Lão đại, mày không biết chị dâu Mộng Nghiên yêu mày sâu đậm lắm sao! - Trương Tân cười khổ nói:

- Quên làm sao được? Chỉ có thể càng ngày càng nhớ mày. Có câu nói, hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều. Chẳng may chị dâu chờ lâu quá mới biết được mày đi thi hành một nhiệm vụ nguy hiểm thì làm sao mấy cô ấy chịu nổi?

- Có mấy người cũng biết sự thật. Đến lúc đó mấy cô ấy gặp nhau thì cũng rõ thôi… - Dương Minh nói.

- Có mấy người? Lão đại, rốt cuộc là mày có bao nhiêu vợ? Tao có bao nhiêu chị dâu đây? - Trương Tân đến giờ vẫn không rõ Dương Minh có bao nhiêu vợ.

- Ha ha, ngoại trừ Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai, Lâm Chỉ Vận còn có Kinh Tiểu LộVương Tiếu Yên. Hai cô này mày cũng biết rồi. - Dương Minh nói.

- Hử… có cả Kinh Tiểu Lộ nữa à? Tao biết ngay mà, bảo sao gần đây cô ta có phong độ rực rỡ như vậy, thay đổi hoàn toàn hình tượng tiểu thái muội hồi trước! - Trương Tân gật gật đầu:

- Gần đây cô ấy được đưa vào danh sách mười hoa khôi của trường, mọi người đều suy đoán cô ấy bị ông chủ lớn bao nuôi…

- À, coi như bị tao bao nuôi, công ty Danh Dương phía bên đúng là để nàng đảm nhiệm vai trò đó. - Dương Minh nói.

- Vương Tiếu Yên… tao không tiếp xúc nhiều lắm, là cô hàng xóm xinh đẹp của mày à? - Trương Tân đúng là ít gặp Vương Tiếu Yên.

- Ừ, chính là cô ấy. - Dương Minh gật đầu:

- Còn có Tiếu Tình, Tôn KhiếtTriệu Oánh, ba người này mày đều biết…

"Hả?"

Trương Tân nhất thời mở to hai mắt nhìn! Vừa nãy lúc Dương Minh nói đến Kinh Tiểu LộVương Tiếu Yên, Trương Tân dù kinh ngạc nhưng cũng không thấy có gì lạ! Nhưng giờ nói đến ba người Tiếu Tình, Tôn Khiết cùng Triệu Oánh thì thực sự khiến Trương Tân cực kỳ sững sờ!

Tôn Khiết cũng còn dễ hiểu, có thể giải thích, ngực lớn mà năng lực lại tốt, gia thế cũng ổn. Dương Minh lựa chọn nàng là điều không thể nghi ngờ. Nghe Điền Đông Hoa kể, Dương Minh đã từng cứu Tôn Khiết, vì vậy Trương Tân cũng mơ hồ biết Tôn Khiết có chút quan hệ với Dương Minh!

Nhưng mà Tiếu Tình… không phải là chị nuôi của Dương Minh sao? Chẳng lẽ đã trở thành "chị nuôi" thật rồi? Chẳng lẽ chỉ là một trò đùa?

Với Triệu Oánh… tại sao cô ấy cũng lại cùng Dương Minh ở chung? Phải biết rằng Triệu Oánh chính là đối tượng mà nhiều nam sinh thầm mến. Dù hiện tại nàng đã học nghiên cứu sinh, thân phận gần như Dương Minh, có thể nói hai người không chênh lệch nhiều về địa vị. Nhưng họ ở chung một chỗ lại khiến Trương Tân vô cùng kinh ngạc!

- Sao thế? Sợ rồi à? - Dương Minh cảm thấy lời mình nói có thể làm Trương Tân khiếp sợ.

- Ha ha… thật sự đã khiến tôi rúng động một chút! - Trương Tân cười khổ tự đáy lòng nói:

- Lão đại, mày thật quá cường hãn rồi! Còn có ai nữa không?

- Trừ những người đó ra, còn có Hoàng Nhạc NhạcTô Nhã… cũng chính là những minh tinh Thư Nhã! - Dương Minh nói.

Trương Tân gật đầu, hai người kia hắn cũng biết rồi, không còn gì quá kỳ quặc. Nhưng điều khiến hắn tò mò lại là một chuyện khác:

- Đúng rồi, thằng nhóc gọi là Trầm Cuông Ngưu vừa rồi sao lại gọi mày là anh rể? Chị gái của nó là…?

- Chị gái của nó là Trầm Vũ Tích. Mấy hôm trước báo chí và truyền hình chắc hẳn cũng đã đưa tin về vụ án của cô ấy. Mày xem được không?

Dương Minh nghe Trương Tân nhắc đến thì cũng nói ra tên Trầm Vũ Tích. Nhưng thực ra, Dương Minh không quá có cảm tình với Trầm Vũ Tích, nhiều nhất chỉ là cảm mến một chút, chuyện từng giúp nàng chữa bệnh cũng chỉ xuất phát từ nghĩa cử. Việc đáp ứng làm bạn trai của nàng chủ yếu xuất phát từ lý do đó. Nhưng nếu Trương Tân đã hỏi, Dương Minh không thể phủ nhận hoàn toàn!

*Không sợ vạn nhất, chỉ sợ vạn nhất.* Nếu lời nói của mình bị truyền đến Trầm Vũ Tích, thật là không hay chút nào.

- À, vụ kiện đó tao cũng đã xem qua, rất đáng chú ý. Mấy tên vào tù đều là học sinh của trường chúng ta. Báo trường và diễn đàn trường đều có đưa tin về vụ án. Trường đã sử dụng chuyện này để cảnh cáo mọi người làm việc nóng vội, vi phạm kỷ cương hoặc phạm pháp. Những tên đó đã bị khai trừ khỏi trường rồi! - Trương Tân gật đầu nói.

- Nhưng mà Trầm Vũ Tích thật là bạn gái của mày đúng không?

- Ha ha, đúng vậy, cô ấy là bạn gái tao. - Dương Minh gật đầu:

- Chuyện của tụi tao cũng không thể nói hết trong một lời, nhưng qua chuyện này, tao cũng cảm thấy khá khó xử. Chỉ biết làm sao để cô ấy yên tâm dưỡng bệnh trước đã…

Dương Minh nói một cách rất mơ hồ, thực ra là không muốn lừa dối Trương Tân, nhưng cũng không biết nói thật sao cho phù hợp, đành phải nói như vậy.

- Hóa ra là vậy… cô gái kia thật đáng thương! - Trương Tân gật đầu:

- Đúng rồi, với tính cách của mày, chắc phải nổi giận mới đúng, sao lại dễ dãi với mấy thằng kia như vậy?

- Ha ha, chúng còn phải ở trong tù dài dài. Bạo Tam Lập cũng có người trong đó. Có lẽ chúng sẽ bị đại ca chỉnh sửa hàng ngày trong đó. - Dương Minh cười cười.

- Thật vậy! Không thể để chúng dễ dàng thoát tội! - Trương Tân nói.

- Ngoài số đó ra còn nữa không? Thế này thì cũng đủ rồi!

- Còn có… Lam Lăng, mày cũng biết rồi! Lần này đi Vân Nam, ngoài nhiệm vụ, tao còn muốn tìm Lam Lăng nữa. - Dương Minh nói.

- Ngoài những người đó ra, hình như không còn ai nữa… đúng rồi, nếu miễn cưỡng mà nói… Liễu Họa Mi cũng xem như là người của tao…

Dương Minh sợ đến lúc đó Liễu Họa Mi tiết lộ nên chủ động nói trước với Trương Tân.

- Liễu Họa Mi? Chủ tịch tân nhiệm của tập đoàn Giang Duyên?

Trương Tân kinh ngạc, không ngờ Dương Minh lại có quan hệ với Liễu Họa Mi… Liên tưởng đến những chuyện gần đây xảy ra với tập đoàn Giang Duyên, Liễu Họa Mi từ người yếu thế trở thành người phát ngôn của tập đoàn — trong chuyện này chắc chắn có bóng dáng của Dương Minh?

Nhưng cái đó có quan trọng hay không cũng không còn quá quan trọng, vì Trương Tân không mấy quan tâm chuyện người khác, hắn chỉ quan tâm đến nhiệm vụ của Dương MinhDương Minh có thể trở về an toàn hay không!

- Ừ, đúng vậy, cô ấy là người đó. - Dương Minh nói.

- Cô ấy rất thân thiết với Tiểu Lộ, có thể sau này hai người sẽ hỗ trợ lẫn nhau…

- Được rồi, lão đại, tao sẽ cố gắng giúp đỡ những cô gái đó hết khả năng! - Trương Tân ghi nhớ các tên đó cực kỳ rõ ràng trong lòng.

- Ha ha, nếu mày có chuyện cần giúp đỡ, có thể tìm Bạo Tam Lập hoặc cha của Trần Mộng Nghiên. Hai người đó sẽ không gây phiền toái lớn đâu! - Dương Minh nói.

Trương Tân yên lặng gật đầu.

- Tốt rồi, mày về phụng bồi Triệu Tư Tư và Vương Mị đi. Tao cũng phải trở về phụng bồi Mộng Nghiên nữa.

Dương Minh vẫy tay với Trương Tân, rồi đột nhiên quay người lên xe, lái đi luôn.

Trương Tân nhìn chiếc xe rời đi mà thở dài nhẹ một hơi. Hắn không ngờ Dương Minh lại đi thi hành nhiệm vụ như vậy, xem ra mình đã hạnh phúc hơn Dương Minh rồi. Ban đầu còn chút ganh tị vì Dương Minh có nhiều vợ, nhưng giờ nghĩ lại những trách nhiệm của Dương Minh, Trương Tân cảm thấy mình cũng đã quá may mắn khi có hai vợ rồi.

Buổi tối, Dương Minh vẫn phụng dưỡng Mộng Nghiên, Lâm Chỉ VậnChu Giai Giai. Nhưng sau khi các nàng ngủ say, Dương Minh lại leo tường lẻn vào biệt thự của Vương Tiếu Yên

Tóm tắt:

Dương Minh chia sẻ với Trương Tân về các mối quan hệ tình cảm của mình, khiến Trương Tân ngạc nhiên. Qua câu chuyện, Dương Minh tiết lộ có nhiều vợ và mối quan hệ phức tạp với các cô gái, bao gồm cả Trầm Vũ Tích, khiến mọi người trong cuộc phải suy ngẫm về tình yêu và trách nhiệm. Cuối cùng, Dương Minh quyết định trở về cùng Trần Mộng Nghiên và những cô gái khác nhưng lại chọn leo tường vào thăm Vương Tiếu Yên vào ban đêm.