Dịch + Biên: Phong Lăng

Bàn thứ ba bên góc phải, có một người nước ngoài đang ngồi đấy. Hẳn chính là Kevin. Hắn ở nơi này, không ăn uống gì cả, chỉ lẳng lặng nhìn lên sàn biểu diễn.

Dương Minh nhìn lên sân khấu, một đoàn tạp kỹ đang biểu diễn. Ở đây, tiết mục này không có lực hấp dẫn bằng diễm vũ (DG: chắc múa cột, hay cái gì đây...), nên các khách nhân chẳng hề thấy hứng thú, đều làm chuyện của mình, đợi diễm vũ biểu diễn. Chỉ có Kevin cảm thấy thích thú, bộ dạng như đã lâu chưa xem qua tiết mục tương tự vậy.

Dương Minh cười cười, hướng tới phía Kevin đi tới. Mới vài bước, Kevin hiển nhiên đã nhìn thấy Dương Minh, lập tức đề cao cảnh giác.

Chỗ ngồi của hắn, trừ phía sau có một đôi tình lữ đang triền miên ra thì không còn ai khác. Dương Minh đi tới đây, hiển nhiên không thể hướng về phía đôi tình lữ kia, khả năng lớn nhất chính là tìm mình.

Kevin vẫn duy trì tư thế xem tạp kỹ như cũ, nhưng ánh mắt luôn luôn chú ý đến hành động của Dương Minh. Khi chứng kiến Dương Minh thật sự đi đến trước bàn của mình, ngồi xuống đối diện, Kevin nhíu nhíu mày:

— "Thật xin lỗi, tiên sinh, tôi không quen biết ngươi, phiền ngươi đổi chỗ khác vậy."

Dương Minh cười cười, đáp:

— "Kevin, đúng không?"

— "Ngươi là…?"

Kevin nhíu nhíu mày, mấy ngày nay chuyện Lý Lôi Trì khiến hắn gặp người da vàng thì thần kinh không dễ chịu, theo bản năng đã căng thẳng.

— "Ha ha, từ trung tâm tới?"

Dương Minh không trả lời Kevin mà tiếp tục hỏi.

— "Ngươi..."

Kevin kinh ngạc không ngừng, vội hỏi:

— "Ngươi rốt cuộc là ai?"

Nghe câu hỏi của Kevin, Dương Minh hoàn toàn xác nhận, Kevin chính là người của "trung tâm", vì khi nghe được từ đó, hắn không còn nghi ngờ, trực tiếp hỏi mình là ai.

— "Tiến sĩ Benjamin phái ngươi tới?"

Dương Minh tiếp tục hỏi.

— "Ngươi là..."

Kevin nhíu nhíu mày, bỗng nhiên thốt ra một câu tiếng Anh trúc trắc khó hiểu. Với thính lực của Dương Minh, chắc chắn không nghe rõ hắn đang nói cái gì.

Dương Minh thầm nghĩ không tốt, có thể đây là ám hiệu linh tinh gì đó. Rất có thể muốn từ miệng Kevin moi ra tin tức hữu ích là điều không thể. Vốn Dương Minh định dùng phương thức đối thoại thật giả lẫn lộn để kiếm chút thông tin trong miệng Kevin, nhưng hiện tại đã bị phát hiện, đành phải buông tay.

Nhìn thấy Dương Minh không nói lời nào, Kevin sắc mặt nhất thời trầm xuống, đang định nói gì thì đúng lúc này, Dương Minh đột nhiên đứng dậy, cất bước hướng ra ngoài chạy đi.

— "Đứng lại!"

Kevin phát hiện ra điểm khả nghi ở Dương Minh, hơn nữa hắn còn có nhiều điều nghi vấn, tất nhiên không muốn Dương Minh dễ dàng thoát thoát như vậy.

Thân phận thực sự của Kevin, ngay cả Lý Lôi Trì cũng không biết, càng không biết chuyện tiến sĩ Benjamin cùng "trung tâm." Nhưng những gì Dương Minh nói ra khiến Kevin càng thêm nghi ngờ. Trực giác bảo hắn, người này nhất định phải bị giữ lại, nếu không sẽ rước lấy rất nhiều phiền toái.

Nghĩ vậy, Kevin lập tức đứng dậy, đuổi theo Dương Minh.

Dương Minh lúc này dốc hết sức chạy, lần trước thi đấu với Jeter, thiếu chút nữa kiệt sức chết vì mệt, cái loại người xuất thân từ "trung tâm" này căn bản không phải người bình thường. Tốc độ chạy như xe lửa, dù cho Dương Minh có lợi hại thế nào, cuối cùng vẫn là người, so sánh tốc độ tất nhiên thua loại quái thai này.

Lần trước mới có thể vượt qua Jeter, cũng hoàn toàn dựa vào địa hình, xuyên qua chướng ngại vật, mới thoát. Chính vì vậy, lần này Dương Minh cũng học cách khôn ngoan hơn, không đợi Kevin phản ứng kịp, liền cất bước bỏ chạy.

