Dương Minh lái xe vào tiểu khu, trong lòng có chút xúc động. Đây có thể là lần cuối cùng mình tiến vào nơi này? Tuy nghĩ như vậy có chút hơi sến, nhưng thật sự Dương Minh sẽ rất nhớ nơi này.

Dương Minh cùng Lam Lăng xuống xe, mang theo Lam Lăng về nhà, nhưng đi được nửa đường, Dương Minh lại chứng kiến một màn không thể tin nổi!

Dương Đại Hải đang cùng một cô gái xinh đẹp khoác tay nhau, hình như đang nói chuyện hào hứng, còn Dương Đại Hải chỉ biết cười khổ.

Dương Minh nhíu mày, bắt gặp cha đang gần gũi với một cô gái khác, điều này khiến Dương Minh có chút không tin nổi! Tuy rằng Dương Minh là một kẻ hoa tâm, nhưng cũng không ngờ cha mình lại như vậy!

Dương Minh hoa tâm là do hắn có năng lực, bởi vì dù sao hắn cũng là một trong những người giàu có và quyền lực lớn nhất thế giới! Không những thế, Dương Minh còn khống chế được hai tổ chức sát thủ lớn nhất nhì thế giới, và còn có hàng loạt các đại gia tộc sẵn sàng ủng hộ mình, điều đó đã thể hiện rõ thực lực của hắn!

Thế nhưng, cha của hắn lại không làm được như vậy. Tất cả đều dựa vào vinh quang của hắn. Đương nhiên, nếu mẹ của hắn không nói gì, hắn cũng không ý kiến gì, vì cha nào con nấy, hắn cũng chẳng thể nói gì! Cho nên, hắn quyết định không phá đám mà chỉ đứng sang một bên để theo dõi. Trước tiên, xem cô gái này và cha mình có quan hệ như thế nào!

Nếu như đây thật sự là cha mình bao gái, thì Dương Minh phải nói chuyện rõ ràng với ông. Dù sao, ông cũng là chủ tịch một tập đoàn lớn. Nếu phá vỡ gia đình hòa thuận này, đó chính là điều Dương Minh không muốn thấy!

Dương Minh liền làm động tác yên lặng rồi lôi kéo Lam Lăng núp vào một chỗ. Lam Lăng tuy không hiểu chuyện gì, nhưng Dương Minh đã bảo nàng không lên tiếng, nên nàng cũng nghe lời.

— Dương ca, người ta muốn mua một chiếc xe. Các chị em của em ai cũng đi Ferrari, em cũng muốn có một chiếc để bằng chị bằng em!

Cô gái trẻ tuổi nũng nịu nói với Dương Đại Hải.

— Không phải tôi đã đưa cho cô một khoản tiền rồi sao? Bây giờ cô lại đòi nữa sao? — Dương Đại Hải không thích cô nàng này lắm, hỏi lại.

— Tiền hôm trước không phải để mua nhà rồi sao? Người ta cũng đâu phải là anh, lúc nào cũng rảnh rỗi đi tìm người ta!

Cô gái trẻ nói.

— Tôi tìm cô hồi nào? Không phải đã nói rõ với cô rồi sao? Chỉ là hiểu lầm thôi. Tôi cũng không muốn dây dưa với cô, nên đã đưa tiền bồi thường rồi!

Dương Đại Hải nhíu mày nói.

— Ái da, đàn ông các anh nghĩ thế nào sao em còn không biết? Khẩu phật tâm xà! Anh xem chỗ này đã cứng như vậy rồi.

Cô gái trẻ không ngần ngại sờ mó vào phía dưới của Dương Đại Hải.

Dương Minh chảy mồ hôi hột. Nữ nhân này cũng lớn mật thật đấy! Sao mình có thể tìm một cô tình nhân như vậy? Chỉ một chút tố chất cũng không có!

Dương Đại Hải ho khan một tiếng, nói:

Tiểu Vi, chắc cô cũng hiểu ý tôi. Chuyện lần trước chỉ là ngoài ý muốn! Hơn nữa, tại sao xảy ra chuyện kia, chắc cô rõ nhất. Tôi cũng không muốn phá hư gia đình mình, nên lần này tôi sẽ cho cô tiền mua xe. Mong cô lần sau đừng đến quấy rối nữa, chuyện sau này cô tự lo liệu cho tốt!

Nói xong, Dương Đại Hải móc ra cho Tiểu Vi một tờ chi phiếu.

