Một ngày sau, trận pháp mà Diệp Mặc bố trí lại bị những pháp tắc cường bạo trong hồ lô đánh tan, và dù đã tìm kiếm nhiều lần, hắn vẫn không tìm thấy bất kỳ dấu tích nào. Trong thời gian này, hắn đã thử đủ mọi cách, từ việc đánh vào Thế giới thạch đến dùng pháp bảo hay thậm chí dùng lửa, nhưng đều vô dụng.

Không cam lòng bỏ cuộc, Diệp Mặc lại tiếp tục bố trí một trận pháp phòng ngự để bắt đầu tìm kiếm lần thứ hai. Sau một ngày nữa, khi thấy trận pháp phòng ngự của mình sắp bị phá hủy, hắn thở dài bất đắc dĩ. Hắn tự hỏi liệu có ai đã lấy đi hai món pháp bảo này trong suốt thời gian qua không, khi mà hắn không tìm thấy bất kỳ cửa vào nào để luyện hóa chúng.

Đột nhiên, một Đài sen chín cánh hạ từ trên xuống, Diệp Mặc nhận ra Thần nữ váy vàng đã trở lại. Hắn đoán rằng cô ta xuất hiện vì hai món pháp bảo, lo ngại hắn sẽ lấy hết một mình. Hắn quyết tâm chiếm hữu mũi Cốt Tiễn, không thích cướp của người khác, nhưng Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn là một bộ, hắn cần phải tập hợp đủ. Kinh nghiệm của Thần nữ váy vàng không bằng hắn, nên hắn tin mình có thể lừa được cô.

Khi Đài sen chín cánh vừa hạ đất, Thần nữ váy vàng bước ra với bộ quần áo mới, lớp ngoài vẫn còn dính máu, và thần sắc của cô tỏ ra mệt mỏi, khí tức cũng bất ổn. Hắn nhận ra cô đã bị thương nặng. Khi phát hiện ra tình trạng của nhau, Diệp Mặc nghĩ nếu trước đây hắn còn không chắc chắn thắng cô, bây giờ hắn có thể tự tin hơn.

“Anh giết tôi cũng vô ích, một Hóa đạo Thánh đế đã đuổi đến đây. Nếu không hợp tác, anh sẽ chỉ còn một con đường chết,” Thần nữ váy vàng nói. Câu đầu tiên của cô khiến Diệp Mặc tức giận. Cô ta đang trong tình thế khó khăn mà vẫn dám dẫn kẻ địch đến đây.

Chưa kịp phản ứng, Thần nữ váy vàng ném mũi tên màu vàng cho Diệp Mặc. “Mũi tên này cho anh, điều kiện là anh cùng tôi chặn địch. Tôi có một đạo châu rất mạnh, có thể khiến đối phương bị thương nặng. Anh chỉ cần đứng sau và tấn công, giết được tên Hóa đạo đó, tôi chỉ cần một cái bình xanh, mọi thứ còn lại là của anh.”

Dù rất giận dữ, Diệp Mặc vẫn nhận mũi tên màu vàng. Đây là thứ quan trọng nhất, còn đối với mọi thứ khác, hắn có thể tính sau. Hắn đã có sáu mũi tên này, không biết mũi hắn từng lấy ở Lôi Sát Thần Điện có phải từ đây không.

Nhớ đến Lôi Sát Thần Điện, Diệp Mặc bừng tỉnh, hắn từng lấy được một con dao găm gọi là Dung Không. Lần này, hắn liền lấy dao găm ra và bắt đầu đào xuống mặt đất cứng dưới chân mình. Âm thanh vang lên liên tục khi Dung Không đào sâu, tạo thành một cái lỗ đen ngòm. Hắn vui mừng nhảy vào trong lỗ, Thần nữ váy vàng thấy vậy cũng vội vàng nhảy theo.

Trận pháp phòng ngự của Diệp Mặc ngay lập tức bị phá hủy, những tác động của pháp tắc đạo vận và sấm sét lại tràn vào chỗ này, lỗ lớn mà hắn tạo ra nhanh chóng khép lại. Nếu không biết điều gì đó, họ sẽ không có cơ hội trốn thoát.

Rồi một người đàn ông mặt trắng như tờ giấy, ăn mặc như thư sinh xuất hiện. Hắn ta không bị thương bởi những tác động của pháp tắc xung quanh. “Ồ, con nha đầu của Thần nữ thánh môn kia lại chạy đến đây, sao giờ lại không thấy?” Hắn ta phấn khích khi nhìn thấy lỗ đen nhỏ. Không chần chừ, hắn lập tức bay vào bên trong.

