Chương 12: Diệt khẩu (2)
Lần theo con đường, chúng tôi tiếp tục đi xa hơn. Sau một dặm, chúng tôi đến một cây đại thụ khổng lồ nằm bên cạnh. Mặc Họa liếc nhìn cây đại thụ, ánh mắt thoáng chốc trở nên run rẩy, khiến cả người cô có vẻ trầm lắng.
Cây đại thụ rất to lớn, với thân cây và cành đều rất thô, trên đó treo lủng lẳng mười mấy cái xác không đầu. Những thi thể này đều khô gầy, quần áo rách rưới, không hề nghi ngờ rằng chúng là những người tán tu nghèo khổ, đã mất mạng trong cảnh bị rượt đuổi. Những cái xác không đầu này nằm la liệt, tạo nên một khung cảnh hỗn loạn và rùng rợn.
Chương truyện mở ra với cảnh tượng khủng khiếp bên một miệng hố lớn, nơi những tên cướp đường đã bị tiêu diệt. Mặc Họa, nhân vật chính, đứng giữa đám tro tàn, nhìn bàn tay thanh tú của mình và không ngừng tự hỏi về việc không thể kiểm soát sức mạnh của mình. Cảm xúc tội lỗi và hoang mang tràn ngập khi Mặc Họa phải đối mặt với những hậu quả đáng sợ của sức mạnh mà mình đang sở hữu.
Chương 12 ghi lại một chuyến đi của nhóm nhân vật đến một cây đại thụ khổng lồ, nơi họ phát hiện ra những thi thể không đầu treo lủng lẳng. Mặc Họa trở nên trầm lắng trước cảnh tượng khủng khiếp này, phản ánh sự tàn bạo của cuộc sống tán tu và nỗi lo sợ về số phận của họ. Cảnh tượng hỗn loạn tạo nên bầu không khí rùng rợn, khắc họa rõ nét sự tàn nhẫn của kẻ thù đang rình rập.