Một luồng khí lạnh buốt đột ngột chạy dọc sống lưng, rồi một vật lạ lùng chui thẳng vào Khí Hải đan điền của Trương Vũ. Hắn sững người. Vật đó nhanh chóng bám rễ, lan tỏa ra khắp toàn thân như một mạng lưới thần kinh sống động. Ngay lập tức, linh khí trong không khí bị hút vào, cuồn cuộn đổ về phía hắn. Cảm giác như hạn hán gặp mưa rào, từng thớ thịt vốn luôn thiếu thốn linh khí của hắn điên cuồng reo hò đón nhận.

Trương Vũ cảm nhận Linh căn kỳ lạ bám rễ trong đan điền.Trương Vũ cảm nhận Linh căn kỳ lạ bám rễ trong đan điền.
Trương Vũ sảng khoái, ngập tràn linh khí cuồn cuộn đổ vào cơ thể.Trương Vũ sảng khoái, ngập tràn linh khí cuồn cuộn đổ vào cơ thể.

"Linh căn của mình chạy vào bụng Vũ Tử rồi sao?" Bạch Chân Chân đứng sau lưng, vừa kinh ngạc vừa tức tối. Cô vốn định để Trương Vũ phải quỳ xuống cầu xin mới cho mượn, ai ngờ bảo bối của mình lại tự ý chạy sang. Không nghĩ ngợi, cô đưa tay sờ loạn lên bụng Trương Vũ, định móc Linh căn ra.

Bạch Chân Chân tức tối sờ loạn vào bụng Trương Vũ.Bạch Chân Chân tức tối sờ loạn vào bụng Trương Vũ.

"Chân ơi, làm gì thế! Đừng sờ loạn!" Trương Vũ giật mình vì cảm giác ngứa ngáy, vội dừng xe bên đường. Hắn ngơ ngác sờ bụng mình, "Đây là Linh căn của em à?"

Bạch Chân Chân thở dài, đành thú nhận. "Đây là Linh căn em nuôi mười mấy năm rồi. Nó lớn lên cùng em, thậm chí có thể thay đổi theo suy nghĩ của em nữa." Cô giải thích rằng vì trong lòng luôn nghĩ đến việc cho hắn mượn, nên hôm nay nó đã tự chui sang. Nói rồi, cơn tức lại nổi lên, cô lại đưa tay sờ bụng hắn, rồi bỗng nheo mắt khinh bỉ. "Sao mới sờ mấy cái mà đã có phản ứng rồi? Có cần cho anh thời gian không?" Trương Vũ xấu hổ lùi lại, mặt đỏ bừng.

Trương Vũ ngạc nhiên lắng nghe Bạch Chân Chân giải thích về Linh căn.Trương Vũ ngạc nhiên lắng nghe Bạch Chân Chân giải thích về Linh căn.
Bạch Chân Chân khinh bỉ trêu chọc Trương Vũ, khiến hắn lùi lại.Bạch Chân Chân khinh bỉ trêu chọc Trương Vũ, khiến hắn lùi lại.

Sau một hồi loay hoay, họ phát hiện ra cách. Chỉ cần Bạch Chân Chân ôm chặt Trương Vũ từ phía sau và thành tâm niệm chú, Linh căn sẽ quay về. Nhưng một ý tưởng lóe lên trong đầu cô. Cô giật lấy cuốn Bùa Lục từ tay Trương Vũ. "Linh căn của em đáng giá mấy trăm triệu, cuốn Bùa Lục này tạm thế chấp ở chỗ em! Cứ để Linh căn ở chỗ anh vài tiếng, em muốn kiểm chứng một chuyện!" Tà Thần búp bê giả dạng chuỗi hạt treo trên người Trương Vũ chỉ biết im lặng quan sát, thầm khinh bỉ sự ngây thơ của hai kẻ ngốc. Giết người cướp của mới là con đường đúng đắn, tình bạn tin tưởng chỉ là thứ vớ vẩn.

Bạch Chân Chân ôm Trương Vũ, niệm chú thu Linh căn.Bạch Chân Chân ôm Trương Vũ, niệm chú thu Linh căn.
Bạch Chân Chân cầm Bùa Lục, thỏa thuận với Trương Vũ.Bạch Chân Chân cầm Bùa Lục, thỏa thuận với Trương Vũ.
Tà Thần búp bê giả chuỗi hạt quan sát với vẻ khinh bỉ.Tà Thần búp bê giả chuỗi hạt quan sát với vẻ khinh bỉ.

