Sau khi ánh sáng huyết quang xuất hiện, tất cả các cột sáng đồng loạt lóe lên rồi ngay lập tức biến mất vào lòng đất. Chỉ một khắc sau, mặt đất bên dưới bắt đầu rung chuyển liên hồi, những khe nứt dần dần xuất hiện và ngày càng mở rộng ra.
Hắc Lân đứng bên cạnh thấy vậy liền cười hắc hắc, một tay phất vào không khí, và ngay lập tức một cây côn dài màu vàng tím hiện ra trong tay. Hắn đột ngột vung cây côn lên.
Một tiếng rít vang lên như sấm giữa trời quang! Hào quang tỏa ra bốn phía, một bóng côn lớn hơn ngàn trượng từ trên cao như thần binh giáng xuống, đập mạnh xuống đất, gây ra tiếng nổ chấn động như thể trời đất sôi sục, khiến toàn bộ khu vực đất đai vỡ nát. Một vùng sa mạc rộng lớn hơn trăm dặm nhanh chóng bị hủy hoại và lún sâu xuống.
Hắc Lân cười điên cuồng, cây côn màu vàng tím trong tay lại lóe sáng như muốn phát huy sức mạnh to lớn hơn nữa. Nhưng ngay lúc đó, từ vùng đất bị lõm sâu, một tiếng nổ vang lên, và vô số cột sáng kỳ dị bất ngờ bùng ra. Một tòa thành bằng đá, được bao phủ bởi lớp hào quang lấp lánh, từ dưới đất vụt lên và ngay lập tức bay lên không trung.
Trên một bức tường đá cao lớn phía trước tòa thành, Tu La Thù tộc Mẫu và lão già áo đen dẫn theo hàng trăm thuộc hạ đang chăm chú nhìn về phía nhóm người Hàn Lập trên phi thuyền, sắc mặt vô cùng khó coi.
"Quả nhiên là ngươi, không biết chúng ta có chỗ nào đắc tội với các vị đạo hữu mà các ngươi lại tiếp tục gây rối cho tộc của ta một lần nữa như vậy," Tu La Thù tộc Mẫu mặc dù rất tức giận nhưng cố gắng kiềm chế cơn giận, đứng trên tường thành hỏi về phía phi thuyền.
Dù sao, ấn tượng mà Hàn Lập để lại trong lòng nàng là quá sâu sắc. Chẳng cần phải nói, nàng rõ ràng không muốn giao chiến với đối phương, mặc dù nhóm này đến đây với thái độ rất hung hăng. Dĩ nhiên, nguyên nhân sâu xa hơn vẫn là vì nàng muốn kéo dài thời gian để cho những người viện binh vẫn chưa kịp trở về có đủ thời gian tới nơi.
"Hắc hắc, chưa bàn đến việc có đắc tội hay không, lần này chúng ta vào đây chính là vì Tu La Thù tộc. Nếu tộc của đạo hữu tự nguyện giao ra tinh thạch, đương nhiên có thể biến chiến tranh thành hòa bình," Hàn Lập chỉ cười mà không nói gì, còn Hắc Lân bên cạnh đã nhanh chóng cướp lời, vừa cười dữ tợn vừa nói tiếp.
"Cái gì! Các ngươi muốn tinh thạch của tộc nhân chúng ta? Nói như vậy có phải là các ngươi đến đây vì sức mạnh thời gian không?" Tu La Thù tộc Mẫu nghe vậy, sắc mặt thay đổi, tức giận nói.
"Chưa hoàn toàn chính xác nhưng cũng không khác nhau lắm. Thế nào, quý tộc có đồng ý tự nguyện giao ra tinh thạch không?" Huyết Nhiên nói với giọng điềm tĩnh.
"Giao ra tinh thạch? Đừng có mơ tưởng hão huyền! Các ngươi dám nói những lời này trước mặt ta thì chính là muốn cùng tộc ta không đội trời chung. Động thủ đi!" Phụ nhân sắc mặt nghiêm nghị nói, ngay sau đó vẫy tay về phía sau, lập tức những tộc nhân đứng phía sau tỏa ra hào quang. Chỉ trong nháy mắt, hơn một nửa số thủ hạ đột nhiên biến mất, chỉ còn lại khoảng mười người.