Diệp Mặc và Thần nữ váy vàng cảm nhận một lực hút kéo họ như lốc xoáy, và ngay lập tức sấm sét và áp lực xung quanh đều biến mất, không gian trở nên mờ mịt. Một lúc sau, thư sinh mặt trắng cũng lao vào, vượt qua Diệp Mặc và Thần nữ váy vàng, tiến đến miệng hồ lô trước.

Diệp Mặc lo lắng, nhanh chóng ném một vài viên đan dược cho Thần nữ váy vàng. “Cô mau chữa thương đi, tôi phải tăng tốc.” Hắn hiểu rằng chỉ một mình hắn cũng không đủ đối phó với thư sinh mặt trắng, mà Thần nữ váy vàng cũng không thể một mình đấu với gã.

Nhận thấy tình hình, Thần nữ váy vàng không từ chối, lập tức nhận thuốc và bắt đầu chữa trị. Diệp Mặc tiếp tục đốt Thần nguyên, tăng tốc về phía miệng hồ lô.

Một lúc sau, cả hai hạ xuống miệng hồ lô, thấy thư sinh mặt trắng đã ngồi đó, đang bắt đầu luyện hóa Hồ Lô Tam Bảo Hỗn Nguyên. Diệp Mặc tức giận vì đã làm lợi cho kẻ thù. Ngay khi chuẩn bị ra tay, hắn thấy 24 viên châu lôi quang bay quanh miệng hồ lô.

Hắn lập tức nhận ra 24 viên châu này, mặc dù thiếu 12 viên, nhưng có thể kết hợp với pháp tắc trong hồ lô. Hắn không chần chừ, lao vào bắt đầu luyện hóa 24 viên Lôi Hải Thần Châu.

Hắn hiểu tại sao thư sinh mặt trắng không luyện hóa lôi châu mà lại muốn luyện hóa hồ lô, vì viên châu vẫn còn thiếu. Có lẽ hắn nghĩ sẽ giết Diệp Mặc và Thần nữ váy vàng sau khi luyện hóa hồ lô.

Vết thương của Thần nữ váy vàng đã đỡ nhiều, nhưng thấy Diệp Mặc luyện hóa Lôi châu, lòng cô phân vân không biết có nên luyện hóa trước vài viên hay không. Đúng lúc này, Diệp Mặc truyền âm nhắc nhở cô: “Cô mau chóng ra ngoài, nếu không chúng ta sẽ không trốn thoát được đâu.”

“Giữa hồ lô bị phong bế, tôi không thể ra ngoài được.” Thần nữ váy vàng nhanh chóng hiểu ra kế hoạch của hắn. Diệp Mặc đưa con dao găm cho cô và bảo cô luyện hóa phần của nó để cắt đứt tầng ngăn cách. Hắn cảm thấy nó rất quan trọng và cần thiết để không bị vây khốn.

Nhận thấy tính cấp bách, Thần nữ váy vàng cầm chặt con dao găm, còn Diệp Mặc hiểu rằng nếu không phải vì 24 viên Lôi Hải Thần Châu thì hắn đã tự mình làm chuyện này từ lâu. Trong khi đó, thư sinh mặt trắng đang hoàn toàn tập trung vào luyện hóa Hồ Lô Tam Bảo, không hề biết hai người đang chuẩn bị hành động.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Diệp Mặc đối mặt với nhiều khó khăn khi tìm kiếm pháp bảo đã biến mất. Sau khi gặp Thần nữ váy vàng, cả hai nhận thấy tình thế khẩn cấp với sự xuất hiện của thư sinh mặt trắng. Họ buộc phải hợp tác để chống lại kẻ thù và nỗ lực luyện hóa các bảo vật. Diệp Mặc liều lĩnh tấn công trong khi Thần nữ váy vàng nhanh chóng chữa trị vết thương, tạo nên một cuộc chiến đầy căng thẳng và sự khéo léo trong việc đối phó với tình huống nguy hiểm.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Diệp Mặc tiếp tục khám phá đáy Hắc Hồ cùng với Thần nữ áo vàng. Hắn bố trí trận pháp để ngăn chặn khí tức thô bạo, trong khi tìm kiếm các pháp bảo. Diệp Mặc nhận ra giá trị của Cốt Tiễn mà hắn và Thần nữ áo vàng tình cờ phát hiện. Cuộc đối đầu giữa hai người về quyền sở hữu Cốt Tiễn diễn ra căng thẳng, phản ánh sự phát triển và tăng cường trí tuệ của Thần nữ áo vàng. Cuối cùng, Diệp Mặc quyết định thôi không tranh cãi về Cốt Tiễn mà tập trung vào việc luyện hóa pháp bảo dưới đáy hồ.