Diệp Mặc không hề biết rằng, trên một chiến hạm ở một nơi xa xôi, có ba người đàn ông và hai người phụ nữ đang dõi theo hắn với ánh mắt đầy ngạc nhiên. Khi hình bóng của Diệp Mặc xuất hiện, cả năm người đều nhìn nhau trong im lặng, sự hoảng sợ hiện rõ trên từng gương mặt của họ.
Một người phụ nữ trong nhóm, sau một khoảng thời gian ngậm ngùi, lên tiếng: "Quả nhiên hắn có loại dị năng kỳ lạ này. Ở thế giới này, chỉ có hắn mới có khả năng như vậy. Nếu không tận mắt chứng kiến, tôi sẽ không bao giờ tin."
Người khác trong nhóm tiếp lời, "Cho dù hắn lợi hại đến đâu, sau này cũng không thoát khỏi cái chết." Những người còn lại không phản đối, họ đều đồng ý rằng Diệp Mặc đã chắc chắn bước chân vào đường cùng khi lọt vào khu vực đảo Băng Khôi.
Một người phụ nữ, sững sờ khi nhận ra Diệp Mặc chính là người mà cô đã từng giám sát trước đây. Cô nhận ra hắn đã trở thành một nhân vật có sức mạnh vô hình, không cần bất kỳ sự hỗ trợ nào, đã một mình đến được đảo Băng Khôi. Nếu Diệp Mặc ở đây, hắn chắc chắn sẽ nhận ra đó là Hoàng Mân, quân sư của Hồng Vũ bang, người đã từng đứng bên cạnh bang chủ Chu Hoành Sinh.
Mặc dù Hoàng Mân có ngoại hình bình thường, nhưng trí tuệ và sự mẫn cảm của cô không ai có thể sánh kịp. Cô thoát khỏi Hồng Vũ bang khi nhận ra bang chủ không có khả năng lãnh đạo lớn lao. Cô đã tìm kiếm Diệp Mặc nhưng không thành công. Đến Bắc Sa, cô bỗng được mời vì danh tiếng của mình, nhưng không hiểu nhiều về tổ chức hùng mạnh này. Khi bước vào Bắc Sa, cô nhanh chóng hiểu rằng tổ chức này không có ý định mang lại hòa bình; thay vào đó, họ âm thầm thực hiện âm mưu tiêu diệt các quốc gia và thành lập một nền độc tài.
Hoàng Mân đã nhiều lần muốn rời khỏi Bắc Sa, nhưng cô cũng hiểu rằng điều đó sẽ không dễ dàng. Lần này, khi cô và nhóm Bắc Sa cải trang thành một con thuyền Nhật Bản để thực hiện nhiệm vụ, cô cảm thấy đây có thể là cơ hội để trốn thoát, nhưng cũng nhận ra rằng nếu thất bại thì chỉ có con đường chết. Khi nhìn thấy Diệp Mặc, người mà cô nhận ra ngay, cô lại càng mong muốn cứu hắn và bỏ trốn, nhưng rõ ràng rằng điều đó là không thể.
Hoàng Mân biết một chút về bố trí trên đảo Băng Khôi, và cô hiểu rằng Diệp Mặc rất khó để có thể chạy trốn an toàn. Vì vậy, dù hy vọng cứu hắn là mong manh, nhưng cô cũng không muốn tiếp tục ở lại Bắc Sa. Cô đã chứng kiến hành động của Diệp Mặc, thấy hắn xử lý quyết đoán và chỉ nhắm đến những kẻ đáng bị trừng phạt. Cô quyết tâm phải ra đi và cần phải giết những người bên cạnh để không ai phát hiện.
Diệp Mặc đã đi qua nhiều nơi và tới nhiều hải đảo, nhưng chưa từng thấy nơi nào giống như đảo Băng Khôi này. Nó mang đến cho hắn cảm giác tĩnh mịch lạ thường. Tại đây, mặc cho cái lạnh giá của Bắc Cực, hắn vẫn cảm nhận được sức sống, nhưng ở đây, không có gì, chỉ có sự tĩnh lặng chết chóc. Hắn dám khẳng định rằng nếu có người mất tích ở đây, chắc chắn chỉ còn là những cái xác.
