Diệp Mặc chuẩn bị rất kỹ càng cho lần đấu giá này. Sau khi đấu giá Trú Nhan đan, bất kể Tê Sương có bán đứng hắn hay không, hắn cũng đã có kế hoạch sẵn. Hắn đeo khăn che mặt và đổi tên để bảo vệ bản thân.

Lão có râu nhìn Diệp Mặc với thái độ nghi ngờ, mặc dù trong lòng vẫn có chút phân vân, nhưng hắn biết lời của lão ta là chân thật. Diệp Mặc lấy ra một viên Trú Nhan đan và đưa cho lão có râu, nói rằng hắn có thêm một viên nữa nhưng chỉ bán khi phiên đấu giá tiến hành. Viên thứ hai có thể được giá cao hơn.

Lão có râu chụp lấy viên đan dược, mắt lộ vẻ sững sờ. Một viên Trú Nhan đan đã quá hiếm, vậy mà Diệp Mặc lại có đến hai viên. Nếu hắn là kẻ lừa đảo, thì thật không biết hắn muốn liều lĩnh đến mức nào. Người phụ nữ trung niên đứng bên cạnh cũng không thể rời mắt khỏi viên đan dược, lòng muốn chiếm đoạt nó nhưng lại e dè vì biết rằng dù có tiêu tán tài sản cũng khó có thể mua nổi.

Lão có râu vẫn còn ngẩn ngơ với viên đan dược trong tay. Đây chắc chắn là những vật quý giá nhất tại buổi đấu giá này. Người phụ nữ kia bỗng hỏi rằng liệu Trú Nhan đan có phải được luyện chế từ Hồng diệp Nam Thị hay không.

Diệp Mặc giật mình khi nghe câu hỏi đó. Đây là một vấn đề lớn, vì rất nhiều người biết Hồng diệp Nam Thị có công dụng làm đẹp, và mùi hương của viên đan cũng không thể che giấu. Nếu ai đó phát hiện ra hắn là người sở hữu Hồng diệp Nam Thị, có thể chuyện của Biên Pha và Du Liên sẽ bị đổ lên đầu hắn.

Nhìn thấy ánh mắt soi mói của lão có râu và người phụ nữ, Diệp Mặc chắc chắn rằng hắn không thể giấu được nữa. Hắn quyết định thẳng thắn thừa nhận, qua đó cũng tăng giá trị cho Trú Nhan đan của mình. Hắn có ý định sau khi đấu giá xong sẽ tiêu diệt Tống gia và ẩn danh tu luyện.

Hắn bình tĩnh nói rằng dược liệu có tên Hồng diệp Nam Thị, và rằng nếu có ai đó hỏi khi đấu giá, thì cứ việc đề cập trực tiếp. Ngay lập tức, vị lão có râu và người phụ nữ trung niên hiểu rằng Trú Nhan đan này có đến chín phần thật.

Sau đó, Diệp Mặc tìm được Hứa Bình. Hắn tò mò hỏi về mục tiêu của Hứa Bình trong phiên đấu giá. Hứa Bình thổ lộ rằng chỉ muốn mua một thanh đao tốt, vì chưa bao giờ sở hữu được một thanh nào ưng ý.

Diệp Mặc nhớ đến thanh đao của người mà hắn đã giết, nhưng không lấy, chỉ nghĩ rằng nếu đưa cho Hứa Bình thì sẽ khiến anh gặp rắc rối. Hắn khuyên Hứa Bình nên rời khỏi đây càng sớm càng tốt, và một năm sau có thể đến Yến Kinh gặp hắn, vì sẽ có một thanh bảo đao tốt cho anh.

Hứa Bình tỏ ra lo lắng và cảm động trước sự bảo vệ của Diệp Mặc, hứa sẽ rời khỏi ngay lập tức. Trong khi Hứa Bình ra đi, phiên đấu giá bắt đầu, và Diệp Mặc nhận thấy nhiều người đã có mặt nhưng hắn lại không gây được sự chú ý nhờ chiếc khăn đen.

