“Xin hãy nói ra điều kiện của ngài.” Đoàn Nhân Ly hừ một tiếng, ánh mắt lóe lên vẻ nguy hiểm.

“Một trăm cân Âm Thần Thạch đã tinh luyện.” Hàn Lập mỉm cười, trả lời không chút do dự.

Vừa dứt lời, không khí trong toàn bộ thung lũng lập tức trở nên căng thẳng đến nghẹt thở.

“Âm Thần Thạch? Ngươi còn dám yêu cầu tới một trăm cân?”

“Phá hủy đại trận cấm chế của chúng ta, làm rối loạn khu vực cấm của tông phái, mà giờ đây còn dám đưa ra yêu cầu như vậy!”

“Thật là si tâm vọng tưởng!”

Sau một hồi im lặng, Đoàn Nhân Ly còn chưa lên tiếng, bốn người thanh niên râu tím đã đồng loạt lớn tiếng mắng nhiếc, giọng điệu tràn đầy tức giận.

“Công phu sư tử ngoạm của ngươi thật đáng nể. Mỗi quặng Âm Thần Thạch một năm cũng chỉ có thể tinh luyện được một cân. Hàn đạo hữu đòi đến cả trăm cân, ngài không thấy điều này quá đáng hay sao?” Đoàn Nhân Ly tuy mặt không đổi sắc nhưng giọng điệu đã lạnh lẽo hơn.

“Hàn mỗ không tin rằng Thiên Quỷ Tông đã có lịch sử lâu đời như vậy mà lại không thể bỏ ra chút Âm Thần Thạch này.” Hàn Lập nhếch môi, cười nhạt.

“Có vẻ như ngài vốn dĩ đã quyết tâm muốn gây sự. Nếu không muốn rời đi, vậy hãy ở lại đây mãi mãi!” Đoàn Nhân Ly trợn mắt, biểu hiện trở nên dữ tợn như thể bị thái độ của Hàn Lập chọc giận.

Vừa nói xong, người y bỗng dưng tỏa ra một mảng huyết quan lớn, sáng rực xung quanh mà cũng không kém phần áp lực. Liền sau đó, y há miệng phun ra một lá cờ cổ có màu huyết hồng dài khoảng vài tấc.

Lá cờ xoay tít một vòng, rồi đột nhiên phóng lớn. Sát khí ập tới, hiện rõ hình một con quỷ dữ tợn với hai cái sừng, mặt xanh nanh vàng, hai mắt nhắm nghiền.

Khi từng câu chú kỳ lạ được niệm ra, huyết quang trên mặt cờ chuyển động, tạo thành từng đợt gió tanh mưa máu. Cái đầu quỷ dữ tợn há to cái miệng đỏ lòm như huyết hố, phun ra một luồng huyết quang đầy khí thế, cuồn cuộn bay về phía Hàn Lập.

Chưa kịp đến nơi, mùi máu tanh tưởi đã tràn ngập hẻm núi, làm nhiệt độ xung quanh đột ngột hạ thấp.

Hàn Lập thấy vậy, thân hình giữa không trung chỉ thoáng lui lại một chút rồi đột nhiên hóa thành hư ảnh, khiến cho huyết quang màu máu hụt phải.

Sau một khắc, sau lưng Đoàn Nhân Ly bỗng dưng phát ra chấn động. Hàn xuất hiện, nắm đấm bị phủ đầy lân phiến màu vàng biến thành vô số hư ảnh, giống như hàng trăm đòn tấn công bộc phát trong khoảnh khắc.

Trong chốc lát, tiếng rít của đòn đánh vang lên!

Cường lực khủng khiếp theo quyền ảnh bạo phát. Những nơi đòn đánh đi qua, hư không giống như đã bị đánh nứt gãy.

Tuy nhiên, trước mặt một công kích đáng sợ như vậy, Đoàn Nhân Ly chỉ cần duỗi một ngón tay ra, tuy chậm nhưng nhanh chóng chạm vào lá cờ màu máu trước mình.