Những ngày sau đó, Trương Vũ tận dụng từng giây để khổ tu. Trong khu rừng nhỏ, hắn vận chuyển Xích Tủy Hỗn Nguyên Khí, cảm nhận linh cơ như thủy triều dâng trào, tôi luyện từng tấc huyết nhục. Đến khi trả lại Linh căn, Bạch Chân Chân kinh ngạc nhận ra, cơ thể mình cũng đang được linh cơ nuôi dưỡng theo một phương pháp xa lạ, chính là hiệu quả từ Xích Tủy Hỗn Nguyên Khí của Trương Vũ. "Trời ạ! Chân Linh Căn đã thích nghi và mang hiệu quả tu luyện của Vũ Tử cộng dồn lên người mình!" Một ý tưởng điên rồ nhưng đầy hứa hẹn nảy ra: nếu họ thay phiên nhau tu luyện, chẳng phải một người sẽ nhận được thành quả của hai người sao?

Trương Vũ vận chuyển Xích Tủy Hỗn Nguyên Khí trong rừng.Trương Vũ vận chuyển Xích Tủy Hỗn Nguyên Khí trong rừng.
Bạch Chân Chân cảm nhận linh cơ rót vào cơ thể.Bạch Chân Chân cảm nhận linh cơ rót vào cơ thể.
Bạch Chân Chân hưng phấn với ý tưởng tu luyện chung.Bạch Chân Chân hưng phấn với ý tưởng tu luyện chung.

Để tiện cho việc trao đổi Linh căn, họ quyết định tìm một nơi ở chung. Nhưng những căn nhà cho thuê hoặc là quá đắt đỏ, hoặc là môi trường quá tồi tệ, đầy mùi thuốc lá và rượu rẻ tiền. Cuối cùng, Bạch Chân Chân chỉ tay vào một cái hang tối om dưới gầm cầu vượt ngoại ô. "Chúng ta ở đây đi! Bậc tu hành lấy trời làm chăn, đất làm chiếu, sao phải đưa tiền cho bọn nhà giàu bóc lột!"

Trương Vũ và Bạch Chân Chân xem xét căn phòng đầy tàn thuốc.Trương Vũ và Bạch Chân Chân xem xét căn phòng đầy tàn thuốc.
Bạch Chân Chân chỉ hang cầu làm nơi ở mới.Bạch Chân Chân chỉ hang cầu làm nơi ở mới.

Thế là cuộc sống du mục bắt đầu. Họ ngủ trong hang cầu, tắm nước sông, ngày đến trường, tối đi làm thêm, thời gian còn lại điên cuồng tu luyện. Khi chuông báo thức điện thoại vang lên giữa khu rừng, Trương Vũ sẽ dừng lại, giao Chân Linh Căn cho Bạch Chân Chân rồi vội vã đến lớp dạy thêm của mình. Bạch Chân Chân nhận lại bảo bối, một cảm giác ấm áp thư thái lan tỏa khắp cơ thể khi cô tiếp tục bài luyện tập còn dang dở. Trong căng tin, họ ngồi ăn ngấu nghiến những thùng thức ăn tổng hợp, mặc kệ ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè về đôi "tình nhân" lúc nào cũng như hình với bóng. Thời gian trôi nhanh, sức mạnh của cả hai tăng lên chóng mặt, và ngày quyết định suất thi đấu với nhóm của Hà Đại Hữu đã đến gần.

Trương Vũ tu luyện trong rừng khi chuông báo thức vang.Trương Vũ tu luyện trong rừng khi chuông báo thức vang.
Bạch Chân Chân nhận Chân Linh Căn, cảm thấy thư thái.Bạch Chân Chân nhận Chân Linh Căn, cảm thấy thư thái.
Trương Vũ và Bạch Chân Chân ăn uống trong căng tin.Trương Vũ và Bạch Chân Chân ăn uống trong căng tin.

(Hết phần 49)

Tóm tắt:

Nhân vật xuất hiện:

Từ khoá chương 49: