Tân Thành có thể coi là thành phố lớn thứ hai của Hoa Hạ, chỉ sau Yến Kinh. Gia tộc Thẩm gia, nổi tiếng về sự giàu có, cũng có nguồn gốc tại Tân Thành. Nơi đây còn là bến cảng lớn nhất của Hoa Hạ, với số lượng tàu thuyền từ khắp nơi ra vào mỗi ngày.

Sau khi rời khỏi Cửu Đường, Diệp Mặc đã đầu tiên tìm đến Tân Thành. Tại đây, Bảo Thạch Hiên không nằm ở vị trí giống như ở Cửu Đường. Nó tọa lạc trên một con phố quý hiếm, nơi mà những người yêu thích đồ cổ và ngọc thạch thường xuyên tụ tập. Khu phố này nhanh chóng trở thành địa điểm chính để giao dịch đồ cổ và ngọc thạch.

Khi Diệp Mặc vừa bước vào, anh cảm giác như quay lại phường thị Tu Chân của đại lục Lạc Nguyệt. Kiến trúc nơi đây mang đậm dấu ấn cổ xưa và không khí hoài cổ ngập tràn. Dọc hai bên đường, có rất nhiều hàng quán bày bán đồ cổ, khiến cho không gian thêm phần sống động.

Trong quá khứ, khi còn ở Ninh Hải, Diệp Mặc cũng từng thấy những cửa hàng bày vỉa hè, nhưng so với nơi này thì hoàn toàn khác biệt, nơi này thậm chí còn có những viên đá quý giá trị cao nhất. Dù Diệp Mặc cảm thấy quen thuộc với con đường này, nhưng sự khác biệt rõ ràng giữa nơi đây và phường thị Tu Chân khiến anh có phần bối rối. Tại đây, cửa hàng chủ yếu bán đồ cổ và ngọc thạch, không có các sản phẩm tu chân như linh thảo hay đan dược, và phương thức giao dịch cũng dùng tiền tệ của Hoa Hạ, không có linh thạch.

Diệp Mặc nhanh chóng tìm thấy Bảo Thạch Hiên và hỏi về ông chủ Phan Thắng. Anh biết rằng ông này là một người trung niên có chút mập mạp. Cửa hàng ở Tân Thành lớn hơn nhiều so với ở Cửu Đường, bán đủ loại hàng hóa. Khi đứng ở cửa, Diệp Mặc khẽ quét thần thức quanh quán, nhưng cảm thấy thất vọng khi không tìm thấy viên đá ngũ hành nào.

Anh hỏi một người phục vụ khoảng hai mươi tuổi rằng ông chủ Phan có ở đây không, và biết rằng ông chủ đi ra ngoài bàn chuyện làm ăn và chiều mai mới trở về. Diệp Mặc cảm thấy thất vọng nhưng cũng không có ý định dính dáng đến người phục vụ. Thời gian bây giờ, anh chỉ cần tìm kiếm một viên đá ngũ hành là đủ, với thực lực của mình, việc này ở Tân Thành không phải là chuyện khó.

Trong khi chờ đợi Phan Thắng, Diệp Mặc quyết định đi dạo phố cổ, đồng thời nghĩ xem có nên tìm một chỗ ở lại đây không. Đi vài bước, anh thấy một đám đông tụ tập quanh một quảng trường nhỏ, nơi này là khu vực đổ thạch. Mặc dù nhiều người đang dự đoán giá trị của những viên đá quý, nhưng Diệp Mặc không hề hứng thú. Bởi vì chi phí tham gia vào cả quá trình này không hề nhỏ, với khả năng của anh, việc bố trí trận pháp cũng cần một số lượng ngọc thạch nhất định.

Ngay lúc này, giữa đám đông, Diệp Mặc bỗng nhận ra một bóng dáng quen thuộc - Hứa Vi, người từng ở cùng anh trong một viện tại Ninh Hải. Cô trông có vẻ tiều tụy và như đang khóc. Diệp Mặc cảm thấy lo lắng và muốn đến hỏi thăm.