Kevin cũng không nghĩ tới Dương Minh nghe xong lời của mình rồi lập tức bỏ chạy. Người này là ai? Coi như mình đã gửi ám hiệu mà hắn không đáp lại, thì cũng không cần phải bỏ chạy như vậy chứ?

Dù vậy, Kevin vẫn đứng dậy đuổi theo, nhưng chậm hơn, cách Dương Minh khá xa.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của các bảo vệ an ninh, Dương Minh chạy như bay, leo lên cầu thang, rồi thoát ra khỏi khách sạn. Dù phía sau có tiếng gào của mấy tên bảo vệ, Dương Minh cũng chẳng quan tâm.

Ra khỏi khách sạn, hắn trực tiếp leo lên chiếc Passat, hét lớn với Lưu Diệp:

— "Lái xe mau!"

Lưu Diệp đã chuẩn bị sẵn, vừa thấy Dương Minh lên xe, lập tức nhấn ga, chạy vù rời khỏi khách sạn.

Lúc này, Kevin đuổi tới cửa, chứng kiến Dương Minh lên xe rời đi, hắn không cam chịu thua, nhanh chân bước đến chiếc xe ở bãi đỗ gần đó, rõ ràng là xe của hắn, khởi động rồi đuổi theo chiếc Passat chở Dương Minh.

— "Ta thua rồi! Người này tốc độ thật nhanh. Cậu còn nhanh hơn hắn."

Lưu Diệp thán phục nói, vừa rồi hắn cũng thấy Dương Minh dùng tốc độ gì từ trong khách sạn chạy ra:

— "Nếu Lý Lôi Trì có tốc độ như vậy, chắc ta không bao giờ đuổi kịp."

— "Không, hắn còn nhanh hơn ta nữa."

Dương Minh chỉ phía sau nói:

— "Nếu ta chạy nhanh hơn hắn, ta không cần xe mà cứ chạy bộ trực tiếp đưa hắn vào một ngõ nhỏ, rồi xử lý luôn."

— "Khỉ thật, tên kia quả thực không phải là người."

Lưu Diệp thành thạo thao tác xe, mục đích của hắn không phải cắt đuôi Kevin, chỉ muốn dẫn hắn đến nơi trống trải, không người để dễ bề xử lý.

Tốc độ lái xe của Kevin rõ ràng không tốt lắm, chỉ biết điên cuồng nhấn ga. Chiếc xe hắn lái là xe thương vụ, tốc độ không quá nhanh, nên vẫn duy trì khoảng cách an toàn với Lưu Diệp.

Dần dần, xe chạy trên đường ngày càng thưa thớt, địa bàn cũng càng ngày càng hoang vắng. Kevin nhíu nhíu mày, người này dẫn mình tới chỗ nào đây? Chẳng lẽ có mai phục?

Nhưng dù có mai phục thật, Kevin cũng không sợ. Giả như có Mai phục, thì bọn người đó cũng không đáng sợ, không gây ảnh hưởng gì lớn, một chút nguy hiểm cũng không có. Nếu thật sự không địch nổi, hắn cũng không biết phải chạy thế nào nữa. Chỉ cần chạy là an toàn, không ai có thể đuổi kịp.

— "Chỗ này là đâu vậy?"

Dương Minh hỏi.

— "Tôi cũng không biết rõ lắm, tôi ít khi ra ngoại ô, ở Ma cao tôi không quen lắm."

Lưu Diệp tỏ vẻ có chút ngượng ngùng, nói.

— "Ừ, đi thêm một đoạn nữa rồi rẽ vào con hẻm thứ hai."

Dương Minh nói. Hắn đã sử dụng dị năng quan sát, thấy con hẻm thứ hai dẫn tới một khu đất hoang, hiện tại không có ai.

Lưu Diệp gật đầu, rẽ vào con hẻm thứ hai có phần tối tăm phía trước, cách đó không xa.

Anh ta cũng không hỏi Dương Minh vì sao lại bảo anh ta làm như vậy, bởi Dương Minh nhất định có lý do của mình.

Kevin cũng chẳng rõ chuyện gì đang xảy ra, không cần biết người phía trước làm gì, thấy họ rẽ vào cũng rẽ theo.

— "Lão đại, ngươi thật lợi hại, biết nơi này là đất trống?"

Xa xa, khi chứng kiến một vùng đất trống trải phía trước, Lưu Diệp có vẻ rất phấn khích nói.

Tóm tắt:

Dương Minh gặp Kevin, một người nước ngoài, trong một buổi biểu diễn tạp kỹ. Sau khi nhận ra Kevin là người của 'trung tâm', Dương Minh cố gắng thu thập thông tin nhưng bị phát hiện. Khi Dương Minh bỏ chạy, Kevin đuổi theo. Dương Minh nhanh chóng lên xe với Lưu Diệp để trốn thoát. Họ dẫn Kevin tới một khu vực hẻo lánh với ý định xử lý tình hình. Cả ba đều cảm nhận được sự căng thẳng của cuộc rượt đuổi này.

Nhân vật xuất hiện:

Dương MinhKevinLưu Diệp