Cái phong ấn dưới sự tấn công của nhóm Tạ Chính Sư đã bắt đầu nứt vỡ. Những chỗ nứt này có thể khôi phục, nhưng sẽ cần thời gian. Do đã có vết nứt, phong ấn này giờ đã bị lộ ra. Diệp Mặc, một tông sư trận pháp cấp chín, nhận thấy rằng chỉ cần vài ngày nữa, có khả năng sẽ phát hiện một lối vào theo chu kỳ, cho phép những tu sĩ bên ngoài có thể vào bên trong phong ấn của cột sáng. Tuy vết nứt sẽ không tồn tại lâu, nhưng những người vào đó cần phải nhanh chóng ra ngoài; thời gian để họ bổ sung sức mạnh là rất hạn chế.

Tạ Chính Sư chắc chắn đã phát hiện ra điều này, chứng tỏ y cũng là một tông sư trận pháp, ít nhất là cấp bảy. Thay vì công khai thừa nhận, Tạ Chính Sư lại có ý định chiếm hết số tiên tinh bên trong cột sáng. Diệp Mặc không thể không cảm thấy cách hành xử của Tạ Chính Sư rất ích kỷ.

Tra Kỳ Phụ thấy Diệp Mặc tấn công phong ấn, lập tức lên tiếng:

- Anh Diệp, đừng tấn công nữa, nếu không sẽ phát nổ!

Diệp Mặc vốn đã định dừng lại, nay nghe Tra Kỳ Phụ nói, hắn càng không tiếp tục tấn công mà chuyển sang hỏi Tạ Chính Sư:

- Tạ thành chủ, anh cũng là tông sư trận pháp đúng không?

Tạ Chính Sư nghe câu hỏi đó thì giật mình, y không ngu ngốc, hiểu rằng Diệp Mặc đã nhận ra vết nứt của phong ấn có thể giúp họ vào bên trong. Thấy không thể giấu giếm, Tạ Chính Sư gật đầu:

- Đúng vậy, tôi là một tông sư trận pháp cấp tám. Tôi ở đây còn vì lý do khác, phong ấn này đã nứt, tôi đoán chỉ cần bốn ngày nữa, chúng ta sẽ có cơ hội vào trong.

Tra Kỳ Phụ nhận ra ngay lập tức, mục đích của Tạ Chính Sư chính là để thu thập tiên tinh. Dù không hài lòng với việc Tạ Chính Sư không ngay thẳng, nhưng gã cũng hiểu rằng nếu mình ở trong vị trí của y, có thể cũng sẽ làm như vậy. Gã nhớ đến việc Tạ Chính Sư từng có ý định hại Diệp Mặc khi biết vị trí thực của y.

Sau khi Tạ Chính Sư nói xong, thấy Diệp Mặc im lặng, y lại ho khan một tiếng và tiếp tục:

- Thời gian vết nứt xuất hiện sẽ rất nhanh. Nói cách khác, trong thời gian ngắn, chúng ta có thể vào trong cột sáng để lấy tiên tinh. Nếu anh Diệp và anh Trác không phản đối, đến lúc đó chúng ta cùng nhau vào, số lượng tiên tinh lấy được sẽ tùy thuộc vào khả năng của mỗi người.

- Tôi không có ý kiến.

Diệp Mặc gật đầu.

- Tôi cũng không có ý kiến.

Tra Kỳ Phụ cũng đồng tình.

Tạ Chính Sư thở phào, y lo lắng rằng Diệp Mặc sẽ lợi dụng việc mình không nói thật để đe dọa. Y nghĩ rằng Diệp Mặc ít nhất cũng là một tu sĩ Hóa Chân đỉnh phong.

Diệp Mặc không bận tâm đến Tạ Chính Sư, hắn đã xem xét kỹ cột sáng phong ấn. Đây rõ ràng là một phong ấn. Hắn từ đầu đã nhận định như vậy. Tuy nhiên, khi xem xét kỹ hơn, hắn càng kinh ngạc vì cấu trúc của phong ấn này quá phức tạp. Sau khi suy nghĩ, hắn không cho rằng nhóm Tạ Chính Sư đã nhận nhầm. Hắn nhận ra rằng đây thực sự là một phong ấn không gian, có thể phong tỏa cả một giới.

Điều này có nghĩa là phong ấn này có thể ngăn cản tu sĩ ở đây thăng cấp. Hơn nữa, cột sáng hiện tại cũng chỉ là một phần của núi băng, có thể có nhiều cột sáng khác. Để phá được phong ấn này, không thể chỉ dùng sức mạnh thông thường. Nếu tấn công bằng sức mạnh, dù có thể phá được cột sáng phong ấn, nó sẽ làm ảnh hưởng đến những cột còn lại. Phá hủy một cột phong ấn mà không phá được bảy cột còn lại thì không thể giải trừ hoàn toàn phong ấn lớn này.

