Đợi đám bác sĩ ra ngoài hết, lão Lange mới lộ rõ vẻ mặt kinh sợ.
Không có thương tích cũng như không có dị vật gì bên trong. Không thể giải thích nổi lý do dẫn đến nhồi máu cơ tim. Đây là khái niệm gì?
Vô thanh vô tức giết người trong truyền thuyết lại xảy ra ngay trước mắt. Cảm giác rung động này thật sự quá cường đại, nếu không chứng kiến tận mắt thì khó mà cảm nhận được.
Đám bác sĩ làm việc cho Phi Xa cũng thuộc loại hạng nhất. Bang hội này khống chế các thế lực đua xe ngầm ở Ma Cao, thường xuyên có thành viên bị thương nặng. Nếu không có những bác sĩ đặc biệt như này, chữa trị theo phương pháp thông thường chắc chắn sẽ gây ra nhiều phiền toái.
Tất nhiên, trình độ ngoại khoa của họ cực kỳ chuyên nghiệp! Với loại ngoại thương như Lange gặp phải, họ sẽ nhanh chóng hoàn thành. Dùng ít thuốc giảm đau, Lange mau chóng tỉnh lại.
Biết nửa đời sau của mình không thể làm nam nhân, Lange thật sự buồn bực. Nhưng hắn không hề oán hận Dương Minh chút nào, bởi vì Dương Minh mang đến cho hắn cảm giác phải tôn thờ, kính sợ.
Cảm giác này giống như...
“Một phàm nhân làm chuyện sai, nhận lấy sự trừng phạt của thần. Chẳng những không oán hận thần, mà ngược lại, nếu chẳng may chuyện mình làm khiến thần mất hứng, chỉ cần chịu trừng phạt thêm lần nữa là xong.”
Hiện tại Lange đang mang tâm trạng này. Hắn nhận thức được Dương Minh là một tồn tại biến thái, căn bản không thể chống lại. Dương Minh chỉ cần một ánh mắt là có thể giết chết hắn. Trước mặt hắn, hắn đúng là con kiến hôi nhỏ bé, bình phàm.
Nên hắn không những không oán hận Dương Minh, mà trong lòng còn cảm kích. Bởi vì Dương Minh cuối cùng cũng khoan dung, không giết chết hắn. Điều này khiến Lange cảm thấy mình thật may mắn.
"Chọc vào phiền toái lớn như vậy, đến cả Tứ đại Bạch Kim cũng bị tiêu diệt, mà mình còn chưa chít. Chỉ là mình không thể xxx nữa thôi, cũng coi như đã có kết quả tốt đẹp rồi."
Lão Lange đẩy cửa đi vào, thấy nhi tử đang nằm trên giường bệnh, lão thở dài một hơi:
"Lange, con đừng trách phụ thân. Ta cũng là bất đắc dĩ thôi!"
"Cha, không cần phải nói nữa."
Lange không để ý, nói:
"Cha. Dương tiên sinh bảo cha làm gì, cha nhất định phải làm. Nếu không, chúng ta đều phải chết không nghi ngờ gì."
"Hả?"
Lão Lange sửng sốt. Vốn định làm công tác tư tưởng để tránh trường hợp nhi tử nghĩ quẩn, lại không ngờ rằng nhi tử lại nghĩ thoáng hơn hắn. Lão không còn lo lắng nữa, nhất thời cao hứng nói:
"Nhi tử, con nghĩ như vậy thật sự tốt quá. Cha còn sợ con nghĩ quẩn sẽ làm chuyện vô trí. Dương Minh kia căn bản không phải là tồn tại mà chúng ta có thể chống lại. Tam Đặc Đốn nói không sai, người nào chọc vào nhất định sẽ chịu hậu quả!"
Ách! Cha nghĩ con không nên tính toán báo thù, đó là chuyện không khả thi.
"Cha, không thể gọi thẳng tên họ Dương tiên sinh. Phải biết rằng, Dương tiên sinh không gì không làm được. Với trí tuệ và năng lực như vậy, cha nói như thế mà vô tình tiết lộ, gia tộc chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn."
Lange vội vàng chỉnh lời phụ thân cho đúng:
"Còn con thực sự không muốn báo thù. Con cảm thấy bây giờ đã là tốt lắm rồi, còn mong gì hơn nữa? Con cũng không phải là thằng ngu. Dương tiên sinh nếu không cần động thủ, vẫn có thể giết con, nhưng lại không làm thế."
"Uhm… Cha không đúng rồi."
Lão Lange vừa nghe lời của con, cảm thấy đúng là hợp lý. Dương Minh đúng là không gì không làm được, một khi để hắn phát hiện mình nói bậy sau lưng, thì coi như mình tiêu rồi!
"Cha, hiện tại chúng ta cần phải nghĩ cách làm cho Dương tiên sinh cảm thấy vui lòng. Con cảm thấy gia tộc Lange chúng ta hoàn toàn có thể khai thác lợi dụng."
Lange hưng phấn nói:
"Dương tiên sinh cho chúng ta địa bàn Đoạn Đầu bang, nghĩa là chúng ta còn có giá trị lợi dụng. Chúng ta chỉ cần theo đúng chỉ thị của ngài, thì gia tộc chúng ta cũng có cơ hội ngang hàng với gia tộc Douglas hay gia tộc South City."
"Đúng vậy."
Sau khi nhi tử nhắc nhở, ánh mắt lão Lange bỗng sáng ngời. Nhưng ngay sau đó, lại thất vọng nhìn xuống:
"Nhưng mà... haizzz! Nhà chúng ta đã tuyệt hậu rồi, lên cấp mà có ích gì đâu."
"Gừng càng già càng cay mà cha, từ từ rồi sinh thêm đệ đệ. Những năm này có con chống đỡ, đợi con lớn rồi, đệ đệ vừa lúc cũng có thể nhận ca, gia tộc chúng ta sẽ không tuyệt chủng."
Lange cũng hưng phấn đáp lại.
"Ta chỉ có thể cố gắng hết sức."
Sắc mặt lão Lange đỏ ửng, gật đầu.
"Cha phải chăm sóc khách sạn Douglas nhiều hơn. Còn con trở về trường học, nhất định phải bảo vệ Trần Trạch cùng Đào Lâm Phương. Như vậy, Dương tiên sinh sẽ thấy chúng ta cố gắng hối cải, chắc chắn sẽ cao hứng..."
Lange bắt đầu tính toán kế hoạch tương lai.
"Ừm, không tệ! Nói như vậy, chuyện này cũng chưa hẳn là chuyện xấu. Nếu nắm chắc thì chính là cơ hội lớn."
Lão Lange gật đầu tán thành.
"Đúng vậy!"
Lange hưng phấn.
Tất nhiên, Dương Minh không hề hay biết hai phụ tử Lange đang nói chuyện gì. Sau khi đuổi bọn họ đi, Dương Minh lại nói chuyện với Trương Tân:
"Trương Tân, có phải nguyện vọng của ngươi đã tan vỡ rồi phải không? Tối nay hộp đêm sẽ không mở nữa rồi."
Lão Lange cảm thấy khiếp sợ khi nghiên cứu nguyên nhân nhồi máu cơ tim bất ngờ của mình. Dẫu không thể chấp nhận việc không còn làm nam nhân, ông vẫn cảm kích Dương Minh vì sự khoan hồng. Cùng với con trai, họ lên kế hoạch để lấy lòng Dương Minh, đồng thời khẳng định rằng gia tộc Lange vẫn còn cơ hội nếu tuân theo những chỉ thị của ông. Trong khi đó, Dương Minh và Trương Tân dự định ra ngoài vui chơi, không quan tâm đến sự việc đã xảy ra.