Nghịch lân (vảy ngược): trên cơ thể con rồng có một cái vảy ngược, đó chính là điểm yếu của nó. Điều này đã được đề cập trong truyền thuyết NaTra khi NaTra chiến đấu với Long Vương Tam Thái Tử, cũng như trong Tây Du Ký.

"Ngươi nói tới Anh Nhi ư! Điều này tuyệt đối không được. Nàng đang tu luyện tới lúc quan trọng ảnh hưởng tới sự thành bại của ta và ngươi sau này, không thể quấy rầy nàng được."

Tu La Thù Tộc Mẫu vừa nghe xong, sắc mặt đại biến, tựa như lão già họ Dịch chạm phải vảy ngược của mình vậy.

"Đương nhiên, ta biết rõ Anh tiên tử đang tu luyện tới lúc mấu chốt, nhưng chớ quên rằng nếu ta và ngươi không thể ngăn cản những tên Đại Thừa từ bên ngoài thì nàng có thể bình yên tu luyện được sao? Việc nàng phải xuất quan chỉ là vấn đề sớm muộn, chúng ta chỉ là cảnh báo sớm một tiếng. Nếu những tên Đại Thừa bên ngoài kia không phải vì bản thân mà tới, hoặc là chúng ta có thể đơn giản đuổi chúng đi, thì Anh tiên tử đương nhiên cũng không cần xuất quan làm gì cả."

Lão già họ Dịch mặt không đổi sắc, nói.

"Anh Nhi trước khi bế quan đã từng nói rằng việc tìm hiểu bí thuật lần này không phải chuyện đùa. Dù bên ngoài có xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không thể kinh động tới nàng, để tránh cảnh 'kiếm củi ba năm thiêu một giờ'. Do đó, ta phải cẩn thận suy nghĩ lại mới có thể quyết định. Dù chỉ là thông báo tin tức cũng rất có khả năng ảnh hưởng tới tâm cảnh của nàng."

Tu La Thù Tộc Mẫu do dự một chút nhưng rồi vẫn lắc đầu nói.

"Được rồi, ta cũng chỉ là chuẩn bị khi gặp phải tình huống cấp bách. Những ngày này, cũng nên mở ra toàn bộ cấm chế mà quý tộc đã khổ tâm bố trí từ lâu, đồng thời phải vận dụng Phi Hành Cấm Chế để chuyển tòa thành này tới nơi khác rồi nói sau. Mặc dù phạm vi cấm chế không thể di chuyển quá xa nhưng cũng có thể tranh thủ cho chúng ta chút thời gian."

Lão già họ Dịch mặc dù không vui nhưng cũng hiểu rõ vị Anh tiên tử kia vô cùng quan trọng với Tu La Thù Tộc Mẫu, sau khi lải nhải vài câu lại chuyển sang chuyện khác.

Một canh giờ sau, tòa Thạch Thành của Tu La Thù trong sơn mạch bỗng nhiên tỏa ra ánh hào quang bao phủ toàn bộ thành, khiến cả vùng đất phạm vi vài trăm dặm xung quanh cũng rung chuyển mạnh mẽ. Tòa thành tựa như từ trong bùn đất mọc lên, sau một tiếng nổ vang, từ từ bay lên trời. Một lát sau, cả tòa thành đã biến mất không thấy bóng dáng, chỉ để lại trên mặt đất một cái hố to đen sì.

Cách hố không xa, trên một cây đại thụ bỗng nhiên có ánh sáng xanh lưu chuyển, thoáng cái biến thành một gã thiếu niên mặc áo bào xanh da xanh nhạt, dung mạo của hắn lại có tới bảy tám phần giống với Hàn Lập.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Thạch Thành biến mất, khóe miệng nở một nụ cười quái dị. Tiếp theo, tên thanh niên bấm niệm pháp quyết, ánh sáng màu xanh chợt lóe lên khắp cơ thể, rồi chui vào bùn đất không thấy bóng dáng.

-------------------

Cùng thời điểm, trên không trung một thảo nguyên cách dãy núi này rất xa, có một chiếc Phi Thuyền phá không bay đi. Trên mũi thuyền, Hàn Lập cùng Mạc Giản Ly đang ngồi nhắm mắt nhập định. Còn Huyết Nhiên và Hắc Lân thì đứng sóng vai nhau ở phía đuôi thuyền, yên lặng dùng thuật truyền âm trò chuyện với nhau.

