Bốn gã tu sĩ Hợp Thể Kỳ mặc dù đã sử dụng không ít thủ đoạn phòng ngự, nhưng vẫn cảm thấy lưng mình chảy mồ hôi lạnh. Bốn con Hỏa Mãng màu đen, mỗi con dài khoảng ba bốn trượng, được hình thành từ việc áp súc tất cả Cửu Thiên ma diễm có trong cốc. Là những tu sĩ đẳng cấp cao của Thiên Quỷ Tông, họ rất hiểu rõ sức mạnh của loại ma diễm này. Dù ở cấp độ Hợp Thể Kỳ, chỉ cần một chút bất cẩn cũng có thể gặp rất nhiều rắc rối. Họ thực sự không thể ngờ rằng lại có một ngày phải trải nghiệm cảm giác mắc kẹt trong Cửu Thiên ma diễm.
Vào lúc này, bỗng nhiên có tiếng gió xé không gian vang lên! Một tia bạch quang lóe lên, xuất hiện ngay trong hạp cốc, sau đó nhanh chóng tách ra thành bốn phần, hạ xuống với tốc độ cực nhanh, gần như là một lần thuấn di trước mặt bốn người. Đó rõ ràng là bốn đạo kiếm quang lấp lánh! Kiếm quang nhấp nháy, quay vòng một cách ngoạn mục, tạo thành một vòng ánh sáng có đường kính hơn một trượng. Chỉ gần một khắc sau, bốn con Hỏa Mãng lao tới.
“Oanh long long!” Tiếng nổ lớn vang lên! Bên ngoài bốn vòng sáng do kiếm quang tạo thành bừng cháy rực rỡ, từng làn sóng chấn động lan tỏa ra không gian xung quanh. Bốn con Hỏa Mãng màu đen hung hãn lao tới nhưng ngay lập tức đã tan biến, hóa thành từng đám khói đen tán loạn.
Không trung ở giữa hạp cốc chấn động, một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi xuất hiện, với ngũ quan đoan chính và diện mạo nho nhã, đôi lông mày như kiếm khiến người ta có cảm giác mệt mỏi. Bốn đạo kiếm quang lấp lánh một lần nữa hóa thành bốn tia bạch quang quay trở lại, chui vào trong cơ thể của người đàn ông kia.
“Đoàn sư thúc!” Nam tử có râu tím thở phào nhẹ nhõm khi thấy thân ảnh đang ở giữa không trung. Hàn Lập đứng yên tại chỗ, đồng tử hơi co lại, nhìn thẳng vào đối phương. Người vừa đến không cần giới thiệu cũng biết là Đoàn Nhân Ly, một trong hai gã Đại Thừa của Thiên Quỷ Tông.
Đoàn Nhân Ly quét mắt nhìn bốn phía, thấy Ma Diễm Cốc, cấm địa của tông môn bị tàn phá, bốn gã tu sĩ Hợp Thể thì chật vật, sắc mặt không hề thay đổi nhưng khóe mắt lại hơi quắp lại. Hắn cúi đầu nhìn Hàn Lập, không thấy gã có bất kỳ động tác nào, chỉ đơn giản duỗi một bàn tay, năm ngón chỉ xuống phía dưới. Năm ngón tay của hắn đột nhiên phát sáng, linh quang từ đầu ngón tay chớp động liên tục.
“Vù vù!” Âm thanh liên tiếp vang lên! Từng tia bạch quang bay ra từ năm ngón tay, đón gió lớn lên, sau đó hóa thành hơn trăm thanh bạch cốt phi kiếm dài hơn một trượng, mang theo tiếng rít lao tới chỗ Hàn Lập.
Hàn Lập thấy vậy, chỉ dùng một tay hơi bấm niệm pháp quyết. Ngay lập tức, trong cơ thể vang lên từng tiếng nổ trầm thấp, thân hình đột nhiên lớn thêm một phần. Bên ngoài thân thể, kim quang đại phóng, từng mảnh lân phiến màu vàng mọc ra, trong nháy mắt bao phủ toàn thân.
