Trong căng tin Trường Trung học Bạch Long, Trương Phiên Phiên lật giở một cuốn sách bùa chú dày cộp, nét mặt hoàn toàn tập trung. Một người bạn ghé qua, thì thầm một tin tức giật gân: "Em trai cậu, Trương Vũ, vừa đứng hạng ba toàn khối ở trường nó đấy." Phiên Phiên khẽ nhíu mày, ánh mắt lóe lên vẻ hoài nghi. "620 điểm ư? Chắc không?" Cô biết rõ em mình, thiên phú Tiên Đạo của nó gần như bằng không. Chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra. "Hội học sinh bên đó sẽ để mắt đến nó," người bạn nói. Phiên Phiên chỉ lạnh nhạt đáp, "Tùy nó lựa chọn. Nó là vàng hay thau, phải xem nó có chịu nổi áp lực hay không."
Trong khi đó, tại Trường Trung học Tùng Dương, Trương Vũ đang cảm nhận rõ rệt sự thay đổi. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về cậu. Trên lớp võ đạo, thầy Lôi Quân liên tục chiếu lại video cậu chiến thắng, phân tích từng động tác. Cậu đã trở thành ngôi sao mới của trường, một tấm gương về sự tiến bộ thần tốc.
Buổi tối, để tránh sự chú ý, Trương Vũ kéo cô bạn hạng nhất Bạch Chân Chân và cậu bạn to con Triệu Thiên Hành ngồi cùng một bàn ăn. Thấy Trương Vũ lâng lâng trong sự nổi tiếng, Bạch Chân Chân bĩu môi, nói thẳng: "Họ không ngưỡng mộ cậu đâu. Hạng nhất của tớ khiến họ tuyệt vọng, còn sự tiến bộ của cậu khiến họ thấy hy vọng có thể bắt chước. Họ chỉ muốn moi bí mật của cậu thôi." Lời nói thẳng thừng như gáo nước lạnh, nhưng lại là sự thật phũ phàng ở trường cấp ba, nơi điểm số là vua.
Trên chuyến xe buýt về nhà, điện thoại Trương Vũ rung lên. Tin nhắn từ Bạch Chân Chân: "Hội học sinh sẽ tìm cậu. Đừng đồng ý vội bất cứ điều gì." Lòng Trương Vũ khẽ động. Cậu tạm gác suy nghĩ, mở điện thoại lướt xem các công pháp tu luyện. Cậu cần mạnh mẽ hơn. Với khoản tiền thưởng mới nhận, cậu bắt đầu nghiêm túc tìm kiếm những bí kíp cao cấp hơn.
Bất chợt, một đề xuất kỳ lạ hiện ra trên màn hình: "Đối thủ của bạn đang đặt hàng: Thiên Ma Ký Sinh Pháp." Trương Vũ rùng mình. Đây là một môn tà công dùng để chiếm đoạt thân thể kẻ khác. Là ai? Hà Đại Hữu, kẻ đã bại dưới tay cậu? Một ý nghĩ tinh ranh loé lên. Cậu không chỉ thêm các công pháp khắc chế vào mục yêu thích, mà còn thêm cả Thiên Ma Ký Sinh Pháp vào. "Để xem ai sợ ai," cậu nhếch mép cười.
Sáng hôm sau, lời mời chính thức đã đến. Đúng mười hai giờ trưa, Trương Vũ chỉnh lại quần áo, hít một hơi sâu rồi gõ cửa văn phòng Hội học sinh. Cánh cửa mở ra, một nam sinh cao lớn, vạm vỡ như một tấm ván cửa xuất hiện. Đó là Lam Lĩnh. Ngay sau đó, một giọng nói hào sảng vang lên. Chu Triệt Trần, phó chủ tịch Hội học sinh, lao tới nắm chặt tay cậu. "Thiên tài của trường ta, cuối cùng cũng gặp được cậu rồi!"
Không một lời dông dài, Chu Triệt Trần vung tay, một chồng giấy nợ bay đến. "Toàn bộ 70 vạn tiền nợ của cậu, tôi đã mua lại hết." Dứt lời, một ngọn lửa pháp lực bùng lên trong lòng bàn tay hắn, biến toàn bộ giấy tờ thành tro bụi. Trương Vũ sững sờ. Chu Triệt Trần cười lớn, đưa ra một bản hợp đồng: "Nợ nần coi như tôi cho cậu mượn không lãi. Còn đây, hợp đồng hạng A. Mỗi tháng 5 vạn chi phí tu luyện, mọi thứ trong trường đều giảm giá, có ký túc xá riêng..." Từng điều khoản hậu hĩnh được đọc lên, khiến tim Trương Vũ đập thình thịch, một cảm giác choáng ngợp và thôi thúc mãnh liệt dâng trào trong lồng ngực.
(Hết phần 18)