Đột nhiên, thần sắc Hàn Lập khẽ động, đôi mắt từ từ mở ra, khóe miệng cong lên một cách khác thường.

"Hàn đạo hữu, có chuyện gì xảy ra sao?"

Mạc Giản Ly cảm nhận được sự khác thường của Hàn Lập nên cũng đồng thời mở mắt, kinh ngạc hỏi.

"Không có gì, chỉ là chúng ta có lẽ phải điều chỉnh hướng đi một chút."

Hàn Lập hời hợt trả lời.

"Ah, xem ra ngươi đã chuẩn bị thủ đoạn khác ở bên kia rồi!"

Mạc Giản Ly khẽ giật mình nhưng lập tức tỉnh ngộ, nhẹ nhàng cười.

"Ta đã để một cỗ hóa thân lưu lại đó, mặc dù bọn chúng đã rời khỏi sào huyệt đi nơi khác nhưng cũng tuyệt đối không thể đi quá xa được, nhiều lắm thì một ngày sau là chúng ta có thể tới nơi thôi."

Thần sắc Hàn Lập vẫn bình thản.

"Xem ra Hàn đạo hữu đã có tính toán từ trước, thế thì lão phu hoàn toàn yên tâm rồi."

Mạc Giản Ly trầm mặc một chút rồi gật đầu nói.

"Như ta đã nói trước, có Mạc huynh và hai vị kia tương trợ, việc bắt được mấy tên Tu La Thù kia có lẽ không thành vấn đề. Nếu chúng ta đoạt được Quang Âm Ti, thì khi Mạc huynh và Ngao huynh độ kiếp cũng có thể nắm chắc thêm vài phần đấy."

Hàn Lập mỉm cười trả lời.

"Ha ha, hy vọng là thế, nhưng trận chiến này nhất định sẽ rất ác liệt. Hơn nữa những tên Tu La Thù kia dù không địch lại chúng ta nhưng nếu muốn chạy trốn, thì để bắt được chúng e rằng không phải chuyện dễ dàng đâu."

Mạc Giản Ly do dự một chút rồi cũng bày tỏ lo lắng thật sự trong lòng.

"Nếu đúng như vậy thì đúng là hơi khó giải quyết. Như vậy đi, trong tay ta có mấy cỗ Khôi Lỗi Hợp Thể kỳ hung hãn không sợ chết, thực lực cũng không yếu. Nếu đối phó với cường địch như Tu La Thù Tộc Mẫu thì có thể vô dụng, nhưng với mấy tên Tu La Thù trưởng thành chưa đạt tới Đại Thừa kỳ thì vẫn có chút hữu dụng."

Hàn Lập suy nghĩ một chút rồi nói.

"Khôi Lỗi Hợp Thể kỳ! Nếu có Khôi Lỗi cường đại bậc này trợ giúp, lão phu thực sự có thể giữ lại vài tên Tu La Thù trưởng thành đấy. Mạc mỗ cũng không nói cảm tạ gì nữa, sau thu hoạch lần này nhất định sẽ báo đáp trọng hậu."

Mạc Giản Ly nghe xong lời này, lập tức trở nên vui vẻ.

"Ta và huynh là đồng tộc, mấy con Khôi Lỗi này thì tính gì, Mạc huynh không cần phải để ý."

Hàn Lập cười cười, một tay phất ra, trong tay xuất hiện vòng tay hình tròn, trực tiếp đưa cho Mạc Giản Ly.

Bên trong vừa vặn có mấy cỗ Ma Tinh Khôi Lỗi Hợp Thể kỳ mà hắn lấy được ở Ma Giới. Một nửa số Khôi Lỗi đó hắn đã lưu lại trên Mặc Linh Thánh Thuyền tại Linh Giới, còn một nửa thì luôn mang theo bên mình phòng khi cần.

Mạc Giản Ly vui vẻ nhận lấy vòng trữ vật, thần niệm quét qua kiểm tra cẩn thận một chút liền liên tục cảm ơn không ngớt.

