Huyết sắc trong đôi mắt của Huyền Cốt thượng nhân lóe lên vài lần rồi từ từ tan biến. “Đúng vậy, Cửu Khúc Linh Sâm vẫn còn ở đây, mặc dù linh khí tỏa ra từ đá núi lúc có lúc không.” Sau khi ánh mắt của Huyền Cốt trở lại bình thường, ông lạnh lùng nói.
Nghe ông ta nói, Hàn Lập không khỏi chấn động trong lòng. Hắn lập tức khổ công điều động linh lực tới mắt, đăm đăm nhìn xuống dưới. Kết quả là rất thất vọng, vì hắn không tìm ra được điều gì đặc biệt trên ngọn núi đá.
Thấy ánh sáng trong mắt Hàn Lập thoáng hiện lên, Huyền Cốt thượng nhân biết hắn đang làm gì, nên cười nhạo một tiếng rồi nhẹ nhàng nói: “Ngươi không nên kỳ vọng có thể nhìn ra linh khí của Cửu Khúc Linh Sâm. Để làm được điều này, ngươi cần có thần thức cực kỳ mạnh mẽ, tối thiểu phải đạt đến Nguyên Anh kỳ mới có khả năng đó. Còn ta, dù đã chuyển qua tu luyện quỷ đạo nhưng thần thức mạnh mẽ của ta trước đây vẫn không bị tổn hại chút nào.” Trong lời nói của Huyền Cốt có chút mỉa mai.
Tuy nhiên, Hàn Lập không biểu lộ cảm xúc gì trên mặt, hắn may mắn vì sự nhắc nhở không hề chủ ý của lão quái, nên từ từ vận dụng Đại Diễn quyết trong cơ thể. Chẳng bao lâu sau, Hàn Lập cảm thấy vui vẻ trong lòng. Bởi vì hắn đã nhận thấy trên ngọn núi đá nhỏ phía dưới có từng luồng linh khí màu xanh, phát tán trông rất lộn xộn và vô cùng mờ nhạt.
“May mắn là trước khi tới đây, ta đã chuẩn bị sẵn biện pháp để bắt Cửu Khúc Linh Sâm. Vì vậy, một số vật phẩm đặc biệt đã được ta chuẩn bị trong quá trình đi qua một hòn đảo nhỏ. Hiện tại, cần bày cạm bẫy để nó tự mình tiến vào, từ đó dễ dàng tóm lấy.” Huyền Cốt không biết Hàn Lập có thể nhìn ra linh khí, chỉ lướt qua ngọn núi đá bên dưới rồi nói một cách nhàn nhạt.
Sau đó, ông ta đưa tay vào túi trữ vật, lấy ra một vật thể màu vàng óng ánh cầm trên tay. “Đây là gì?” Hàn Lập có phần ngạc nhiên, liếc mắt nhìn một cái. Đó là một quả Kim Ti cầu to bằng quả trứng gà, tỏa ra ánh hào quang nhàn nhạt, có vẻ đã trải qua quá trình luyện chế đặc biệt.
Thấy Hàn Lập còn đang hoài nghi, Huyền Cốt thượng nhân cười lạnh một tiếng, rồi lấy năm ngón tay chụp lấy quả cầu, hắc quang chợt lóe lên. Một sợi kim ti (sợi tơ vàng) từ quả cầu phun ra, càng lúc càng dài, nhanh chóng đan xen vào nhau, kết thành một cái Kim Ti võng xinh đẹp. Mặc dù chỉ có kích thước khoảng bàn tay nhưng cực kỳ đặc sắc, lấp lánh ánh sáng. “Cửu Khúc Linh Sâm chỉ có đồ vật thuần kim mới có khả năng bắt giữ. Còn bất kỳ pháp bảo hay vật phẩm nào khác, nó đều có thể thừa lúc sơ hở mà đào tẩu. Ngươi hãy cầm Kim Ti cầu này mà chuẩn bị cho cẩn thận,” Huyền Cốt nhìn chằm chằm vào Hàn Lập, trịnh trọng dặn dò.