Những khối băng và các hòn đảo nhỏ nối tiếp nhau tạo thành cấu trúc kỳ lạ của đảo Băng Khôi, Diệp Mặc đã mất thời gian tìm hiểu nhưng chỉ thu được kêt quả không khả thi. Hắn tìm đến một khu vực sâu trong hòn đảo. Cuối cùng, hắn tìm thấy một con đường và quyết định di chuyển vào bên trong. Hắn phát hiện một con dao găm bị ăn mòn, rõ ràng nó đã đâm vào một vật thể nào đó, chứng tỏ rằng có người đã mất tích nơi đây.
Diệp Mặc đã tự nhủ rằng dù không có sự sống, nhưng hắn vẫn không thể cưỡng lại việc tìm hiểu cặn kẽ con đường này. Hắn chầm chậm tiến vào, mỗi bước đi đều thận trọng, dẫu biết rằng hắn chưa ở trong vị trí đủ mạnh để ứng phó với mọi nguy hiểm. Hắn đã cảm thấy một sự rùng mình kỳ lạ nơi đây, một sự căng thẳng chưa từng trải qua trước đây, và tâm trí hắn đầy lo lắng.
Cuối cùng, Diệp Mặc đứng trước một hố sâu, giống như một giếng nước đen hun hút, bên dưới có một cầu thang dẫn sâu xuống. Với kiến thức và trải nghiệm của bản thân, hắn nhận ra đây có thể là một đường hầm ngầm. Hắn quét thần thức xuống dưới, và phát hiện ra sự tồn tại của một tàu ngầm, nhưng sớm nhận ra đây là một loại tàu ngầm chứa đầy bom. Điều đó khiến hắn lo lắng rằng tất cả kế hoạch của nhóm người theo dõi mình đều nhằm mục đích tiêu diệt hắn.
Hắn hoang mang nghĩ rằng nhóm này rõ ràng đã biết năng lực của hắn nên cố tình tạo ra một cạm bẫy để đợi hắn đáp trả. Diệp Mặc không thể hiểu ra mưu đồ này, tuy nhiên, hắn cảm thấy mình đã bị giam trong một tình huống cực kỳ nguy hiểm. Hắn phải cực kỳ cẩn trọng khi suy nghĩ. Ngay cả hành động đơn giản như quay người ra cũng có thể dẫn đến sự bùng nổ của bom.
Trong chương này, Diệp Mặc lần đầu tiên đặt chân đến Đảo Băng Khôi, nơi đầy bí ẩn và hiểm nguy. Trong khi đó, một nhóm gồm năm người, bao gồm Hoàng Mân, đang theo dõi hắn từ xa với sự sợ hãi và ngạc nhiên. Hoàng Mân nhận ra sức mạnh của Diệp Mặc và quyết tâm cứu hắn khỏi mưu đồ ám sát của tổ chức Bắc Sa. Hành trình của Diệp Mặc đưa hắn đến một con đường bí mật, nơi hắn phát hiện ra một tàu ngầm chứa đầy bom, đẩy hắn vào tình huống sống còn và nguy hiểm tràn trề.
Chương này mô tả cảm xúc của An Chỉ Kỳ và Đông Phương Vượng khi nhìn theo Diệp Mặc. Diệp Mặc đang điều tra tình hình chính trị phức tạp, liên quan đến sự mất tích của Đông Phương Đường và mối đe dọa từ Bắc Sa. Trong khi đó, ở Lạc Nguyệt, nơi này thu hút dân cư và phát triển mạnh mẽ bất chấp khó khăn. Cuối cùng, Diệp Mặc đến đảo Băng Khôi, nơi tràn đầy nguy hiểm và bí ẩn, khiến hắn lo lắng về những điều sắp xảy ra.