đã bị Minh Lôi Thú tiêu diệt. Quả là đáng tiếc!"
Mỹ phụ đầu bạc thở dài một hơi.
"Nếu Minh Lôi Thú trở về nhanh như vậy thì khẳng định Hàn tiểu tử khó giữ được mạng sống. Nhưng dù gì thì việc đối phó với Minh Lôi Thú trước mắt cũng quan trọng hơn! Hai con mãnh thú này tuy linh trí không cao nhưng có một thân thần thông lôi thuộc tính khắc chế công pháp của ta. Cố gắng chỉ có Lục Túc đạo hữu mới có thực lực đối kháng trực tiếp, chỉ tiếc rằng hắn đang phải chặt đứt linh mạch nên không thể phân thân. Chúng ta chắc chỉ còn cách liều mạng một phen, còn về kẻ tiêu diệt phân thân bên ngoài của ta nếu đến giờ này vẫn chưa dám hiện thân thì hiển nhiên do thực lực không đủ, không đủ sức ép. Chỉ cần cẩn thận một chút không cho đối phương có cơ hội đánh lén là được."
Huyết bào nhân bỗng nhiên mở miệng.
Một trong hai bóng ảnh Minh Lôi Thú phía đối diện bỗng nhiên biến lớn, há miệng táp về phía ba người. Con kia khẽ cúi đầu, độc giác trên đầu phát ra điện quang chói mắt, mấy đạo ngân hồ thô to nổ vang đánh về phía họ.
Bản thể của hai con Minh Lôi Thú ở dưới cũng cùng lúc vận động lôi điện, biến hóa thành vô số ngân sắc lôi cầu đánh về phía huyết vụ trước mặt.
Sắc mặt mỹ phụ đầu bạc trầm xuống, vai run lên, từ trên đầu bỗng xuất hiện một quỷ ảnh tóc dài; âm phong từ trên người quỷ ảnh tuôn ra.
Trên người Mộc Thanh bùng lên thanh quang, vô số thanh ti nhanh chóng bắn ra. Huyết bào nhân vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhưng sáu mắt của tử huyết khôi lỗi phun ra sáu đạo quang trụ đỏ như máu, huyết vụ cũng đồng thời quay cuồng lao về phía lôi cầu.
Trong chớp mắt, ba đại yêu vương cùng hai Minh Lôi Thú lại lao vào trận chiến.
Từ bên ngoài chỉ thấy huyết vụ quay cuồng, tiếng sấm rền vang, vô số dị tượng chớp nhoáng bao phủ toàn bộ đám người Mộc Thanh.
Hàn Lập lẳng lặng đứng gần lối vào, khẽ cau mày.
Nếu không có sự tồn tại của đạo lục khí kia thì mọi thứ sẽ đơn giản. Hắn có thể lợi dụng thời cơ khi những yêu vương và Minh Lôi Thú đang chiến đấu kịch liệt mà ra tay cướp người. Đám người mỹ phụ đầu bạc và Minh Hà thần nhũ có lẽ sẽ không truy đuổi hắn.
Nhưng hiện giờ lại xuất hiện một đạo lục khí không rõ ràng, nếu nó ngăn cản thì mọi chuyện sẽ sụp đổ! Hàn Lập cũng không muốn chấp nhận rủi ro.
Ánh mắt Hàn Lập không ngừng chớp động, nhiều ý niệm xoay chuyển trong đầu.
Thời gian trôi qua, cuộc chiến giữa Minh Lôi Thú và ba đại yêu vương ngày càng trở nên kịch liệt, những thần thông uy lực kinh người liên tục được thi triển. Hai con Minh Lôi Thú dường như cảm thấy nếu kéo dài cuộc chiến sẽ không có lợi cho chúng, vì vậy trở nên nóng vội, công kích ngày càng hung hãn.
Hai con Minh Lôi Thú chiếm lấy thượng phong, chèn ép ba đại yêu vương, nhưng nếu muốn đánh bại họ trong khoảng thời gian ngắn thì thật sự rất khó khăn.
Hàn Lập thấy tình hình như vậy thì nhíu mày, người nhẹ thoát ra phía xa. Không kể thế nào, hắn cũng phải đến gần hai người Nguyên Dao Nguyên Lệ, việc khác sẽ tùy theo hoàn cảnh. Hai người này hắn nhất định phải cứu được!
Vì sợ ba đại yêu vương cùng hai Minh Lôi Thú đang chiến đấu nhận ra sự tồn tại của mình, nên Hàn Lập di chuyển rất chậm. Hơn nữa, trong đại điện còn một tồn tại có cảnh giới vượt xa hắn. Dù có sử dụng Thái Nhất Hóa Thanh Phù, dưới thần niệm cường đại của Hợp Thể cấp, tỷ lệ bị phát hiện cũng không hề nhỏ. May mắn rằng những kẻ này đang đánh nhau sống chết, không thể phân tâm vào chuyện này.
Hàn Lập thở dài một hơi thật dài, từ từ di chuyển từ gần chiến trường đến một góc khác trong đại điện, bên cạnh hai nữ nhân.
Ánh mắt hắn nhanh chóng đảo qua hai người Nguyên Dao.
Trong khoảng cách gần như vậy, Hàn Lập nhìn rõ từng đường tơ máu li ti như ẩn như hiện trên khuôn mặt hai người. Nếu không phải nhờ khoảng cách gần và linh mục thần thông phụ trợ, người thường rất khó nhận ra.
Hàn Lập nhíu mày.
Hai người bị Địa Huyết lão quái dùng huyết phù khống chế. Đây là một loại tà thuật vô cùng lợi hại, dùng Ích Tà Thần Lôi hoặc Phệ Linh Thiên Hỏa đều có hiệu quả phá giải. Chỉ có điều, Phệ Linh Thiên Hỏa đã được bố trí bên ngoài lối vào, nên hiện tại chỉ có thể dùng Ích Tà Thần Lôi để phá bỏ cấm chế.
Tất nhiên, giờ chưa phải là lúc động thủ, cấm chế vừa phá, không những bản thân bị lộ mà Địa Huyết lão quái cũng sẽ ngay lập tức cảm ứng được.
Hàn Lập suy nghĩ điều đó, quay sang nhìn về phía lục khí.
Vật này chắc hẳn có liên quan đến lũ quỷ vật bên ngoài, hắn không tin đối phương chỉ lặng lẽ đứng xem, chỉ là thời cơ ra tay của họ chưa đến mà thôi. Điều này chứng tỏ tính nhẫn nại của đối phương cũng thật đáng kinh ngạc.
Các ý niệm xoay chuyển trong đầu Hàn Lập, chỉ có thể tạm thời duy trì tình thế.
Huống hồ, nguyên nhân khiến hắn lo ngại nhất là Lục Túc – kẻ có thần thông lớn nhất trong nhóm yêu vương Địa Uyên vẫn chưa xuất hiện.
Hắn không biết hành tung của đối phương nhưng linh cảm nói với hắn rằng không nên hành động bất cẩn.
Chỉ có điều, sau khi Hàn Lập chuyển mắt khỏi chỗ đám lục khí, nhìn về phía hồ nước bên cạnh chiến đoàn, trong lòng dấy lên mối nghi ngờ Lục Túc có phải đang ở bên dưới hay không.
Bởi lẽ cung điện đồ sộ như vậy, ngoại trừ hồ nước này ra, không còn nơi nào có thể giấu người.
Đáng tiếc, mặt nước với đám sương khói lượn quanh lại có thần hiệu ngăn cản thần thức. Khi Hàn Lập thoáng lướt qua đó, hắn cảm nhận được linh vụ màu trắng này ẩn chứa linh khí tinh thuần vô cùng, ngay cả hắn cũng hiếm khi thấy, dường như chỉ cần hít lấy một hơi bạch vụ này là có thể tránh được mấy ngày khổ tu.
Đó cũng là lý do Hàn Lập ngay lập tức xác định vật trong hồ nước chính là Minh Hà thần nhũ.
Hàn Lập bắt đầu cảm thấy kỳ lạ, tại sao ba người Mộc Thanh không lấy nước trong hồ mang đi? Dù hai con Minh Lôi Thú này rất lợi hại nhưng chưa đến mức có thể ngăn cản ba người có cơ hội áp sát hồ lấy thần nhũ.
Đặc biệt ba người đã chiếm cứ khoảng không ngay phía trên hồ, nên việc lấy nước bên dưới càng không phải việc khó.
Sau khi suy nghĩ lại, Hàn Lập đã hiểu được. Không phải dưới hồ nước có bố trí cấm chế lợi hại gì khiến ba yêu vương không dám mạo muội ra tay, mà chỉ là phương pháp lấy Minh Hà thần nhũ chắc chắn có chút quỷ dị, khiến họ không dễ dàng lấy được.
Có thể việc Lục Túc không có mặt ở đây cũng liên quan đến việc này.
Hàn Lập nghĩ vậy nên càng không muốn mạo hiểm xuất thủ.
Hắn tiếp tục đứng yên một bên quan sát cuộc chiến bên kia, hoặc chú ý đến động tĩnh của đoàn lục khí.
Mặc dù hắn không thể kiềm chế ấn ký trong cơ thể quá lâu, nhưng nhìn tình hình cuộc chiến phía kia đã trở nên vô cùng kịch liệt, cùng bộ dạng nôn nóng của Minh Lôi Thú, bất kỳ lúc nào cũng có thể phân ra thắng bại.
Quả nhiên, Hàn Lập đoán không sai. Chỉ khoảng một tuần trà sau, hai con Minh Lôi Thú rốt cuộc không thể kiềm chế được nữa, chúng bắt đầu liều mạng!
Trong một trận chiến khốc liệt, Tử Huyết Khôi Lỗi, Huyết Bào Nhân, Mộc Thanh và Mỹ Phụ Đầu Bạc cùng đối đầu với hai con Minh Lôi Thú. Cuộc chiến diễn ra với vô số đòn tấn công mạnh mẽ, khi cả hai bên đều tận dụng khả năng thần thông của mình. Hàn Lập, cũng có mặt nhưng giữ khoảng cách, cảm nhận được sự nguy hiểm từ lục khí xung quanh, đồng thời không thể giải cứu Nguyên Dao và Nguyên Lệ đang bị khống chế. Tình hình trở nên căng thẳng khi Minh Lôi Thú quyết định liều mạng nhằm giành ưu thế trong cuộc chiến này.
Trong chương truyện, Hàn Lập cẩn thận thực hiện kế hoạch của mình, đối đầu với nhiều kẻ thù hung tợn như khô lâu và cương thi. Cuộc chiến diễn ra ác liệt khi Đề Hồn Thú thực hiện nhiệm vụ của mình, thu hút quái vật vào trong. Hàn Lập nhanh chóng nhận ra sự tồn tại của hai nhân vật đang bị cấm chế và tìm cách giải cứu họ. Tuy nhiên, sự xuất hiện của một tử huyết khôi lỗi mạnh mẽ mang đến nhiều nguy hiểm mới, buộc Hàn Lập phải cân nhắc kỹ lưỡng trước khi hành động.