Không gian trường quay chìm vào im lặng, rồi vỡ oà trong tiếng vỗ tay như sấm. Trên sân khấu, Tiết Lương khẽ cúi đầu, hơi thở vẫn còn gấp gáp sau khi nốt nhạc cuối cùng của bài "Thiên Hậu" tan vào không khí.Khán giả vỗ tay cổ vũ Tiết Lương trên sân khấu.
"Không hổ là quán quân năm xưa, một bữa tiệc thị giác và thính giác thật sự đặc sắc!" người dẫn chương trình bước ra, giọng đầy phấn khích. Người dẫn chương trình hăng hái khen ngợi màn trình diễn.
Tại bàn giám khảo, thầy Trần gật đầu lia lịa, ánh mắt không giấu nổi sự tán thưởng. "Bài hát hay, hát cũng hay, cảm xúc trên sân khấu rất đúng chỗ. Tôi thậm chí còn cảm thấy bản trình diễn trực tiếp này hay hơn cả bản thu âm!" Thầy Trần gật đầu, vô cùng tán thành Tiết Lương.
Nhưng mọi ánh mắt đều đổ dồn về người cuối cùng – Cố Nguyên, vị giám khảo nổi tiếng “độc miệng”. Ông im lặng nhìn Tiết Lương, một biểu cảm phức tạp hiện lên trên gương mặt. Cố Nguyên nhìn Tiết Lương, biểu cảm phức tạp trên sân khấu.
"Tiết Lương," Cố Nguyên cất giọng, khàn đi vì xúc động, "Ta còn tưởng rằng ngươi đã lui vòng rồi."
Không khí trở nên căng thẳng. Khán giả ngơ ngác, một mối quan hệ bí ẩn dường như đang được hé lộ.
"Mười năm trước," Cố Nguyên nói tiếp, trong mắt ánh lên hoài niệm, "Ta là giám khảo của ngươi, không ngờ mười năm sau, ta vẫn có thể ngồi ở đây nghe ngươi hát." Ông hít một hơi thật sâu, đôi mắt dưới gọng kính đã ửng đỏ. "Ngươi không phụ lòng ta, Tiết Lương. Dù mười năm đã trôi qua, ta vẫn giữ nguyên đánh giá năm xưa. Cổ họng của ngươi sinh ra là để hát tình ca! Màn trình diễn hôm nay, ta cho ngươi 9 điểm!" Cố Nguyên hồi ức về cuộc thi tài năng mười năm trước.
Cố Nguyên xúc động, mắt ửng đỏ khi đánh giá Tiết Lương.
Cả khán phòng ồ lên kinh ngạc. Ở hàng ghế thí sinh, Trần Hạo và Lý Giai Hân nhìn nhau lo lắng. "Cố Nguyên lão sư cho điểm cao như vậy, lại còn vừa hạ bệ Lâm Khải, e là sẽ gặp rắc rối lớn," Trần Hạo thì thầm. Khán giả kinh ngạc, ồ lên trước số điểm công bố.
Trần Hạo, Lý Giai Hân lo lắng thảo luận về Cố Nguyên.
"Tiếp theo, xin mời 99 vị giám khảo đại chúng bắt đầu chấm điểm!" 99 giám khảo đại chúng cầm thiết bị chấm điểm.
Sau ba giây đếm ngược căng như dây đàn, con số cuối cùng hiện lên trên màn hình lớn. Hạng nhất! Một ca sĩ gần như đã bị lãng quên, nay lại giành được vị trí cao nhất. Khán giả bùng nổ, những lời bàn tán sôi nổi vang lên, có người thậm chí còn bắt đầu “đẩy thuyền” cho mối tri kỷ giữa Cố Nguyên và Tiết Lương. Màn hình lớn hiển thị 8.7 điểm của Tiết Lương.
Khán giả sôi nổi bàn luận, 'ship' Cố Nguyên và Tiết Lương.
Khi chương trình kết thúc, trong góc khuất của hậu trường, Lâm Khải, ngôi sao đang nổi bị đẩy xuống hạng áp chót, ném cho Tiết Lương một cái nhìn khinh miệt. "Một ca sĩ hết thời cũng xứng so với tôi sao?" Lâm Khải khinh thường nhìn Tiết Lương sau cuộc thi.
Dư chấn của màn trình diễn không chỉ dừng lại ở trường quay. Tại trụ sở tập đoàn Hoa Nạp, Đỗ Phong giận dữ đối chất với Lý Tuyền, thiên hậu của làng nhạc. "Bài 'Thiên Hậu' này, có phải đang ám chỉ em không? Cái tên Tinh Hà đó rốt cuộc là ai?!"Đỗ Phong giận dữ đối chất với Lý Tuyền.
Lý Tuyền chỉ lạnh lùng nhíu mày. "Anh có bị bệnh không? Nếu anh đi kiện cậu ta, chẳng phải là tự thừa nhận tôi chính là người phụ nữ trong bài hát sao?"