Vô số cốt kiếm màu trắng ngay lập tức bay tới, đánh vào cơ thể hắn, bộc phát ra hào quang vàng trắng giao nhau, vang lên âm thanh như mưa rào. Từng vòng sóng khí lan tỏa ra xung quanh, quét tới bốn phương, hư không mười trượng xung quanh liên tục xuất hiện ánh chớp nhỏ quỷ dị màu trắng bạc.
Cùng lúc đó, trên khung trung gần trăm trượng chấn động, xuất hiện một tòa tiểu ấn, nhanh chóng biến lớn như một tòa lầu các, kéo theo vạn đạo hắc quang từ trên trời giáng xuống. Chưa kịp rơi xuống, một cỗ linh áp khủng bố làm người hít thở không thông khiến cho hư không vặn vẹo, tạo ra sự sợ hãi tột độ.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên! Tòa ấn dừng lại cách mặt đất khoảng hơn một trượng, không thể hạ xuống được nữa. Mặc dù mới đây nam tử đã thi triển hai loại thần thông, nói thì chậm nhưng thực chất cũng chỉ tốn hai ba cái hô hấp, lúc này bạch quang thu lại, lộ ra tình hình phía dưới.
Chỉ thấy Hàn Lập vẫn đứng vững vàng, không một chút tổn hại, cánh tay phải được phủ đầy kim lân đang nâng tòa ấn màu đen kia, hai chân hắn lún vào mặt đất, xung quanh nứt ra từng khe hở dài hẹp. Hắn nhìn Đoàn Nhân Ly trên không trung, nhếch miệng cười, để lộ hàm răng trắng như tuyết, cánh tay phải vừa động.
Một tiếng đinh tai nhức óc lập tức vang lên, tòa ấn nặng như Thái Sơn lại giống như một mảnh gỗ bị hắn ném đi, lấy tốc độ không thể tin nổi bay ra ngoài, không thấy bóng dáng. Hai chân hắn đạp một cái, bay lên trời, một cái chớp động xuất hiện quỷ dị trước người Đoàn Nhân Ly không xa, một cánh tay mơ hồ đánh ra một quyền về phía đối phương.
Người này thấy thế vẫn không đổi sắc, chỉ là híp hai mắt lại. Nhưng lúc này, hư không sau lưng Hàn Lập lóe lên, một cái vòng tròn màu bạc im hơi lặng tiếng hiện ra. Hắn dường như đã biết trước, nhanh chóng quay người lại, nhẹ nhàng chém một chém, vòng tròn bị chặt làm hai.
Xuất hiện một màn quỷ dị! Hai đoạn vòng bạc hiện lên phù văn, đột nhiên tiêu thất vào hư không. Sau một khắc, chúng lại xuất hiện quỷ dị hai bên thân Hàn Lập. “Leng keng!” một tiếng vang nhỏ! Hàn Lập chỉ cảm thấy cơ thể bị xiết chặt, hai đoạn vòng màu bạc đột nhiên hợp lại, lần nữa hóa thành một vòng tròn nguyên vẹn, khóa cơ thể của gã lại.
Linh quang trên vòng tròn bùng nổ, đột nhiên thu nhanh lại, truyền đến tiếng cọ sát cọt kẹt với kim lân, bắn ra tia lửa. Thân thể của hắn dường như sẽ bị cỗ lực lượng khủng khiếp này nghiền nát. “Ca ca!” Liễu Nhạc Nhi đã trốn đến một góc của hạp cốc, thấy tình hình như vậy, lập tức kêu lên.
Bọn nam tử râu tím thấy vậy thì trong lòng vui mừng. Hàn Lập không hề hoảng sợ, lúc này cắn răng một cái, gầm nhẹ một tiếng. Trong cơ thể lần nữa vang lên tiếng nổ ngầm, bụng bỗng hiện lên năm quang điểm màu lam, cơ bắp khắp cơ thể phồng lên, thân thể lại lớn thêm một phần nữa. Hắn khẽ động hai tay, bên ngoài vòng tròn màu bạc hiện ra vô số phù văn điên loạn nhảy múa, “Rặc rặc” một tiếng, vòng tròn vỡ vụn.
