Dưới gầm cầu, Trương Vũ đứng yên, toàn thân được bao bọc bởi một lớp mây trắng cuồn cuộn. Đối diện cậu, Bạch Chân Chân di chuyển như một tia sét, tốc độ kinh người. Mỗi cú đấm của nàng nện thẳng vào lớp mây mù, tạo ra những tiếng nổ vang dội.
Lớp mây xoáy tròn, hất văng Bạch Chân Chân ra xa, nhưng nàng chỉ nhẹ nhàng xoay người trên không rồi tiếp đất vững vàng, ánh mắt sắc bén. “Không đánh nữa,” nàng nói, “Vô Tướng Vân Cương của cậu công thủ vẹn toàn, lại còn mượn linh căn của tớ.” Vừa dứt lời, nàng tinh nghịch nhảy lên lưng Trương Vũ, linh căn lập tức quay về cơ thể nàng.
Khi bình minh ló dạng, Trương Vũ nhìn rạng đông, khẽ nói: “A Chân, đi học thôi. Hôm nay là ngày tốt để chúng ta thể hiện tài năng.”
Tại nhà thi đấu, không khí căng thẳng. Hà Đại Hữu, đối thủ cũ của Trương Vũ, đang gồng mình nâng một thanh tạ khổng lồ, sức mạnh đáng kinh ngạc. Hắn thầm nghĩ, Trương Vũ đã bị mình bỏ xa.
Đúng lúc đó, Trương Vũ và Bạch Chân Chân bước vào. Lam Lĩnh, cán bộ lớp trên, lạnh lùng liếc nhìn: “Kiểm tra cường độ thể chất. Vượt qua 2.94 mới có tư cách.”
Một lát sau, màn hình lớn hiển thị kết quả.
Bạch Chân Chân: Cường độ thể chất cấp 2.98.
Trương Vũ: Cường độ thể chất cấp 3.21.
Toàn bộ nhà thi đấu chìm vào im lặng. Mọi ánh mắt đổ dồn vào hai con số vừa hiện lên, không thể tin nổi.
(Hết phần 50)