Mặt cờ lập tức phóng ra một làn sương máu dày đặc, tạo nên huyết vân bao trùm một khoảng không rộng lớn quanh thân lão, làm cho hình bóng của y trở nên ẩn hiện.

Những quyền ảnh vàng rơi xuống như mưa, nhưng lại như trang sức rơi xuống miếng bông. Uy lực bên trong dường như giống như trâu đất trôi vào biển lớn, biến mất không còn dấu vết, thật quái dị.

Hơn nữa, một quyền ảnh chui vào huyết vân, khiến cho huyết vân tựa như lớn thêm nhiều phần.

Hàn Lập khẽ nhíu mày, tức thì rụt tay lại. Thân thể hóa thành một đạo hư ảnh bắn ngược về sau.

Huyết vân tràn ngập xung quanh lập tức cuồn cuộn sóng lớn, nhanh chóng lan ra hai bên, từ đó hình thành một vòng xoáy huyết sắc. Từng làn sóng khí tỏa ra như cơn lốc, khiến cho không gian quanh cũng phải vặn vẹo, biến hình.

Những tiếng ầm ầm vang lên liên tiếp. Hàn Lập cảm thấy không khí bốn phía bị siết chặt, một luồng sức mạnh to lớn trào ra từ bốn phía khiến cho thế lui của hắn bị chậm lại.

Nhưng ngay lúc này, hai mắt của con quỷ trên mặt cờ bỗng nhiên mở ra, như hai vầng thái dương tỏa sáng, cực kỳ chói mắt, khiến người ta không dám nhìn thẳng!

Hàn Lập chỉ kịp cảm thấy choáng váng. Tiếp đó, cảnh vật bốn phía bỗng nhiên trở nên mơ hồ. Sau đó, hắn phát hiện mình đã xuất hiện trong không gian huyết sắc một cách quái dị.

Bầu trời cũng trở nên đỏ rực, bên dưới là một biển máu vô tận. Mặt biển phẳng lặng một lớp huyết vụ mỏng manh, tỏa ra một mùi tanh tưởi hôi thối.

“Động Thiên Chi Bảo!” Hàn Lập biểu lộ sự kinh ngạc.

“Không ngờ ngươi cũng có chút hiểu biết. Không sai, Xích Huyết Thiên Quỷ Phiên vốn là một kiện Động Thiên Chi Bảo, cũng là bí bảo trấn tông của bổn môn. Hôm nay nếu ngươi có thể táng thân ở đây, cũng xem như là phúc phận ba đời của ngươi!” Đoàn Nhân Ly, mặc áo bào đen, chắp tay lơ lửng giữa không trung. Y phục tung bay, quanh người lượn lờ sương máu.

“Thật vậy sao?” Hàn Lập lạnh lùng hỏi lại.

Vừa dứt lời, bốn phía bỗng nhiên vang lên những tiếng khóc than.

Âm thanh vang lên liên tiếp tựa như vô số quỷ vật điên cuồng gọi vọng.

Mí mắt Hàn Lập nặng trĩu, tâm trí trở nên hoảng loạn, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác khát máu, như thể chỉ có bằng cách lập tức lao lên phía trước, chém giết quỷ vật mới có thể tiêu giảm cảm giác này.

Không chần chừ, Hàn Lập lập tức bấm niệm pháp quyết, thúc giục một luồng lực lượng thanh lương từ chỗ đan điền, trong nháy mắt chảy qua kỳ kinh bát mạch.

Ý niệm cuồng loạn trong đầu nhanh chóng biến mất không còn dấu vết, âm thanh quỷ khóc cũng lặng lẽ biến mất.

Đoàn Nhân Ly chứng kiến Hàn Lập chỉ bị ảnh hưởng một chút rồi nhanh chóng khôi phục như thường, trong lòng không khỏi kinh ngạc.

Huyết vụ mê hồn tỏa ra từ Huyết Hải Phiên tập hợp oán niệm của thiên hồn vạn quỷ, đủ để mê hoặc tâm trí con người, kích thích sát niệm và dục vọng ở đáy lòng của các tu sĩ. Đã là ngay cả bản thân y, trong tình huống không phòng bị cũng không thể tránh khỏi việc lạc vào đó.