Đoàn Nhân Ly lúc này mới có biểu hiện ngưng trọng, thân hình cấp tốc lùi lại phía sau, hai tay áo rung động dường như muốn thi triển thần thông nào đó. Sau một khắc, gã đã lùi lại hơn trăm trượng, nhưng sau lưng hắn đột nhiên lóe lên hình ảnh của Hàn Lập, không nói hai lời, đánh ra một quyền.
Nắm đấm lấp lánh kim quang, như thể được đúc từ vàng ròng, những nơi quyền phong đi qua, kéo lê một vết rách trong không gian. Đoàn Nhân Ly mạnh mẽ quay người, há miệng phun ra một đoàn Huyết vân, ngưng tụ hóa thành một huyết sắc quang thuẫn, ngăn cản trước mặt. “Oanh!” Một tiếng nổ vang lên!
Một quyền của Hàn Lập đánh lên huyết thuẫn. Huyết thuẫn lõm vào, sau đó bạo liệt, nắm đấm trực tiếp xuyên thủng ngực Đoàn Nhân Ly. Nhưng hắn không tỏ ra vui vẻ chút nào, mà ngược lại chỉ hừ lạnh một tiếng. Toàn thân Đoàn Nhân Ly trong nháy mắt tan biến giống như bọt biển, trở thành một khung xương màu trắng bám vào cánh tay của Hàn Lập.
Hư không ngoài trăm trượng chấn động, thân ảnh Đoàn Nhân Ly hiện ra, nhìn có vẻ không hề hao tổn gì, nhưng sắc mặt có chút tái nhợt. Những biến cố xảy ra liên tiếp khiến cho bọn nam tử râu tím không khỏi liếc nhìn nhau, đều thấy được sự hoảng sợ trong mắt đối phương.
“Thật không thể tin được, ta bế quan vài trăm năm, mà trong giới lại xuất hiện một vị lực tu có thể so với Đại Thừa kỳ. Ta còn chưa biết tôn tính đại danh của các hạ?” Đoàn Nhân Ly đánh giá Hàn Lập, như thể xác nhận lại suy nghĩ của mình, chậm rãi nói. “Đoàn đạo hữu quá khen, tại hạ họ Hàn, tên Lập.” Hàn Lập mỉm cười, vứt khung xương sang một bên, kim lân quanh thân từ từ tán đi, cũng không tiếp tục tấn công.
“Nguyên lai là Hàn đạo hữu, bất quá các hạ đã có thực lực cường đại tại sao lại đến Thiên Quỷ Tông gây sự, lấy lớn hiếp nhỏ. Đạo hữu phải cho ta một cái công đạo chứ?” Thanh âm Đoàn Nhân Ly bỗng nhiên trầm xuống. “Hắc hắc, Thiên Quỷ Tông quả nhiên giỏi ăn nói. Các ngươi bắt người của ta trước, sau lại thi triển bí thuật cưỡng ép truyền tống đến nơi này, ta mới là người đòi công đạo chứ.” Hàn Lập co giật khóe miệng một cái, cười lạnh nói.
Đoàn Nhân Ly nghe vậy, ngẩn ra, ánh mắt nhìn về phía nam tử râu tím. “Đã xảy ra chuyện gì?” Mấy người nhìn nhau, ba người còn lại đều hướng ánh mắt về phía nam tử râu tím. “Bẩm Đoàn sư thúc. Ta nhận được thông tin, có người tự tiện xông vào sơn môn, liền ra ngoài thì gặp chuyện này. Vị này Hàn đạo hữu thần thông lợi hại, đã thúc giục cấm chế để đem truyền tống đến tận đây. Về phần người này vì sao đến Thiên Quỷ Tông, còn chưa biết nguyên nhân.” Nam tử râu tím chần chừ một chút nói.