Nghe Huyền Cốt nói xong, hai hàng lông mày của Hàn Lập nhướng lên, tự đánh giá một chút, rồi lặng lẽ phất tay về phía Kim Ti võng. “Sưu,” một tiếng, Kim Ti võng liền tự động bay đến tay Hàn Lập, hắn không thèm nhìn, lập tức bỏ vào túi trữ vật.
Huyền Cốt thượng nhân thấy vậy thì mỉm cười. Bàn tay của ông ta lật lại, bốn cây cờ nhỏ màu vàng đất xuất hiện. Những cây cờ này trên thân phủ đầy phù văn, ánh sáng lờ mờ chớp động.
“Di!” Với những hiểu biết hiện tại của Hàn Lập về trận pháp, vừa thấy những cây cờ nhỏ đó, đầu tiên hắn kinh ngạc, sau đó lộ ra vẻ trầm tư, cuối cùng là thần sắc khó tin. “Sao? Hàn lão đệ cũng biết những cây cờ nhỏ này?” Huyền Cốt thấy Hàn Lập có vẻ khác thường, không khỏi có chút bất ngờ.
Hàn Lập không lập tức trả lời mà vẫn chăm chú nhìn mấy cây cờ nhỏ một chút, rồi mới ngẩng đầu nghiêm nghị nói: “Cái này chẳng lẽ là khí cụ dùng để bày Tứ Tượng Huyền Vũ trận? Ngoại trừ loại cổ trận pháp này ra, tôi thật không nghĩ ra loại khác nữa. Chỉ bốn cây cờ nhỏ nhưng đã có thể tạo thành một đại trận Thổ thuộc tính.”
“Thật không ngờ, ngươi còn tinh thông cả trận pháp nữa. Xem ra tìm ngươi làm trợ thủ quả là lựa chọn đúng đắn. Không sai, đây chính là trận Tứ Tượng Huyền Vũ mà ta đã luyện chế trên đường, loại trận pháp này mới có thể biến mọi thứ đất đá trong vòng vài chục trượng thành thứ cứng rắn như sắt, từ đó có thể vây khốn Cửu Khúc Linh Sâm. Nếu ngươi hiểu trận pháp, ta sẽ giao cho ngươi thực hiện, còn ta phải đi dò xét tung tích của linh sâm.” Huyền Cốt trên mặt có chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói.
Sau đó, ông ta giao bốn cây cờ nhỏ cho Hàn Lập mà không chút do dự. Còn mình thì hóa thành một đoàn âm vân, vô thanh vô thức bay về phía ngọn núi nhỏ. Hàn Lập nhìn trận kỳ trong tay, lại liếc nhìn bóng lưng của lão ma, trong mắt hiện lên một tia cổ quái. Nhưng sau khi liếm môi, hắn cười lạnh một tiếng rồi hạ xuống phía dưới.
Nhưng lúc này, từ trong cơ thể Huyền Cốt lại truyền đến một âm thanh mạnh mẽ của một nam nhân. “Huyền Cốt, ngươi giao trận kỳ cho hắn là có ý gì? Ta không thấy mối quan hệ giữa hai người tốt đến mức đó. Chẳng lẽ ngươi đã có kế hoạch khác sao?” Người này dường như rất hiểu rõ Huyền Cốt thượng nhân.
“Ý nghĩa là gì? Ta giao chúng cho hắn để chính hắn bố trí, khi đó hắn sẽ yên tâm nhập trận bắt giữ linh sâm, còn ta lợi dụng cơ hội này ra tay.” Huyền Cốt đột nhiên âm trầm nói với giọng điệu vô cùng lạnh lẽo.
“Ngươi định tiêu diệt hắn ngay sao? Ta không nghe nhầm đấy chứ? Ta cứ nghĩ ít nhất phải chờ đến khi diệt được Cực Âm rồi chúng ta mới ra tay với hắn chứ?” Âm thanh nọ kinh ngạc thốt lên.