— Này, Dương Đại Hải, tôi nói cho anh biết, anh ăn xong chùi mép rồi đấy à? Không muốn phá hư gia đình, vậy mà còn chơi đùa với bà sao? Tôi nói cho anh biết, bây giờ anh nuôi tôi, coi như không có chuyện gì. Nhưng nếu anh từ chối, tôi cũng không phải là người dễ trêu đùa đâu! Đến lúc đó, đừng trách sao tôi không nói rõ với vợ anh!

Cô gái tên Tiểu Vi sau khi lật mặt với Dương Đại Hải liền giật lấy tấm chi phiếu trên tay.

— Cô!

Dương Đại Hải có chút không nhịn nổi, trừng mắt nhìn Tiểu Vi, không nói nổi lời nào:

— Cô quá đáng rồi!

— Nói cho Dương Đại Hải anh biết! Nếu anh nuôi tôi, tôi sẽ an phận làm tình nhân của anh. Còn không, anh cũng chờ thân bại danh liệt đi! Đến lúc đó, tôi sẽ báo cảnh sát nói anh cưỡng gian tôi!

Tiểu Vi hừ lạnh.

Nói xong, cô nàng xoay người rời đi, không quan tâm tới khuôn mặt đang tái xanh của Dương Đại Hải.

Xem đến đây, Dương Minh đã rõ tất cả. Cha mình không có ý giữ nhân tình, mà chuyện phát sinh ngoài ý muốn. Tuy nhiên, cô Tiểu Vi này thấy cha có tiền, lại là chủ tịch, nên mộng muốn làm nhân tình của cha.

Kết quả, cha không đồng ý, mong cô ấy cầm tiền rồi đi, nhưng Tiểu Vi lại không muốn dừng lại như vậy. Cô ấy còn muốn nhiều hơn thế.

Tiểu Vi sửng sốt, không nghĩ tới có người chặn đường nàng, nhưng nàng cũng không sợ. Liền lách sang bên cạnh Dương Minh để chạy, nhưng bị Dương Minh ngăn lại.

— Đi vội vả như vậy để làm gì? Cô biết không thì đứng im đi.

Dương Minh thản nhiên nói.

— Anh… anh là ai?

Tiểu Vi sửng sốt, thấy Dương Minh đột nhiên xuất hiện có chút ngẩn người, nhíu mày hỏi:

— Anh muốn làm gì?

Lúc này, Dương Đại Hải đã nhận ra con trai, vẻ mặt xấu hổ, muốn chết, lúng túng bước tới:

Dương Minh, sao con lại ở đây?

— Ba và người phụ nữ đã xảy ra chuyện gì?

Dương Minh hỏi.

— Sao? Thì ra là con trai của anh à, cũng đẹp trai đấy chứ?

Tiểu Vi không ngờ đây là con trai của Dương Đại Hải, có chút bất ngờ:

— Anh bạn nhỏ, tôi là mẹ kế của anh đấy!

— Ba…!

Dương Minh tát thẳng vào mặt Tiểu Vi, khiến cô tỉnh mộng!

— Tao cho phép mày mở miệng chưa? Mày tốt nhất là yên lặng một chút đi!

Dương Minh lạnh lùng nói. Đối với loại phụ nữ không biết liêm sỉ này, hắn rất phản cảm. Chỉ biết suốt ngày lường gạt người khác.

— Mày… mày dám đánh tao? Mày biết tao là ai không?

Tiểu Vi nổi điên, hai mắt trừng Dương Minh:

Dương Đại Hải, xem ra anh cũng biết dạy con đấy chứ! Hắn với bậc trưởng bối đã không tôn kỵ thì thôi, còn dám đánh người?

Tóm tắt:

Dương Minh trở về tiểu khu, nhưng không ngờ gặp cảnh cha mình, Dương Đại Hải, gần gũi với một cô gái trẻ tên Tiểu Vi. Điều này khiến Dương Minh không khỏi lo lắng về gia đình. Tiểu Vi, không hài lòng với việc Dương Đại Hải cố gắng chấm dứt mối quan hệ, đã đe dọa sẽ tiết lộ bí mật của ông nếu không được nuôi dưỡng. Tình huống trở nên căng thẳng khi Dương Minh xuất hiện, quyết định can thiệp và bảo vệ gia đình khỏi sự lừa lọc của Tiểu Vi.