Vậy mà kẻ tu hành trước mặt lại không bị ảnh hưởng chút nào. Chẳng lẽ thần thức của hắn còn mạnh mẽ hơn của y hay sao?

Kể từ đó, sát chiêu mà Đoàn Nhân Ly chuẩn bị cũng không còn cơ hội thi triển.

Và lúc này, ánh sáng trong mắt Hàn Lập chợt lóe, thân thể mơ hồ bắn ra, lao thẳng đến vị trí của đối thủ trước mặt.

Đoàn Nhân Ly hừ lạnh, bấm niệm pháp quyết.

Oanh!

Huyết hải bên dưới trở nên cuồng loạn, bỗng dưng dâng lên một cơn sóng máu khổng lồ, giúp y biến mất không còn dấu vết.

Hàn Lập thấy vậy thì dừng lại đột ngột. Hai mắt nhắm chặt, thần thức mạnh mẽ tỏa ra.

Không gian quanh đây dường như vô hạn. Huyết hải bên dưới lại vô cùng quái dị. Dựa vào thần thức của hắn, chỉ có thể xâm nhập vài chục trượng, không thể tìm ra vị trí của đối phương.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Hàn Lập thi triển thần thông Minh Thanh Linh Mục, con ngươi lóe sáng ánh lam.

Lập tức, vài chục trượng bên dưới dần hiện rõ. Nhưng khi nhìn xa hơn, cảnh vật lại trở nên mờ mịt, không thể nhìn rõ.

Ngay lúc hắn nuốt vào một gốc Vân Hạc Thảo, huy động phân nửa linh lực trong cơ thể để thi triển toàn bộ thần thông Linh Mục thì tình huống bất ngờ xảy ra!

Mặt biển huyết sắc đột ngột chuyển động kịch liệt, hình thành một vòng xoáy khổng lồ, bên trong ẩn ẩn truyền đến âm thanh trầm thấp.

Hàn Lập thấy vậy, không chút do dự lao vút đi hơn trăm trượng rồi mới cúi đầu nhìn xuống tất cả.

Giữa vòng xoáy nổi lên những bọt nước, một bộ hài cốt khổng lồ từ đó nổi lên.

Bộ xương này cao đến cả trăm trượng. Xương cốt toàn thân có màu đỏ rực như được chế tác từ huyết ngọc, trên đó có vô số phù văn minh ấn.

Trên hộp sọ lớn như một quả núi, giữa hai cái sừng cong cong là Nguyên Anh đỏ sậm, nhắm mắt ngồi thiền, ngũ quan gần như giống hệt Đoàn Nhân Ly.

Hàn Lập nhìn thấy cảnh này, không khỏi nheo lại mắt.

Nguyên Anh bỗng dưng mở to mắt, há miệng phun ra bảy đám tinh huyết. Đồng thời hay tai bấm niệm pháp quyết, trong miệng vang lên những chú ngữ khó hiểu.

Tinh huyết nổ vang, hóa thành bảy luồng huyết vụ mềm dẻo như linh xà. Theo tiếng thét vang ra từ miệng Nguyên Anh, huyết vụ tỏa ra ánh sáng quỷ dị.

Một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện!

Huyết quang bỗng nhiên trở nên trầm xuống, chui vào bên trong hộp sọ của bộ xương.

Hốc mắt trống rỗng đột ngột hiện ra hai đoàn huyết quang. Các phù văn trên cơ thể bộ xương đột nhiên sáng lên.

Vòng xoáy phát ra huyết quang sền sệt, như một xoắn ốc phóng thẳng lên trời, bao phủ toàn bộ hài cốt.

Xuyên qua cột máu, thấy được kích thước của nó không ngừng phình to.

