Dịch + Biên: Phong Lăng

Dương Minh tiếp tục chuyển hướng, chạy băng băng về phía Tiểu Diệp bên kia phóng tới, bỏ lại Kevin đang truy đuổi phía sau.

Kevin lúc này thật sự tức giận, quát tháo, gầm loạn rồi vọt tới:

"Chờ ta bắt được, đó sẽ là lúc ngươi chết!"

"Mời, ngươi không phải lợi hại lắm sao? Ngươi không phải một cước đá chết ta sao? Ta xem ngươi làm thế nào mà đá nổi!"

Dương Minh hài hước nói xong còn quay đầu lại, làm một vẻ mặt quỷ với Kevin:

"Đồ người máy ngu ngốc, ngươi cho là ngươi rất lợi hại sao? Không phải không đuổi kịp ta sao? A nha!"

Dương Minh đang cao hứng, phấn chấn châm chọc Kevin, thì kết quả không thấy đường phía trước, liền tông vào chiếc Passat, trực tiếp ngã sấp xuống trên nắp capo. Đây chính là nguyên nhân khiến Dương Minh

"Ái chà!"

tiếng la thốt lên.

Ha ha ha ha, Kevin thật muốn cười to một hồi.

Cái gọi là vui quá hóa buồn, cái gọi là già néo đứt dây. Ngươi không phải nhanh nhẹn lắm sao? Ngươi không phải có kỹ năng tốt sao? Ngươi không phải lợi hại sao? Ngươi không phải cười nhạo ta đuổi không kịp ngươi sao? Ngươi không phải muốn ta đá chết ngươi sao?

Lúc này thật đúng là ông trời giúp ta, cho ngươi chạy mà không xem đường, cho ngươi quay đầu lại nhìn ta, rồi nhăn mặt trêu chọc ta. Giờ thì thế nào? Bi kịch chưa?

"Ông nội mày đến đây, chờ bị đá chết đi! Ha ha!"

Trong nháy mắt, trong thân thể Kevin đã tràn ngập năng lượng cùng động lực, chạy nhanh hướng Dương Minh vọt tới. Hắn muốn cấp cho Dương Minh một kết cục mà ai cũng không thể đoán trước, chính là kết thúc sinh mệnh của Dương Minh.

Dương Minh lật người nằm trên nắp capo, giả bộ như bị thương rất nặng, nhe răng, nhếch miệng, không hề chú ý đến Kevin đang đuổi phía sau.

Kevin tung người, một cú đá hướng Dương Minh bổ tới. (DG: Kevin bay lên và chấn gót)

Kevin đang tưởng tượng đến cảnh Dương Minh bị mình dùng một cú chấn bay ra ngoài, gân cốt toàn thân đoạn thành từng khúc, rồi trực tiếp chết giữa không trung. Nghĩ đến đây, trong lòng Kevin không khỏi dâng lên một cảm giác sảng khoái tựa như dâng trào.

A, khóe miệng Dương Minh lóe lên một tia cười lạnh. Kevin đồng học à, tao không phải cố ý lừa gạt ngươi đâu. Tao sắp bị ngươi đá chết rồi, mà tao còn phải đi Vân Nam nữa, bây giờ không thể chết, nên không phải là tao chết mà là ngươi chết. Thôi thì ngươi cứ đi chết đi!

"Phanh!"

Tiếng súng trầm thấp vang lên, ngay lúc đó, trong giây lát, Dương Minh lăn sang một bên.

"Oanh!"

Kevin chấn một cú vào nắp capo, khiến nó lõm xuống thành một cái hố thật sâu.

Ai da ai da, Dương Minh không khỏi thốt lên, may mà mình trốn nhanh một chút, nếu không, nhận lấy một gót này, kết quả không chết thì cũng bị trọng thương.

Lực của Kevin chấn vào khá lớn, nên sau đó chân vẫn còn dính vào đó, không thể rời ra.

Dương Minh thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu như vậy mà vẫn không thể đối phó Kevin thì hắn chỉ còn cách nhân cơ hội này, lên xe chạy thoát thân, tạm thời buông bỏ nhiệm vụ này.

Lưu Diệp đúng là vương bài tổ công tác bên ngoài. Trong lúc Dương Minh bị Kevin đuổi theo, hắn đã chuẩn bị sẵn súng, chờ đúng thời điểm. Trong nháy mắt Dương Minh nằm trên nắp capo, Lưu Diệp đã đoán đây là kế sách dụ địch của Dương Minh.

Nói cách khác, vương bài tổ đặc công như vậy mà ngu như thế này thì làm sao không bị địch bắt được, chính mình lại đụng vào nắp capo mà không thể đứng dậy? Nếu chuyện này mà bị truyền ra, còn ai tin nữa? Chắc chắn sẽ bị người khác cười nhạo. Chuyện này rõ ràng không thể xảy ra, nên Lưu Diệp đợi đến khi Kevin chạy tới.

Kết quả, Kevin thật sự chạy lại, thì Lưu Diệp phải chiều hắn một chút, trực tiếp bắn một phát vào lòng bàn chân phải của hắn.