“Không được, tên tiểu tử họ Hàn này quá xảo trá. Thời gian càng lâu, ta càng sợ đêm dài lắm mộng. Hơn nữa hắn chắc chắn có chủ ý riêng của mình, ta không thể hoàn toàn yên lòng. Vạn nhất hắn đột nhiên bán đứng ta cho tên nghịch đồ Cực Âm thì sẽ gay lắm. Mặc dù khả năng xảy ra rất thấp nhưng ta, Huyền Cốt, quyết không mạo hiểm thêm một lần nào nữa. Dù sao ta đã từng nếm trải đắng cay một lần, sẽ không bao giờ dễ dàng tin tưởng bất kỳ kẻ nào…” Huyền Cốt lạnh lùng nói.
“Vậy ngay từ đầu ngươi đã không định giao Cửu Khúc Linh Sâm cho hắn, đúng không?” Giọng của gã nam tử lại dương dương tự đắc nói tiếp.
“Đúng! Ta đã bỏ ra rất nhiều công sức để chuẩn bị, không thể nào dễ dàng giao nó cho kẻ khác. Dù linh sâm này không phục vụ cho tu vi của ta, nhưng chỉ cần nó ở trong tay, ta có thể dùng nó để đổi lấy thứ hữu ích từ người khác. Hơn nữa, hắn nắm giữ Kim Lôi Trúc pháp bảo, nên sau này cũng là đại địch của những kẻ theo chuyên tu quỷ đạo như chúng ta. Tốt nhất là nên tiêu diệt sớm. Còn ngươi thấy thân thể tiểu tử họ Hàn này thế nào?” Thần sắc Huyền Cốt âm lệ nói, nhưng câu cuối lại chuyển sang chủ đề khác, bất ngờ hỏi nam tử kia.
Điều này làm cho nam tử đó cả kinh, nhưng ngay lập tức trở nên hưng phấn. “Ngươi muốn giúp ta đoạt xá thân thể của hắn?! Việc này thực sự quá tốt. Nhưng còn tên Cực Âm thì ngươi tính thế nào? Ngươi không định đối phó với hắn nữa sao?” Nam tử hơi chần chờ hỏi.
“Huyền Âm đại pháp của Cực Âm là do chính ta truyền thụ, nên trong công pháp đã sớm lưu lại chút sơ hở để có thể đưa hắn vào chỗ chết. Đến lúc đó, chỉ cần ta và ngươi trong thân thể liên thủ là đủ để tiêu diệt hắn.” Huyền Cốt hết sức tự tin nói.
“Thì ra là như vậy! Tuy nhiên ngay từ đầu ngươi đã muốn tiêu diệt Hàn tiểu tử kia, nếu vậy vì sao ngươi vẫn cố tình tìm hắn liên thủ? Ngươi đúng thực là một lão hồ ly!” Nam tử đối với tâm cơ của Huyền Cốt cực kỳ bội phục.
“Hừ, ngươi đánh giá ta quá cao rồi! Trước khi gặp ngươi, ta thật sự muốn liên thủ với hắn để đối phó Cực Âm. Mặc dù ta nắm được những yếu điểm của công pháp mà tên nghịch đồ kia sử dụng, nhưng có thêm người trợ giúp thì thêm phần chắc chắn. Nhưng hôm nay gặp được một người quen cũ như ngươi, tự nhiên ta không còn cần hắn nữa. Vì vậy, tốt nhất là nên tiêu diệt hắn sớm một chút để tránh hậu hoạn về sau.” Huyền Cốt không thèm để ý nói.
“Ngươi giả vờ thật là giỏi! Khi còn ở ngọc đình, ngươi tỏ vẻ lo lắng khiến ta tưởng rằng ngươi thật sự cần hắn trợ giúp, không ngờ rằng đã sớm có ý định động thủ giết người.” Nam tử thở dài một hơi, trong lời nói có chút ý tứ phức tạp.
“Hừ! Lúc ấy ta lo lắng là sự thật. Tuy nhiên không phải là sợ hắn không thể giúp ta phục thù, mà sợ mấy thanh phi kiếm Kim Lôi Trúc của hắn rơi vào tay kẻ khác, đều vẫn tồn tại bất lợi lớn đối với những người chuyên tu quỷ đạo như chúng ta.” Huyền Cốt hừ lạnh một tiếng.