Mười người này đều tỏa ra linh áp Hợp Thể kỳ, trong đó còn bốn người có khí tức mạnh mẽ hơn hẳn những người khác, gần như đã đạt đến tu vi Đại Thừa kỳ, chính là bốn con Tu La Thù trưởng thành.
Mạc Giản Ly thấy tình hình này, sắc mặt hơi biến đổi.
Hai mắt Hàn Lập cũng hơi nhíu lại, lần trước khi hắn thăm dò, ở sào huyệt này chỉ có ba con Tu La Thù trưởng thành mà thôi.
Lúc này, Huyết Nhiên và Hắc Lân nghe được lời đáp không khách khí của Tu La Thù tộc Mẫu, sắc mặt đều trở nên âm trầm. Sau khi giao nhau một ánh mắt, họ lập tức không do dự mà đồng loạt xuất thủ.
Chỉ thấy một ngón tay của Huyết Nhiên chỉ về phía Lư Hương khổng lồ ở dưới, lập tức vang lên một tiếng nổ trầm thấp, mùi tanh từ Lư Hương bùng lên mạnh mẽ, đồng thời ánh sáng màu xanh càng lúc càng nhiều.
Những ánh sáng màu xanh xoay tròn một vòng nhanh chóng biến thành từng con quỷ phong lớn cỡ nắm đấm. Những cự phong này không chỉ có những hoa văn giống như hình mặt quỷ trên đầu mà thân hình cũng mờ ảo, như thể chúng không có thân thể thật sự.
"Đi!" Huyết Nhiên phất tay về phía đối diện, quát khẽ một tiếng. Lập tức, hàng ngàn đầu Qủy phong như mây xanh lao thẳng về phía đối phương.
Bản thân Huyết Nhiên bay lên, mang theo tám đoàn huyết quang nổi bật, xuất hiện trên không trung giữa phi thuyền và tòa thành. Trong ánh huyết quang, tám đứa trẻ hiện ra nụ cười quỷ dị đồng thời há miệng phun ra tám đạo cột sáng màu đỏ như máu, trực tiếp đánh về phía Tu La Thù tộc Mẫu.
Tu La Thù tộc Mẫu vốn còn muốn nói gì đó với lão già bên cạnh, nhưng khi thấy đối phương không kiêng dè mà tấn công như vậy, trong lòng vô cùng tức giận. Ánh sáng màu bạc bên ngoài thân nàng lóe lên, chớp động một cái đã xuất hiện trong không trung, một ngón tay vung lên, lập tức một đoàn kim quang trước mặt nàng tách ra, ánh sáng này xoay tít một vòng, toàn bộ tám đạo cột sáng màu đỏ như máu kia sau mấy tiếng "phốc phốc" đều bị ngăn chặn lại. Lúc này, kim quang mới thu về hiện ra hình dạng chân thực là một cái thuẫn màu vàng cao hơn hai trượng, đang che chắn rất chặt chẽ cho phụ nhân ở phía sau.
Hàn Lập và lão già họ Dịch chứng kiến hai người giao thủ đều không hề rời mắt, nhất thời cả hai bên đều không có ý định trực tiếp nhúng tay vào giao tranh.
Trong khi đó, một đám quỷ phong bỗng như gió cuốn bay đến người phụ nhân rồi hóa thành một làn mây màu xanh nhạt đánh xuống.
Tu La Thù tộc Mẫu hừ lạnh một tiếng, một ống tay áo hất lên không trung, lập tức một làn sáng màu trắng dài hơn chục trượng từ tay nàng xuyên qua không trung chém ra. Chỉ trong một cái chớp mắt, đã mạnh mẽ chẻ đôi làn mây xanh rồi xoay tròn quanh nó như cầu vồng bay múa.
Thanh âm "bang bang" từ trong đám mây vang lên. Không biết bạch quang kia là thần thông hay bảo vật gì, nhưng chỉ quấn quanh đám gió vài vòng đã làm toàn bộ bề mặt quỷ phong rung lên, rồi nổ mạnh hóa thành từng đoàn ánh sáng màu xanh lần nữa trôi nổi trong không trung.