Có những tên Khôi Lỗi hung hãn này giúp cuốn lấy mấy tên Tu La Thù trưởng thành, hắn cuối cùng cũng có dư chút sức lực để thi triển vài loại thủ đoạn mạnh mẽ nhất của mình.

Thời gian sau đó, Mạc Giản Ly bắt đầu nghiên cứu cách điều khiển mấy đầu Ma Tinh Khôi Lỗi ở trong vòng trữ vật, còn Hàn Lập thì lại nhắm mắt nhập định.

Một ngày sau, tại chỗ biên giới sơn mạch của Thạch Thành trước kia, một đạo bạch quang lóe lên, bọn người Hàn Lập cưỡi Phi Thuyền chợt xuất hiện trên không trung. Tuy nhiên, Phi Thuyền không dừng lại mà chớp động vài cái rồi bay qua trung tâm sơn mạch, lại một lần nữa biến mất phía cuối chân trời.

Tại một cái hốc cây phía dưới, lúc này có một bóng người mơ hồ không rõ thân hình đang ẩn nấp và đã nhìn thấy tất cả. Hắn chờ đợi cho Phi Thuyền triệt để bay xa mới thân hình thoáng động hiện rõ ra. Hóa ra là một tên thanh niên anh tuấn mặc áo màu bạc. Mặt mũi hắn lúc này đầy nghiêm trọng nhìn về phía bầu trời một lúc mới khẽ thở dài một hơi, rồi một lần nữa hóa thành làn gió nhẹ, biến mất không thấy đâu nữa.

Phía bên kia, Phi Thuyền lại liên tục bay qua một hồ nước cũng như vô số phiến rừng rậm. Thấy phía trước xuất hiện một vùng cao nguyên đất vàng rộng lớn không thấy giới hạn.

Lúc này, Hàn Lập ở mũi thuyền lại một lần nữa mở to hai mắt, nhàn nhạt nói:

"Phía trước đã sắp tới rồi, chư vị đạo hữu cũng nên chuẩn bị một chút."

Vừa dứt lời, thân hình Hàn Lập thoáng mơ hồ đứng thẳng dậy. Mạc Giản Ly cùng hai người Huyết Nhiên và Hắc Lân đứng phía sau cũng nghe thấy, không dám lãnh đạm mà lập tức đứng dậy nhìn về phía trước Phi Thuyền. Kết quả là, ngoại trừ từng trận gió cát vàng thổi qua thì không thấy hình dáng của bất kỳ thành trì nào.

"Hàn đạo hữu, sào huyệt của Tu La Thù ở đâu?"

Huyết Nhiên nhướng mày hỏi.

"Huyết huynh không cần lo lắng, hãy nhìn về hơn vạn dặm phía trước là có thể thấy ngay thôi."

Hàn Lập không chút hoang mang đáp.

"Hơn vạn dặm ư."

Hắc Lân nghe xong lời này, không do dự, dùng một ngón tay điểm vào giữa hai đầu lông mày, phóng ra thần niệm khổng lồ. Sau một lát, vị Đại Thừa dị tộc này cười ha hả:

"Đúng vậy, trong một khối đất cát bên kia đúng là có che dấu một tòa Thành Trì đấy."

"Tốt, vậy thì không có vấn đề gì, chúng ta chuẩn bị động thủ đi!"

Huyết Nhiên nghe xong, mặt không đổi sắc gật đầu. Sau đó hắn há miệng phun ra một đoàn hào quang màu đen, ở giữa hắc quang rõ ràng là một cái Lư Hương màu đen, bên trong còn có cắm vài que hương và nến nhỏ dài hơn một tấc, đỏ như máu tươi.

Huyết Nhiên một tay bấm niệm pháp quyết, một tay hướng hư không điểm một cái, lập tức Lư Hương xoay tít một vòng rồi điên cuồng lớn lên, cao hơn một trượng.

Huyết Nhiên lại há miệng phun ra, một đoàn Xích Diễm từ phía trên bay lướt qua, đem những que hương que nến kia nhóm lên, một mùi tanh quỷ dị từ đó phát ra. Huyết Nhiên đón lấy mà trong miệng không ngừng lẩm bẩm, nhưng vẫn đứng yên không nhúc nhích tại chỗ. Ở bên trong Lư Hương trước mặt hắn truyền ra từng trận âm thanh quỷ khóc, một chút ánh sáng xanh phía trên Lư Hương lại lúc ẩn lúc hiện.