Khi tiến gần, anh vui vẻ nói: "Chào mĩ nữ, sao lại một mình khóc lóc ở đây thế này?" Tuy nhiên, Hứa Vi lại hoảng sợ và lùi lại khi nhìn thấy anh, khiến Diệp Mặc cảm thấy khó hiểu. Nhìn quanh, những người khác cũng bắt đầu tránh ra khi thấy tình hình. Diệp Mặc ngẫm nghĩ và nhận ra rằng do bộ mặt của anh lúc này có phần dữ tợn. Anh nhẹ nhàng tự giới thiệu: "Tôi là Diệp Mặc đây. Tôi dịch dung vì có chút chuyện không hay, không cần phải lo lắng."

Hứa Vi khi nghe Diệp Mặc nói cũng bàng hoàng và khó tin: "Anh là Diệp Mặc sao?" Cô còn nhớ anh từng đùa giỡn rằng anh là "con nghiện máy tính trong nhà".

Khi biết đúng là Diệp Mặc, Hứa Vi không thể kiềm chế được cảm xúc, cô khóc và cảm thấy thoải mái hơn. Diệp Mặc nhanh chóng trấn an cô rằng giữa họ không có gì đáng lo ngại và bảo cô cứ thoải mái chia sẻ cùng anh. Hứa Vi bắt đầu kể cho anh nghe về hoàn cảnh của gia đình mình và những khó khăn mà cô đang phải đối mặt ở Tân Thành.

Cô cho biết mẹ và em trai đang gặp khó khăn, đặc biệt là mẹ nằm viện đã hơn một năm, cần một khoản tiền lớn để điều trị. Cô đã từ bỏ công việc ở Ninh Hải để chăm sóc mẹ, nhưng hiện tại gia đình không còn đủ tiền. Thêm vào đó, em trai của cô lại vướng vào rắc rối với một vụ đánh nhau, khiến gia đình rơi vào tình cảnh khó khăn hơn bao giờ hết.

Diệp Mặc lắng nghe mà cảm thấy đồng cảm, và tự hỏi liệu có cách nào giúp đỡ Hứa Vi. Anh biết cô không phải là người dễ dàng nhận tiền từ người khác, nhưng tình huống này đã khác. Cuối cùng, sau một hồi thảo luận, Diệp Mặc đề nghị cô tham gia cùng anh để đổ thạch, với hy vọng rằng may mắn sẽ mỉm cười với cô.

Hứa Vi tỏ ra hoài nghi: "Hai trăm thì làm sao mà có thể đổ thạch được?" Diệp Mặc khuyên cô rằng đâu đó sẽ có cơ hội dù chỉ là nhỏ nhoi. Khi họ cùng nhau chen vào đám đông, lòng anh hy vọng rằng sẽ có điều gì đó tốt lành xảy ra.

Tóm tắt chương này:

Diệp Mặc đến Tân Thành, nơi nổi tiếng với đồ cổ và ngọc thạch. Khi tìm đến Bảo Thạch Hiên để gặp ông chủ Phan Thắng, anh không tìm thấy viên đá ngũ hành mà mình cần. Trong lúc dạo phố cổ, anh tình cờ gặp lại Hứa Vi, người bạn cũ đang gặp khó khăn với gia đình. Hứa Vi kể cho Diệp Mặc về tình hình hiện tại, và anh quyết định giúp đỡ cô bằng cách khuyên cô tham gia đổ thạch cùng mình, hy vọng may mắn sẽ đến với họ.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện xoay quanh việc Diệp Mặc tìm kiếm một viên đá quý đã được Bảo Sinh bán cho 'Bảo Thạch Hiên'. Sau khi biết được giá trị to lớn của viên đá, Diệp Mặc quyết định tự mình đến cửa hàng này. Hùng Thiên, một nhân vật trung gian, bị rơi vào tình huống nguy hiểm khi Diệp Mặc đe dọa. Câu chuyện còn hé lộ những âm mưu xung quanh việc thanh trừng băng nhóm Ngô Kim Hội, cùng với sự quyết tâm của Diệp Mặc trong việc chiếm đoạt viên đá quý.

Nhân vật xuất hiện:

Diệp MặcHứa ViPhan Thắng