“Lập tức điều tra việc này!” Đoàn Nhân Ly nghe vậy, nghiêm túc phân phó. “Vâng.” Nam tử râu tím vội vàng đáp ứng rồi bay ra ngoài hạp cốc. Đoàn Nhân Ly nhìn Hàn Lập, không nói gì thêm. Hàn Lập nhìn xuống Liễu Nhạc Nhi, ánh mắt ý bảo cô không cần lo lắng, rồi nhàn nhạt cười nhìn về phía đối phương.
Khoảng thời gian một nén nhang sau, nam tử râu tím quay lại, cung kính truyền âm với Đoàn Nhân Ly. Đoàn Nhân Ly khẽ cau mày, sau đó lập tức khôi phục như thường. Nam tử râu tím vội vàng lùi qua một bên. “Nguyên lai Hàn đạo hữu đến từ Lãnh Diễm Tông?” Đoàn Nhân Ly ngẩng đầu nhìn Hàn Lập, chậm rãi nói. “Không sai.” Hàn Lập thản nhiên đáp.
“Không ngờ quý tông lại kín kẽ như vậy, xuất hiện một vị lực tu cường đại mà chưa bao giờ lộ ra phong thanh, thật là đáng mừng.” Đoàn Nhân Ly chớp mắt, nói với vẻ ngoài cười mà trong lòng khóc. “Đoàn đạo hữu nếu không muốn nói chuyện khác thì tốt hơn.” Hàn Lập cười nhạt một tiếng nói.
“Sự tình đã cơ bản làm rõ, các hạ và một gã ngoại môn trưởng lão có chút ân oán, mọi sự sau đó đều là hiểu lầm. Nếu người nọ đã chết, sự tình cũng rõ. Ta và đạo hữu nếu tiếp tục đánh, chẳng được gì cả. Không bằng dừng tay, ta sẽ cho người tiễn đưa đạo hữu cùng đồng bạn ly khai, như thế nào?” Đoàn Nhân Ly trầm mặc một lát rồi nói. Hiện tại, Hàn Lập dù tu vi không cao nhưng rõ ràng đã vận dụng thủ đoạn nào đó ẩn tàng thực lực, hôm nay một vị Đại Thừa khác không có ở tông môn, nếu tiếp tục đánh, chưa chắc đã thu hoạch được điều gì.
“Giả sử đổi lại là các hạ, vô duyên vô cớ bị đưa đến tông môn, bị toàn bộ lực lượng tông môn vây công, sau đó chỉ một câu hiểu lầm đã muốn như chưa từng có chuyện gì xảy ra, Đoàn đạo hữu liệu có đồng ý không?” Hàn Lập nhìn chằm chằm vào đối phương, cười mà như không cười nói.
Trong một trận chiến căng thẳng tại Ma Diễm Cốc, bốn gã tu sĩ Hợp Thể Kỳ đối đầu với Hàn Lập. Hàn Lập sử dụng sức mạnh vượt trội và một loạt thần thông để chống lại Đoàn Nhân Ly, sự căng thẳng leo thang khi Đoàn Nhân Ly không ngờ trước thực lực của Hàn Lập. Sau khi những cuộc tấn công qua lại, cả hai bên dừng lại để tìm hiểu nguyên nhân của xung đột. Cuối cùng, Hàn Lập yêu cầu được tôn trọng và bình đẳng, tạo nên sự đồng thuận trong cuộc thương thuyết giữa họ.
Trong chương truyện, Hàn Lập đối mặt với sức mạnh của hắc diễm và ma khí khủng khiếp. Bất chấp nhiệt độ cao và các thế lực tấn công từ tu sĩ Hợp Thể, hắn bình tĩnh hút thôn phệ hắc diễm, làm yếu đi sức mạnh của nó. Các đối thủ như nam tử râu tím và nữ tử hóa thân thách thức Hàn Lập nhưng đều bị đánh bại bởi sức mạnh và sự thông minh của hắn. Cuối cùng, Hàn Lập đã chuẩn bị một cuộc tấn công mạnh mẽ với hỏa diễm mà hắn vừa thu thập, tạo ra một tình huống căng thẳng cho cả hai bên.