Trên thao trường rộng lớn, các thí sinh đứng ngay ngắn dưới ánh mắt nghiêm nghị của giám thị Lôi Quân. Bằng giọng nói đanh thép, ông phổ biến quy tắc của kỳ thi Võ đạo: đối kháng một chọi một, ba hiệp, kẻ ngã hoặc ra khỏi vòng sẽ thua hiệp đó. Theo kết quả bốc thăm, đối thủ của Trương Vũ là Hà Đại Hữu, con trai Chủ tịch Hội đồng trường, kẻ đã ngầm sắp đặt cuộc đấu này.
Hai người bước vào ô đấu, đối mặt nhau. Hà Đại Hữu, hạng ba toàn khối, thầm nhếch mép. Hắn tự tin với Tán Thủ cấp 2 và kinh nghiệm thực chiến dày dạn, coi Trương Vũ chỉ là một tên nhà nghèo không đáng kể. "Làm bị thương tay hay chân hắn đây?" - ý nghĩ tàn độc lướt qua đầu hắn. Tiếng hiệu lệnh vang lên: “Bắt đầu!” Hà Đại Hữu lập tức ra tay. Một chưởng nhanh như chớp chém thẳng vào cổ Trương Vũ. Nhưng trong khoảnh khắc đó, Trương Vũ đã di chuyển. Anh lách người né đòn, đồng thời áp sát, dùng chính sức lao tới của đối thủ để ôm và vật ngã.
Rầm! Hà Đại Hữu thấy trời đất quay cuồng, mặt đất lạnh lẽo và cứng rắn. Hắn nằm sững sờ, không thể tin nổi mình đã bị hạ gục ngay lập tức. Trong khi đó, Trương Vũ chỉ mỉm cười. Tán Thủ cấp 3 quả nhiên không làm anh thất vọng, nó cho phép cơ thể anh phản ứng trước cả khi lý trí kịp suy nghĩ. Hiệp hai bắt đầu, Hà Đại Hữu điên cuồng lao lên, dồn toàn bộ pháp lực vào một cú đấm. Nhưng kết quả vẫn không đổi. Trương Vũ chỉ đơn giản tung một cước, đá bay hắn ra khỏi vòng đấu.
Đến hiệp thứ ba, Hà Đại Hữu đã hoàn toàn cẩn trọng, chuyển sang thế phòng thủ. Hắn quyết định dùng đến át chủ bài. Một luồng chưởng lực âm hàn, tàn độc bắn ra, nhắm thẳng vào Trương Vũ, muốn đông cứng nội tạng của anh. Trương Vũ không hề nao núng, anh cũng vận pháp lực, dùng chính Tán Thủ cơ bản để đối chọi. Hai luồng năng lượng va vào nhau dữ dội. Hà Đại Hữu kinh ngạc phát hiện, dù chưởng pháp của hắn cao siêu hơn, nhưng pháp lực của Trương Vũ lại bền bỉ và hồi phục không ngừng. Cuộc đấu pháp lực kéo dài, trán cả hai đẫm mồ hôi, nhưng sắc mặt Hà Đại Hữu ngày càng tái nhợt. Cuối cùng, hắn cắn răng, nặn ra từng chữ: “Tôi… nhận thua.” Pháp lực vừa rút về, Hà Đại Hữu liền ngồi phịch xuống đất, kiệt sức.
Sau trận đấu, Trương Vũ gặp lại cô bạn thân Bạch Chân Chân. Sau một màn đối luyện chớp nhoáng, cả hai kinh ngạc phát hiện đối phương cũng đã giấu nghề, đều đạt Tán Thủ cấp 3. Đêm đó, Trương Vũ không nghỉ ngơi. Anh tìm đến một khu nhà bỏ hoang, miệt mài luyện tập dưới ánh trăng. Từng cú đấm, từng thế võ được lặp đi lặp lại cho đến khi mồ hôi ướt đẫm. Khi ánh bình minh đầu tiên chiếu rọi, anh mới từ từ mở mắt, cảm nhận pháp lực trong cơ thể lại vừa tăng thêm một bậc.
Ngày thi tiếp theo là Đạo tâm. Trương Vũ bước vào phòng thi đặc biệt, nơi những chiếc giường được xếp thành hàng ngay ngắn. Theo chỉ dẫn, anh cầm lấy chiếc mặt nạ kim loại lạnh lẽo. Sau khi kiểm tra, anh cẩn thận đeo nó lên. Chiếc mặt nạ lập tức biến dạng, ôm khít lấy khuôn mặt anh như một lớp da thứ hai, nhấn chìm anh vào bóng tối. Giọng nói từ loa phát thanh vang lên: "Kỳ thi chính thức bắt đầu." Ngay lập tức, bóng tối trước mắt Trương Vũ vỡ tan thành vô số hạt sáng. Khoảnh khắc tiếp theo, anh đã thấy mình đứng ở một thế giới hoàn toàn xa lạ.
(Hết phần 15)