Hắn ngòi vào phiên đấu giá, lướt nhìn xung quanh thì đột nhiên thấy một gương mặt quen thuộc. Đó là một người từ Lý gia mà hắn đã gặp ở Yến Kinh, nhưng sau khi quan sát kỹ hơn, hắn nhận ra chỉ là một người em họ của Lý Thu Dương. Điều này khiến Diệp Mặc ngạc nhiên hơn nữa khi biết rằng Lý gia có liên hệ với những người trong ẩn môn.

Phiên đấu giá chỉ có khoảng năm trăm người tham dự, và Diệp Mặc đã tìm được chỗ ngồi của mình trong một gian phòng nhỏ. Người dẫn chương trình là một lão nhân khoảng năm mươi tuổi, với thần thái uy nghiêm vượt trội hơn những kẻ mà Diệp Mặc từng gặp.

Lão tự giới thiệu là Tịch Ô Sơn, và bắt đầu buổi đấu giá bằng một lời chào không thể chân thành hơn, kèm theo lời hứa rằng đây là buổi đấu giá sẽ có những báu vật xuất hiện. Khi lão đưa ra viên Trú Nhan đan, mọi người đều bị sốc. Lão thông báo rằng giá khởi điểm là một triệu, và giá tăng mỗi lần không được thấp hơn một trăm ngàn.

Diệp Mặc thầm nhủ rằng lão này đã khéo léo biến lọ sứ của hắn thành lọ ngọc, nhưng cũng thấy đáng ngạc nhiên khi Trú Nhan đan lại trở thành tâm điểm của sự chú ý. Rất nhanh chóng, không khí trở nên căng thẳng vì các buổi đấu giá trước đây chưa hề có loại dược phẩm nào đặc biệt như vậy.

Và khi lão nói rằng người nào không tin có thể sử dụng ngay tại chỗ, không khí lắng lại. Một người đàn ông trung niên từ Điểm Thương đứng dậy chất vấn về nguồn gốc của viên Trú Nhan đan. Diệp Mặc lo lắng không biết Tịch Ô Sơn sẽ phản ứng ra sao, nhưng lão đã khéo léo từ chối trả lời câu hỏi này.

Người đại diện của Điểm Thương cuối cùng thất vọng mà ngồi xuống khi không có ai dám đưa ra giá. Diệp Mặc cảm thấy bất an khi không thấy ai đứng lên ra giá. Lão Tịch Ô Sơn dùng giọng điệu uy nghiêm khẳng định rằng phiên đấu giá đã đến lúc để mọi người tham gia. Cảm thấy không thể chịu đựng thêm, Diệp Mặc đã giơ tay lên và tuyên bố mình sẵn lòng ra giá một triệu.

Tóm tắt chương này:

Diệp Mặc chuẩn bị cho một phiên đấu giá quan trọng, nơi hắn dự định bán Trú Nhan đan. Dù mang mặt nạ để ẩn danh, hắn vẫn có sự chú ý từ người khác. Một viên nén trị giá cao khiến mọi người nghi ngờ và bàn tán, đặc biệt khi Diệp Mặc thừa nhận nguồn gốc dược liệu. Khi phiên đấu giá bắt đầu, áp lực ngày càng tăng, và Diệp Mặc quyết định ra giá một triệu để khẳng định vị thế của mình, mặc dù lo lắng về sự hoài nghi từ những người khác.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Diệp Mặc đến hội đấu giá với mục đích tìm kiếm cơ hội làm giàu bằng cách bán các pháp khí và đan dược. Tuy nhiên, hắn không biết rằng mình đã bị đánh dấu bởi hai tiểu đạo cô. Diệp Mặc thương thảo với ông lão để bán 'Liên Sinh Đan' và 'Trú Nhan Đan', khiến hai người khá ấn tượng. Hắn phải mạo hiểm để giữ bí mật về nguồn gốc của những đan dược này và tìm kiếm lợi nhuận, trong khi những cảm xúc tội lỗi và nguy hiểm xung quanh đang dần tăng lên.