Cách duy nhất để giải quyết vấn đề này là tiến vào trong cột sáng để tìm hiểu vị trí của các cột phong ấn còn lại, rồi tiếp tục tìm để phá được bảy cột phong ấn, như vậy phong ấn lớn này mới có thể tự biến mất.

- Anh Diệp, anh nghĩ đây có phải là một phong ấn không gian không?

Tra Kỳ Phụ hỏi.

Diệp Mặc trả lời:

- Tôi cho rằng các anh không sai, đây không phải là phong ấn Ma Vực mà là một đại phong ấn phong tỏa một giới. Cột sáng này gọi là ấn kỳ, chỉ cần phá bảy ấn kỳ thì mới có thể phá bỏ đại phong ấn này. Hơn nữa, phong ấn này có khả năng chính là cấm chế khiến cho tu sĩ Tây Tích không thể thăng cấp lên cao.

- Hả…

Cả Tra Kỳ Phụ và Tạ Chính Sư đều ngạc nhiên.

- Anh Diệp, mặc dù tôi biết anh là một tông sư trận pháp, nhưng không rõ cấp bậc của anh là gì?

Tạ Chính Sư không kìm được hỏi.

Diệp Mặc thản nhiên đáp:

- Cấp bậc của tôi không quan trọng, điều quan trọng là anh muốn có tiên tinh hay là phá được phong ấn này?

- Tôi muốn phá phong ấn này. Nếu anh có thể giúp chúng tôi phá bỏ nó, để tu sĩ Tây Tích có thể thăng cấp bình thường như xưa, thì tôi thà rằng không lấy một viên tiên tinh nào, tặng toàn bộ cho anh.

Tạ Chính Sư dám tuyên bố thẳng thừng.

Diệp Mặc gật đầu, nhận ra tuy Tạ Chính Sư tham lam nhưng cũng có lúc nghiêm túc. Y biết chỉ cần phá được phong ấn này thì cơ hội thăng cấp sẽ đến, còn nếu không được thăng cấp thì dù có bao nhiêu tiên tinh cũng vô ích.

Tra Kỳ Phụ bỗng có chút nghi ngờ:

- Anh Diệp, lúc trước màn hắc vụ xuất hiện có giải thích thế nào không? Tạ thành chủ chẳng phải nói đó là ma khí hay sao?

Diệp Mặc lắc đầu:

- Tôi không rõ, nhưng có thể màn hắc vụ đó là những người bố trí trận pháp cố ý đặt vào phong ấn, và khi phong ấn bị tấn công thì nó sẽ tràn ra để tấn công những kẻ đang phá trận.

Nghe vậy, Tra Kỳ Phụ thận trọng nói:

- Anh Diệp, chỉ cần có thể phá phong ấn này, bất cứ việc gì tôi cũng sẵn lòng giúp, và số tiên tinh đó tôi không cần, toàn bộ cho anh.

Diệp Mặc ừ nhẹ, trong lòng vẫn không chắc chắn. Hắn muốn phá phong ấn này không chỉ vì lý do cá nhân; phong ấn này có thể không chỉ phong tỏa Tây Tích mà có thể còn ảnh hưởng đến cả Lạc Nguyệt đại lục. Nếu có thể giải được phong ấn này, có thể tu sĩ Nam An cũng có thể thăng lên.

Chỉ trong bốn ngày, thời gian trôi qua nhanh chóng. Khi phong ấn xuất hiện vết nứt, Diệp Mặc trực tiếp nhảy vào, và Tạ Chính Sư cùng Tra Kỳ Phụ cũng theo sau.

Vết nứt sẽ nhanh chóng khép lại, mặc dù Diệp Mặc không sợ bị phong ấn chặn lại nhưng hắn muốn ra ngoài trước khi nó khép lại. Hắn đã không kịp lấy tiên tinh, cho dù Tạ Chính Sư và Tra Kỳ Phụ có cướp đi cũng không sao.

Khi vừa vào ấn kỳ, Diệp Mặc bắt đầu tính toán vị trí của ấn kỳ tiếp theo dựa trên vòng tròn bát quái bên trong. Nhưng chỉ mới vào được một lát, hắn đã cảm thấy choáng váng. Ngay sau đó, vòng tròn bát quái bên trong cũng bắt đầu quay cuồng, và Diệp Mặc cùng Tạ Chính Sư, Tra Kỳ Phụ bị đẩy ra ngoài.