Đỗ Phong nghẹn họng, mang theo một bụng uất ức rời đi. Một mình trong phòng, Lý Tuyền mở lại bài hát của Tiết Lương. Giai điệu trầm buồn vang lên, kéo cô về với ký ức của người đàn ông tên Tô Hà, người đã bị cô bỏ lại phía sau để chọn lấy hào quang. "Tôi không làm sai," cô lẩm bẩm, nhưng trong mắt lại ánh lên một nỗi hoang mang. "Tinh Hà... rốt cuộc anh là ai?"Lý Tuyền lắng nghe nhạc và suy tư về quá khứ.
Cùng lúc đó, mạng xã hội bùng nổ. Người hâm mộ của Lâm Khải tràn vào mọi diễn đàn, công kích Cố Nguyên và Tiết Lương, tố cáo chương trình dàn xếp kết quả. Người hâm mộ Lâm Khải tức giận công kích ban giám khảo, ca sĩ.
Tại phòng họp của ban sản xuất "Vua Tình Ca", không khí căng thẳng tột độ. "Rầm!" Đạo diễn Lý Xán đập mạnh ly cà phê xuống bàn. "Loại bỏ họ? Các người quên tôn chỉ của chương trình này rồi sao?" ông gằn giọng. "Công bằng, chuyên nghiệp! Tranh cãi càng lớn, chứng tỏ chúng ta càng được chú ý. Tôi tin Tiết Lương!" Đạo diễn Lý Xán tức giận đập ly cà phê trên bàn họp.
Lý Xán nhấn mạnh lại tôn chỉ công bằng, chuyên nghiệp của chương trình.
Ở một góc khác của thành phố, tại một quán cà phê, ca sĩ Tạ Hiểu Đông não nề nhìn bảng xếp hạng âm nhạc trên điện thoại. Anh ta vừa bị đẩy xuống hạng tư. Kẻ chiếm lấy vị trí của anh, không ai khác, chính là "Thiên Hậu" của Tiết Lương, sáng tác bởi Tinh Hà. Sau một thoáng sững sờ, Tạ Hiểu Đông đột nhiên phá lên cười một cách điên dại. "Hay lắm Tinh Hà! Có người cùng chịu cảnh bị giẫm đạp, thật tốt!"Tạ Hiểu Đông thất vọng tại quán cà phê.
Tạ Hiểu Đông đột ngột cười lớn trong quán cà phê.
Ngòi nổ thật sự được châm lên bởi một dòng tweet. "Than Thở Ca", nhà phê bình mạng nổi tiếng luôn chê bai Tố Hà (bút danh của Đỗ Phong), lần này lại bất ngờ lên tiếng khen ngợi lời bài hát của Tinh Hà. Lập tức, một cuộc chiến nảy lửa nổ ra giữa fan của Tố Hà và những người ủng hộ Tinh Hà. Cuộc tranh cãi này đẩy "Thiên Hậu" thẳng tiến lên vị trí thứ hai trên bảng xếp hạng, uy hiếp trực tiếp ngôi vương của Tố Hà.Dòng tweet nóng hổi về Than Thở Ca trên Weibo.
Cư dân mạng tranh cãi về Tố Hà và Tinh Hà.
"Rầm!" Tại văn phòng của mình, Đỗ Phong tức giận ném vỡ một chậu hoa. Hắn lao đến phòng của Đỗ Đức Đào, tổng giám đốc tập đoàn và cũng là chú của hắn. Đỗ Phong tức giận đập vỡ chậu hoa tại văn phòng.
Đỗ Phong và Đỗ Đức Đào thảo luận tại văn phòng.
"Chú! Để thủy quân đi bôi đen Tinh Hà đi! Chậm nữa là không kịp rồi!" Đỗ Phong gào lên.
Trái với vẻ hoảng loạn của cháu trai, Đỗ Đức Đào lại vô cùng bình thản. Ông ta chậm rãi pha trà, lắc đầu. "Bây giờ đã muộn rồi. Bôi đen cũng cần thời gian làm nóng."
"Vậy chúng ta không làm gì cả sao? Cứ để hắn cướp mất hạng nhất?" Đỗ Phong không cam lòng.
Đỗ Đức Đào nhấp một ngụm trà, một nụ cười lạnh lẽo thoáng qua trên môi. "Hoảng cái gì. Ta đã cho người điều tra rồi. Công ty của Tinh Hà chỉ là một studio nhỏ. Loại công ty này, chỉ cần bỏ ra chút tiền là có thể mua lại."
Ông ta đặt tách trà xuống, vỗ vai cháu trai, giọng nói trầm thấp đầy vẻ thâm độc.
"Đến lúc đó, nghệ sĩ dưới trướng nó, chẳng phải sẽ tùy ý chúng ta định đoạt hay sao?"
(Hết phần 25)