Thấy vậy, Huyết Nhiên không những không cảm thấy kinh ngạc mà còn nhe răng cười, ác ý, rồi há miệng phun ra mấy đoàn tinh khí màu đỏ như máu vào trong Lư Hương khổng lồ đó. Âm thanh gào thét của quỷ lại vang lên, bên trong các cây nến cũng chớp động, lộ ra những tia máu nhỏ.
Một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi xuất hiện. Những ánh sáng màu xanh ở xa bỗng nhiên ngưng tụ lại và hiện ra thành hình vô số đầu quỷ phong, giống như lúc ban đầu.
Không chờ Tu La Thù tộc Mẫu sắc mặt xỉu xuống để thúc giục bạch quang tiêu diệt, những đầu quỷ phong kia vừa hiện thân đã ngay lập tức mơ hồ biến mất.
Chỉ sau một khắc, hư không bên cạnh bỗng có tiếng cuồng phong rít lên, lưỡi đao gió mờ ảo hiện ra, chúng "xuy xuy" một tiếng rồi bắn về hướng phụ nhân.
Những công kích tưởng chừng như bình thường này lại khiến cho Tu La Thù tộc Mẫu nắm chặt tay, một tay nhanh như chớp vỗ lên kim thuẫn, tiếng nổ mạnh như chuông ngân vang lên, cự thuẫn màu vàng lập tức biến thành một tầng hào quang màu vàng, bảo hộ phụ nhân bên trong.
Chỉ một tích tắc sau, những lưỡi đao gió chằng chịt như bão tố đã chém lên trên tầng hào quang. Chỉ trong chốc lát, chúng đã khiến cho linh quang màu vàng trên tầng hào quang trở nên nhộn nhạo, nhưng vẫn vững như Thái Sơn chặn đứng toàn bộ lưỡi đao gió bên ngoài.
Không chỉ vậy, sau khi dùng bí thuật thúc dục kim thuẫn, Tu La Thù tộc Mẫu khẽ động bàn tay trắng như ngọc, vỗ một cái lên mái tóc, lập tức một ít sợi tóc dài rơi xuống. Nàng cười lạnh một tiếng, miệng thổi lên sợi tóc.
Một tiếng nổ "ầm ầm" vang lên, những sợi tóc dài màu đen kia biến mất trên tay phụ nhân. Trong nháy mắt, trời đất trở nên ảm đạm, hơn mười con trăn lớn màu đen phá không lao thẳng tới phía Huyết Nhiên.
Huyết Nhiên cũng không dám thờ ơ, thần sắc hơi động, một tay bấm niệm pháp quyết, tám đứa trẻ trong huyết quang bỗng mở miệng gầm nhẹ, hoa văn bên ngoài tỏa sáng. Sau đó từ bên trong huyết quang, chúng điên cuồng lớn lên, rồi biến hóa thành tám gã ác quỷ dữ tợn có sừng trên đầu, trực tiếp đón đỡ hơn mười con trăn lớn màu đen kia.
Tám gã ác quỷ toàn thân ánh lửa sáng màu đỏ chớp động liên tục, mười ngón tay chúng như những lưỡi dao sắc bén chém lên những con trăn mà Tu La Thù tộc Mẫu triệu hồi ngay lập tức, khiến cho từng mảng vảy và máu thịt văng ra.
Những con trăn này dựa vào thân hình khổng lồ cùng sức lực kinh hoàng của mình, khi quét ngang hay đập xuống, những nơi chúng đi qua giống như vòi rồng xuất hiện. Đồng thời, miệng chúng há to lộ ra những cái răng nanh lớn, điên cuồng cắn xuống mấy con ác quỷ, thỉnh thoảng phun ra những luồng khí độc màu xanh lục hết sức độc ác.
Trong lúc này, bầu trời chấn động không ngừng, tiếng gào thét và tiếng gầm xen lẫn nhau, khói xanh cuồn cuộn với máu, hoặc là từng đôi đối đầu nhau, hoặc là truy đuổi khắp nơi trên bầu trời.
Tuy nhiên, rõ ràng là tám đầu ác quỷ kia hơi yếu hơn so với đám trăn kia một chút.
Huyết Nhiên sắc mặt có chút khó coi, một tay định rút từ trong tay áo ra một kiện bảo vật khác thì bỗng nhiên Tu La Thù tộc Mẫu bên đối diện lóe mắt hung quang, đột nhiên nàng vỗ một cái lên đỉnh đầu, một đoàn sáng xanh từ đó bắn ra, biến thành một con nhện khổng lồ to lớn như núi.
Con nhện này không chỉ có toàn thân màu xanh như ngọc mà quanh người còn trải đầy lông cứng như châm thép. "Phốc!" một tiếng, con nhện đã biến mất ngay tại chỗ.
Huyết Nhiên cả kinh, đang định phản ứng thì phụ nhân kia sau khi thả ra con nhện lại tiếp tục há miệng phun ra vô số sợi tơ màu xanh, phá không bắn ra, một tiếng nổ lớn "xuy xuy" vang lên. Chớp mắt, vô số sợi tơ đã xuất hiện gần sát Huyết Nhiên.
Mà nguy hiểm hơn là ngay lúc này, trên đầu Huyết Nhiên bỗng chấn động, một đôi chân đầy lông cứng như móc câu từ trong hư không lộ ra, hướng xuống đầu hắn hung hăng đánh xuống.
Huyết Nhiên lòng rùng mình, không suy nghĩ thêm, một tay từ trong áo lấy ra một cây roi ngắn màu vàng nhạt, không nói hai lời, hướng không trung quất ra.
Âm thanh sấm sét vang lên, hư ảnh một tòa núi hơn trăm trượng màu vàng nhạt lóe lên hiện ra, vừa vặn chắn ngay phía trước đôi chân kia.
Sau hai tiếng "ba ba," hư ảnh ngọn núi lóe lên rồi nhẹ nhàng bị bắn ngược trở lại. Những sợi tơ màu xanh kia không có gì ngăn cản, bộc phát ra ánh sáng kỳ lạ, như thể chúng muốn trực tiếp đâm vào bên trong hộ thể linh quang của Huyết Nhiên.
Nhưng đúng lúc này, trước mặt Huyết Nhiên lóe lên ánh sáng màu vàng tím, một cái côn ảnh cực lớn không có dấu hiệu nào báo trước chợt nhoáng lên, rồi biến thành một màn sáng màu vàng tím, chặn đứng toàn bộ các sợi tơ do Tu La Thù tộc Mẫu phóng ra.
Ngay khi đó, không gian bên cạnh Huyết Nhiên chấn động, thân ảnh Hắc Lân tay cầm một cây côn dài màu vàng tím, sắc mặt vô cùng dữ tợn hiện ra.
Trong chương này, Hắc Lân sử dụng sức mạnh khủng khiếp từ cây côn vàng tím, gây ra sự sụp đổ khủng khiếp tại sa mạc. Đồng thời, Tu La Thù tộc Mẫu và nhóm Hàn Lập đã có cuộc giao tranh nảy lửa, khi mà Tu La Thù tộc Mẫu không muốn giao nộp tinh thạch. Sự leo thang căng thẳng giữa hai bên dẫn đến trận chiến đẫm máu khi các thế lực đều phô diễn sức mạnh của mình. Huyết Nhiên cùng với Hắc Lân đã rơi vào giữa cuộc chiến khốc liệt này, khi Tu La Thù tộc Mẫu cũng không ngần ngại sử dụng sinh vật kỳ dị để chống trả.
Chương truyện xoay quanh những căng thẳng giữa các nhân vật khi họ phải đối mặt với nguy hiểm từ bên ngoài, đặc biệt là sự xuất hiện của Tu La Thù Tộc. Hàn Lập cùng đồng đội chuẩn bị tấn công vào căn cứ của kẻ thù, sau khi đã thảo luận chi tiết về kế hoạch. Sự quan trọng của Anh Nhi trong việc tu luyện cũng được nhấn mạnh, khiến các nhân vật phải cân nhắc kỹ lưỡng trong các quyết định của mình. Cuối chương, sự chuẩn bị cho cuộc chiến khốc liệt sắp tới diễn ra khi họ bắt đầu thực hiện kế hoạch tấn công.
Hắc LânTu La Thù Tộc MẫuHàn LậpHuyết NhiênMạc Giản LyLão già áo đen