"Ừm..." Ninh Tịch ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, coi như cô đã tránh được một kiếp nạn.
Nhưng ngay lúc này, bên tai cô vang lên giọng nói trầm ấm của Vân Thâm: "Vậy còn đám con gái kia thì sao?"
Đệt! Tại sao anh lại thích bới móc cô như vậy? Ninh Tịch tức muốn chết, lập tức phản ứng: "Liên quan gì đến anh! Anh yêu của tôi còn chưa nói gì cả mà!"
"Cô..."
Đường Dạ khCle khẽ một tiếng, nhẹ nhàng nhắc nhở: "Lão Đại còn đang bị thương đấy. Tiểu sư muội, cô nên 'hạ khẩu lưu tình' một chút."
"Mấy cô gái đó là như thế nào?" Lần này, người lên tiếng là Lục Đình Kiêu.
Thật hiếm khi thấy Lục Đình Kiêu và Vân Thâm cùng chung quan điểm, điều này khiến Vân Thâm không nhịn nổi mà liếc nhìn anh một cái.
Lần này, Ninh Tịch không còn chiêu gì để đánh lạc hướng nữa, nên cô tỏ vẻ hùng hồn đáp: "Còn chẳng phải là do bọn họ sao? Hu hu... Bọn đó quá vô liêm sỉ, dám dùng sắc đẹp để mua chuộc tôi! Thấy đàn ông không được liền đổi sang phụ nữ! Mọi người nói thử xem, tôi có phải là loại người dễ bị mua chuộc bằng sắc đẹp không? Đương nhiên là không phải rồi! Tôi chỉ thấy bọn đó hung dữ, tàn bạo như vậy thì khiến các em gái sợ quá, nên tôi chỉ chơi với họ một lúc thôi, để làm dịu nỗi sợ hãi của các em ấy..."
Mọi người xung quanh: "..."
Cuối cùng ai mới là kẻ hung dữ, tàn bạo chứ? So với cô ta, bọn họ đúng là bé ngoan!
Ninh Tịch đang tinh tế lợi dụng ngôn từ để thoát tội thì Vân Thâm đã hừ một tiếng: "Làm dịu nỗi sợ? Bao gồm cả việc để bọn họ ngồi lên đùi cô đấy à?"
Ninh Tịch: "!!!" Đệt!
"Cái đồ ngậm máu phun người! Làm gì có ai ngồi lên đùi tôi!!"
"Nếu như chúng tôi không tới thì chẳng lẽ bọn họ cũng không ngồi lên đùi cô sao?" Vừa nãy anh ta còn thấy một cô gái dính sát vào người Ninh Tịch nữa kìa.
"Cho dù mọi người không đến thì tôi cũng sẽ không cho bọn họ ngồi lên, hiểu chưa? Anh nghĩ tôi không biết kiềm chế như anh à?" Ninh Tịch tức giận nói.
Vân Thâm tiếp tục châm chọc: "Chúng tôi ở bên ngoài nghĩ cách cứu cô, còn cô thì lại ở trong này trêu hoa ghẹo nguyệt. Cô nói xem, có được không? Đến muộn thêm một chút nữa thì ngay cả 'vợ lão trại phu' cô cũng có luôn rồi đúng không?"
"Cái dệch, anh..."
Lục Đình Kiêu khCle khẽ một tiếng, cắt ngang cuộc cãi vã giữa hai người: "Đi ra ngoài trước đã."
Đám người trong bang gật đầu lia lịa, đúng vậy, đúng vậy... các vị mau đi đi thôi!
Đoàn người ùa ra, đằng sau là đám người của bang Thanh Huyền nước mắt nước mũi lưng tròng vui vẻ tiễn đưa, chỉ thiếu mỗi nước khua chiêng gõ trống nữa thôi...
Đến cửa, Ninh Tịch thấy vẻ mặt Vân Thâm tái nhợt, thỉnh thoảng lại ôm miệng vết thương, liền nhíu mày: "Vết thương vẫn chưa lành, mò đến đây làm gì!"
Vân Thâm lập tức sầm mặt: "Làm sao, đau lòng cho tình nhân của cô à, sợ tôi vắt kiệt anh ta?"
Ninh Tịch: "Vắt kiệt cái em gái nhà anh! Có nói chuyện tử tế được không đây!"
Phong Tiêu Tiêu đứng bên cạnh bất lực lắc đầu: Ôi, chỉ số EQ của lão Đại này... Vừa nãy tiểu sư muội rõ ràng là đang quan tâm đến anh đó...
"Ơ mà... hôm nay rốt cuộc chúng ta đến đây để làm gì?" Phong Tiêu Tiêu giơ tay hỏi, vẻ mặt không thể ngớ ngẩn hơn.
Thạch Tiêu: "Cứu người..." Ừ, cứu bọn bắt cóc, không sai mà~
Đêm khuya.
Vân Thâm ngồi quay lưng về phía cửa sổ sát đất: "Trước khi trời sáng, tiếp nhận bang Thanh Huyền."
Chỉ là một câu nói ngắn gọn nhưng đủ khiến cả thế giới ngầm của Đê Đô này dậy lên một trận máu tanh chưa từng có...
Đường Dạ gật đầu nhận lệnh: "Vâng."
Trong căn phòng VIP của một club cao cấp nào đó, bên trong tràn ngập ánh vàng, mọi người đang tận hưởng cuộc sống, thì đột nhiên, một cánh cửa bị ai đó đạp bay.
Trong chương truyện, Ninh Tịch tranh cãi với Vân Thâm về việc những cô gái khác và việc anh luôn bới móc cô. Lúc này, Lục Đình Kiêu nhắc nhở họ về vết thương của lão Đại, tạo nên không khí căng thẳng nhưng hài hước giữa các nhân vật. Cuối cùng, Vân Thâm ra lệnh nhận bang Thanh Huyền, chỉ một câu ngắn gọn đã làm dậy lên một trận hỗn loạn trong thế giới ngầm, cho thấy sự nghiêm trọng của tình hình và sự quyết đoán của anh.
Trong một tình huống hỗn loạn, Ninh Tịch thể hiện sự yếu đuối khi cô bị đám bắt cóc oan uổng bắt nạt. Cô lao vào Lục Đình Kiêu kêu gào về cặp tóc qúy giá của mình bị hỏng, gây nên sự việc ngượng ngùng cho cả đám lâu la. Vân Thâm và Lục Đình Kiêu, dù tỏ ra bực bội, vẫn cố gắng làm rõ tình huống. Cuối cùng, sự việc trở nên hài hước khi mọi người cùng nhau vận động để tìm lại cặp tóc và nhận trách nhiệm cho những hành động ngớ ngẩn của mình.
Ninh TịchVân ThâmĐường DạLục Đình KiêuPhong Tiêu TiêuThạch Tiêu