Cột máu dâng lên như thủy triều, hài cốt khổng lồ biến mất không còn tăm tích, thay vào đó là một quỷ vật khổng lồ hơn một trăm trượng, mặt xanh nanh vàng, đầu có đôi sừng cực lớn. Hai mắt đỏ như máu, toàn thân phủ đầy lông tóc đỏ rực. Tứ chi dài hơn người thường rất nhiều, trên lưng có cặp cánh dơi tím đen.

Quỷ vật vừa mới xuất hiện, ba động trên cơ thể đã khiến không khí xung quanh run rẩy dữ dội.

“Đây chính là U Minh Xích Huyết Thiên Quỷ trong truyền thuyết? Có vẻ như cũng có chút thú vị!” Hàn Lập quan sát quỷ vật trước mặt, tự nói nhỏ.

Xoẹt!

Xích Huyết Thiên Quỷ nhẹ nhàng nhấc một tay lên, lòng bàn tay hiện ra một mảng lửa máu lớn chộp thẳng về phía Hàn Lập.

Đỉnh đầu họ Hàn tối sầm lại, một đạo quỷ trảo lớn gần máu xuất hiện. Quỷ trảo cuốn đầy huyết diễm nóng bỏng, hung hãn lao xuống.

Khi cự trảo chưa tới, một luồng kình phong đã ép xuống, khiến cho huyết hải xung quanh dậy sóng kịch liệt.

Hàn Lập đưa tay đấm mạnh lên không.

Ầm!

Chịu đựng sức mạnh vô hình, quỷ trảo lập tức vỡ vụn, hóa thành tàn diễm đầy trời.

Hàn Lập cũng bị ép lùi ra sau vài bước mới có thể đứng vững trở lại, ánh mắt có chút kinh ngạc.

Uy lực ẩn chứa bên trong cự trảo huyết sắc lớn đến đáng sợ, đã vượt quá dự liệu của hắn!

Tàn diễm không biến mất mà bỗng tụ lại, hóa thành một huyết đoàn lớn chừng mấy trượng, bao vây chặt Hàn Lập ở giữa.

Họ Hàn chưa kịp phản ứng đã thấy Quỷ Vương vẫy tay, vòng tròn màu máu lập tức trói gô hắn lại, chỉ lộ cái đầu ra ngoài.

“Xem ngươi chạy đi đâu!” Xích Huyết Thiên Quỷ nhe răng cười, và một đạo quỷ trảo khác đã cùng lúc ập tới.

Hàn Lập cảm nhận được một luồng sức mạnh như dời núi lấp biển ập tới khiến xương cốt toàn thân vang lên ken két. Với trình độ nhục thân của hắn cũng cảm thấy không chịu nổi.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Đoàn Nhân Ly đối đầu với Hàn Lập trong một buổi thương thảo căng thẳng về Âm Thần Thạch. Hàn Lập yêu cầu một trăm cân Âm Thần Thạch, dẫn đến xung đột giữa hai bên. Đoàn Nhân Ly đã điều khiển một lá cờ cổ để triệu hồi Xích Huyết Thiên Quỷ, một quỷ vật khổng lồ, nhằm đe dọa Hàn Lập. Tuy nhiên, Hàn Lập không dễ bị khuất phục khi sử dụng sức mạnh và kỹ năng của mình để chống lại công kích của đối thủ. Cảnh vật trong không gian huyết sắc trải qua nhiều biến động mạnh mẽ, thể hiện cuộc chiến giữa hai tu sĩ tài giỏi.

Tóm tắt chương trước:

Trong một trận chiến căng thẳng tại Ma Diễm Cốc, bốn gã tu sĩ Hợp Thể Kỳ đối đầu với Hàn Lập. Hàn Lập sử dụng sức mạnh vượt trội và một loạt thần thông để chống lại Đoàn Nhân Ly, sự căng thẳng leo thang khi Đoàn Nhân Ly không ngờ trước thực lực của Hàn Lập. Sau khi những cuộc tấn công qua lại, cả hai bên dừng lại để tìm hiểu nguyên nhân của xung đột. Cuối cùng, Hàn Lập yêu cầu được tôn trọng và bình đẳng, tạo nên sự đồng thuận trong cuộc thương thuyết giữa họ.