- Có chuyện gì vậy?

Tra Kỳ Phụ bối rối hỏi.

Tạ Chính Sư nhìn sắc mặt khó coi, nói:

- Có lẽ khi chúng ta lấy tiên tinh thì ấn kỳ đã cảm nhận được, vì vậy đã đẩy chúng ta ra ngoài.

Tra Kỳ Phụ không hoàn toàn tin tưởng, hắn nhìn sang Diệp Mặc, muốn có được lời giải thích rõ ràng.

Diệp Mặc cũng có vẻ khó chịu, gật đầu xác nhận:

- Tạ thành chủ nói không sai, tiên tinh trong ấn kỳ không thể chạm vào. Một khi động chạm, ấn kỳ sẽ biến mất và ấn kỳ tiếp theo sẽ thay thế.

Sắc mặt Tra Kỳ Phụ trở nên căng thẳng:

- Anh Diệp, vậy có nghĩa là ấn kỳ này đã biến mất?

Diệp Mặc gật đầu:

- Nếu như tôi không nhầm, chính là như vậy.

Tra Kỳ Phụ không hỏi thêm, lập tức phóng ra bảo tháp Tứ Tượng định phá nơi vừa xuất hiện ấn kỳ. Một tiếng ầm vang lên, cát đá văng ra khắp nơi, một cái hố lớn xuất hiện nhưng xung quanh không có gì thay đổi, không có chút dao động linh lực nào tồn tại.

- Thật sự biến mất rồi.

Tra Kỳ Phụ mặt mày khó coi. Nếu như ấn kỳ tiếp theo đã thay thế thì việc tìm ấn kỳ mới để phá phong ấn trở nên cực kỳ khó khăn, nghĩa là họ có thể vĩnh viễn không thăng cấp.

Nhưng nhớ tới những gì Diệp Mặc đã nói trước đó, gã quay lại hỏi:

- Anh Diệp, anh đã tính ra nơi xuất hiện ấn kỳ tiếp theo chưa?

Diệp Mặc suy nghĩ một lúc rồi nói:

- Đúng, tôi chỉ có thể phỏng đoán vị trí của nó, từ đây hướng về phía Tây khoảng một triệu dặm, có lẽ ở gần đó. Đến lúc đó chúng ta sẽ cùng tìm.

- Tử địa Sa Hà?

Thật bất ngờ, khi Diệp Mặc vừa nói ra phương vị, cả Tra Kỳ Phụ và Tạ Chính Sư đồng thanh kêu lên.

- Tử địa Sa Hà là gì?

Diệp Mặc hỏi lại ngạc nhiên.

Tra Kỳ Phụ liền giải thích:

- Ở Tây Tích có ba nơi không ai dám đặt chân đến: thứ nhất là cửa vào Ma Vực, thứ hai là Thanh Sa Khanh, và thứ ba là Sa Đấu Tuyền. Nơi này chính là tử địa Sa Hà, đi vào là chắc chắn chết. Nơi cách đây khoảng một triệu dặm về phía Tây mà anh vừa nói chính là Sa Đấu Tuyền.

Tóm tắt chương này:

Chương này diễn ra khi phong ấn bắt đầu nứt vỡ do sự tấn công của nhóm Tạ Chính Sư. Diệp Mặc, một tông sư trận pháp cấp chín, nhận ra cơ hội vào trong phong ấn để lấy tiên tinh nhưng cũng biết rằng phong ấn có cấu trúc phức tạp. Tạ Chính Sư thừa nhận mình là tông sư trận pháp cấp tám, có ý định chiếm đoạt tiên tinh trong khi Diệp Mặc muốn phá bỏ phong ấn để giúp tu sĩ Tây Tích thăng cấp. Mặc dù tìm kiếm tiên tinh, họ còn phải đối mặt với nguy hiểm khi phong ấn có thể nhanh chóng biến mất.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Diệp Mặc và Tra Kỳ Phụ đối mặt với những bóng đen đáng sợ do oán khí từ ma vực tạo ra. Tạ Chính Sư, thành chủ Tây Tu thành, xuất hiện và mô tả mối nguy hiểm của tà linh. Họ cùng nhau thảo luận về tình hình và phong ấn. Khi một bảo tháp xuất hiện, một phong ấn bí ẩn được kích hoạt, mở ra những câu hỏi về sức mạnh tiềm tàng của nó. Diệp Mặc nhận ra sự khác thường và phải chuẩn bị cho những thử thách tiếp theo.