Đương nhiên, Lưu Diệp cũng không hoàn toàn yên tâm. Dù rằng Dương Minh bảo hắn bắn chính xác vào lòng bàn chân Kevin, nhưng không nói rõ lý do, nên Lưu Diệp cũng không dám chắc phát này có hiệu quả hay không.

Hiện tại, Kevin nửa ngày cũng không có phản ứng gì, nghĩ chắc là do lần bắn này có hiệu lực thật.

Lưu Diệp đẩy cửa xe xuống, nhìn thấy nắp capo bị Kevin đá thành phế thải, không khỏi cảm thấy sợ hãi. Một cú đá như vậy vào người Dương Minh thì hậu quả thế nào đây?

"Lão đại, ngươi không sao chứ?"

Lưu Diệp liếc Kevin vẫn không nhúc nhích, rồi hỏi Dương Minh.

Lúc này, Dương Minh cũng đã bò dậy khỏi mặt đất, phủi phủi bụi đất, rồi lắc đầu:

"Không sao, không nghĩ tới thật sự có hiệu quả. Bi kịch của thằng này đúng là như chuyện đùa vậy."

"Thiếu não thật rồi."

Lưu Diệp nói:

"Nửa người như sắt thép, còn không phải thiếu não thì là gì?"

"Phù."

Dương Minh nghe Lưu Diệp nói, không khỏi mừng rỡ:

"Theo lời ngươi nói vậy, nó thật đúng là thiếu não."

"Haha, đúng rồi lão đại, người này đã chết rồi chứ?"

Lưu Diệp thật sự không dám đi xem xét Kevin.

"Ừ, chắc là đã chết rồi."

Dương Minh liếc nhìn chân Kevin, Lưu Diệp bắn một phát này quả thật có hiệu quả. Đạn xuyên thép đã xuyên thủng chân, phá hủy nhiều bộ phận linh kiện và dây dẫn bên trong thân thể Kevin, quan trọng là làm hỏng thiết bị năng lượng. Chẳng lẽ hắn còn cử động được?

Nghe Dương Minh nói Kevin đã chết, Lưu Diệp mới dám động thủ, gỡ Kevin ra, đặt xuống đất:

"Quả thật đã chết rồi, dù sao cũng hơi đáng tiếc. Nơi đây là Ma Cao, mang theo xác chết như vậy thì không tiện về nước. Nếu giao cho sở nghiên cứu khoa học kỹ thuật của chúng ta, chắc chắn sẽ có ích."

Lưu Diệp có chút tiếc nuối, hắn rõ ràng rằng kỹ thuật sáng tạo của Kevin không kém gì con chip mà hắn đang giữ.

"Nga, để ta nghĩ cách."

Dương Minh nghe vậy, thầm nghĩ: Trước khi đi Vân Nam, cứ làm “cống hiến” cho cục đã. Chẳng may không thể về, cục sẽ nhớ rõ công lao của mình, chăm sóc người nhà của mình một chút, như vậy cũng đủ rồi.

"Ngươi có biện pháp?"

Lưu Diệp sửng sốt, rồi đột nhiên nhớ ra rằng, thật ra ở Ma Cao, Dương Minh quen biết khá rộng rãi.

"Ừ, cũng không sai biệt lắm. Để ta hỏi thử xem, chuyển qua đường buôn lậu, đem về nước."

Dương Minh gật đầu nói.

"Lão đại, ngươi thật sự xuất sắc quá."

Lưu Diệp không khỏi thán phục, ở nước ngoài mà Dương Minh còn có cách giải quyết.

"Trước tiên cứ tìm xem con chip có trên người hắn hay không đã."

Nói xong, hắn bắt đầu dùng dị năng tìm kiếm nơi cất con chip:

"Hắn cất trong túi áo khoác hoodie, lấy ra mau đi."

(DG: “may-ô” là áo có cổ và tay, loại áo ba lỗ thì không có túi, chắc đây là loại mới.)

"Ừm."

Lưu Diệp không chút nghi ngờ làm theo lời Dương Minh, đưa tay mở túi áo Kevin, rồi vươn tay vào bên trong. Quả nhiên, từ trong đó lấy ra một vật, vừa nhìn đã xác định đúng là con chip cần tìm.

Tuy nhiên, Lưu Diệp cũng không quá kinh ngạc, hiện tại đã không còn kinh sợ chuyện quái dị nữa. Hắn hoàn toàn tin tưởng Dương Minh rồi.

Tóm tắt:

Dương Minh đuổi tránh Kevin trong một cuộc truy đuổi đầy kịch tính. Kevin nổi giận và cố gắng tấn công Dương Minh, nhưng không may gặp sự cố khi tông vào xe. Trong lúc đó, Lưu Diệp từ xa tận dụng thời cơ bắn trúng chân Kevin, khiến hắn không thể tiếp tục đuổi theo. Cuối cùng, Dương Minh tìm ra giải pháp để thu thập công nghệ từ Kevin, chuẩn bị đưa nó về nước.

Nhân vật xuất hiện:

Dương MinhKevinLưu Diệp