Đồng thời, trên người Huyết Nhiên thoáng cái bay ra tám cái Quang cầu màu huyết hồng, bên trong mỗi cái có một đứa trẻ ngồi xếp bằng bất động, da thịt trắng nõn kèm theo những phù văn đỏ như máu khắp cơ thể, trên mặt chúng mang vẻ tươi cười trông vô cùng quái dị.

Hắc Lân đứng bên cạnh thấy vậy cười hắc hắc, một tay vỗ vào túi da bên hông.

"Phanh," một tiếng, túi da mở ra, một đạo hắc khí từ bên trong bay ra, ngưng tụ trên không trung thành một đám mây đen lớn gần một mẫu. Bên trong truyền ra âm thanh "tê tê," không dứt, mơ hồ như đang che dấu một vật gì đó. Hắc Lân tay áo rung lên, từ bên trong bay ra hơn mười cái cán cờ đen kịt, lóe lên một cái liền nhập vào hư không xung quanh không thấy đâu nữa.

Về phần Mạc Giản Ly lúc này cũng lấy ra hai cái Linh Thú Hoàn, ném ra ngoài Phi Thuyền. Từ đó lần lượt xuất hiện một đầu Phi Hổ trắng như tuyết và một con Hỏa Điểu màu đỏ thẫm, bay lượn trên đỉnh đầu. Cả hai đều có khí tức cường đại, dường như đều có tu vi Hợp Thể kỳ. Một cánh tay Mạc Giản Ly lại tiếp tục bấm niệm pháp quyết, vài kiện bảo vật kỳ lạ khác cũng từ trên người bay ra.

Hàn Lập bình tĩnh quan sát hết thảy, hai tay vẫn để trong tay áo mà không có hành động gì. Khoảng cách hơn vạn dặm đối với bọn người Hàn Lập mà nói chỉ trong chốc lát đã tới.

Trước mắt xuất hiện một vùng sa mạc vàng thẫm, Hàn Lập điểm vào pháp khí dưới chân, Phi Thuyền lập tức run lên, dừng đứng lại phía trên hư không.

Ánh mắt Huyết Nhiên nhìn xuống làn sóng đất cát rộng lớn phía dưới, trên mặt hiện ra một tia cười lạnh. Trong lòng thúc dục pháp quyết, đồng thời miệng quát ra một chữ "Phá!"

Lập tức, tám đứa trẻ trôi nổi trong tám đoàn huyết quang bỗng ngồi im miệng lại rồi thi nhau lao xuống. Tiếng nổ lớn "Ầm ầm!" phát ra, tám đạo cột sáng màu huyết hồng từ trên Phi Thuyền phá không bắn xuống phía dưới.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện xoay quanh những căng thẳng giữa các nhân vật khi họ phải đối mặt với nguy hiểm từ bên ngoài, đặc biệt là sự xuất hiện của Tu La Thù Tộc. Hàn Lập cùng đồng đội chuẩn bị tấn công vào căn cứ của kẻ thù, sau khi đã thảo luận chi tiết về kế hoạch. Sự quan trọng của Anh Nhi trong việc tu luyện cũng được nhấn mạnh, khiến các nhân vật phải cân nhắc kỹ lưỡng trong các quyết định của mình. Cuối chương, sự chuẩn bị cho cuộc chiến khốc liệt sắp tới diễn ra khi họ bắt đầu thực hiện kế hoạch tấn công.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện diễn ra khi Hắc Lân sử dụng sức mạnh bắt giữ một thanh niên áo vàng, người này đã quyết định tự bạo để thoát khỏi sự truy đuổi. Hắc Lân và các đồng minh thảo luận về sự nguy hiểm của kẻ thù và thanh niên áo vàng có thể là một thành viên của Tu La Thù. Họ quyết định di chuyển nhanh chóng về phía sào huyệt của đối phương để tận dụng lợi thế. Trong khi đó, thanh niên áo vàng thoát khỏi tay Hắc Lân và chuẩn bị truyền tin về tình hình cho Tu La Thù, thể hiện sự cẩn trọng trongtình huống căng thẳng này.