“Nếu đã biết hắn có pháp bảo luyện từ Kim Lôi Trúc mà ngươi vẫn dám khinh cử vọng động như thế này sao? Chẳng lẽ ngươi đã dám nắm chắc phần thắng?” Nam tử trầm mặc một chút rồi chăm chú hỏi, vì việc này có liên quan đến chính bản thân mình nên hắn cần hỏi rõ ràng hơn.
Lúc này, Huyền Cốt thượng nhân đã tới gần ngọn núi, không ngừng bay quanh dò xét. “Nguyên bản lúc đầu ta muốn hắn dùng Kim Ti võng tiến vào Tứ Tượng Huyền Vũ trận bắt Cửu Khúc Linh Sâm, sau khi thành công thì lợi dụng trận đó để vây khốn tên Hàn Lập này luôn. Nhưng ta không ngờ hắn lại biết chút ít về trận pháp. Khi đó, ta liền giao trận kỳ cho hắn. Cứ như vậy, kế hoạch càng thêm hoàn hảo.” Huyền Cốt lộ rõ nụ cười quỷ dị, đầy thâm ý nói.
“Chẳng lẽ ngươi đã động tay động chân gì lên trận kỳ đó rồi sao?” Nam tử dường như nhận ra điều gì liền hỏi.
“Hắc hắc! Việc này đến lúc đó ngươi sẽ biết. Trước tiên phải tìm ra Cửu Khúc Linh Sâm đã, nếu không tiểu tử đó chắc chắn sẽ rút lui.” Huyền Cốt lảng tránh, chuyển sang chủ đề khác.
Nghe vậy, nam tử kia hừ nhẹ một tiếng, bộ dáng có chút thất vọng. “Phải nói lại rằng công pháp quỷ tu của ta trước đây là do ngươi truyền thụ, chủ yếu là để tìm kiếm Cửu Khúc Linh Sâm. Nhưng không ngờ sau khi bị tên nghịch đồ Cực Âm phản bội, nó lại cứu mạng ta!” Ánh sáng trong mắt Huyền Cốt chợt lóe nói.
“Cũng chẳng tính là truyền thụ gì cả, chỉ là lúc đó cần thiết mà thôi.” Nam tử có chút cảm khái nói.
Trong chương truyện này, Huyền Cốt thượng nhân bàn về Cửu Khúc Linh Sâm với Hàn Lập. Ông ta cho rằng linh khí của linh sâm đang hiện diện, nhưng chỉ những người có thần thức mạnh mới có thể nhận ra. Huyền Cốt đề xuất dùng một quả cầu vàng để bắt giữ linh sâm và giao cho Hàn Lập bày trận Tứ Tượng Huyền Vũ. Trong lúc Hàn Lập chuẩn bị, một nam nhân khác từ cơ thể Huyền Cốt xuất hiện, thể hiện sự nghi ngờ về việc Huyền Cốt sẽ tiêu diệt Hàn Lập. Cuộc trò chuyện hé lộ âm mưu của Huyền Cốt nhằm lợi dụng Hàn Lập để thực hiện kế hoạch của mình.
Trong chương truyện, Hàn Lập và Huyền Cốt thượng nhân tiếp tục hành trình qua một hạp cốc bí ẩn, nơi có hai con đường nguy hiểm: Huyền Tinh Đạo lạnh lẽo và Dung Nham Lộ nóng bỏng. Họ gặp gỡ các tu sĩ khác đang tìm kiếm bảo vật. Cực Âm và Man Hồ Tử, đại diện cho chánh tà, cũng có những kế hoạch riêng. Hàn Lập băn khoăn về động cơ của Huyền Cốt, trong khi họ đang truy lùng một linh vật quý báu, Cửu Khúc Linh Sâm. Sự nghi ngờ của Hàn Lập về sự đáng tin cậy của đồng hành khiến hành trình trở nên kịch tính hơn.
Cửu Khúc Linh Sâmkim ti võngTrận phápHuyền Âm đại phápTrận pháp